Xuyên Thành Chồng Của Người Mình Thích - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:34:50
"Nếu thì ?"
Nhìn lúc còn vẻ ngoan ngoãn dễ bắt nạt như ban nãy, bực bội :
"Ai bảo đây đối xử với em như ?"
Anh tỏ vẻ vô tội:
"Anh đối xử với em thế nào?"
Thấy thực sự , lên tiếng:
"Anh vẫn luôn thích em đúng ? trong mối quan hệ , là em theo đuổi ! Là em cầu hôn !"
Nghe xong, Lương Ngôn Tịch nhướng mày đầy thích thú.
Cái vẻ mặt thật đáng ghét! cấu mạnh eo , lớn tiếng trách móc:
"Sao thể xa như ? Rõ ràng thích em mà còn giả vờ như gì!"
tiếp tục mắng :
"Lúc em xin liên lạc, chắc vui ch ết đúng ?"
"Chắc là vui." Anh , " từ chối em đúng ?"
"……"
hít sâu một , kiên nhẫn hỏi:
"Tại chắc chắn sẽ từ chối em?"
"Những thứ quá dễ dàng, em sẽ trân trọng." Anh đáp.
nhịn phản bác:
"Em !"
Anh nhẹ:
"Em còn nhớ bạn trai cũ hồi cấp ba ? Em theo đuổi trong một ngày… hoặc lẽ chẳng gọi là theo đuổi, em chỉ thích , hôm đồng ý quen em."
Dừng một chút, tiếp:
"Hai quen đúng một tuần, em là đề nghị chia tay. Lý do là vì… em thấy chán."
"……"
Chuyện với là quá khứ xa lắc.
nhịn :
"Đã bao lâu , còn nhắc ?"
" với , chuyện đó mới xảy thôi."
Anh :
"Nó để ấn tượng quá sâu, đến mức luôn tự nhủ rằng, nếu ngày em thích , nhất định kéo dài thời gian đó… càng dài càng , dài đến mức cả đời em sẽ bao giờ quên ."
"……"
bất lực hỏi:
"Vậy bây giờ hài lòng ?"
Anh hài lòng đặt một nụ hôn lên khóe môi :
"Có vẻ ."
hừ hai tiếng.
Thấy dậy tháo chiếc đuôi sói , nhịn đá nhẹ :
"Dù cũng rõ hết , thêm chút nữa ."
"Nói gì?"
"Ví dụ như chuyện thích em ."
Lương Ngôn Tịch đỏ mặt, ngập ngừng:
"Chuyện đó thì gì để ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-chong-cua-nguoi-minh-thich/chuong-7.html.]
" em mà."
Anh vẫn im lặng.
hít mũi một cái, nghĩ kế:
"Thực em bao giờ dám với … suốt hai năm kết hôn với , em luôn tự ti."
"Em? Tự ti?"
" ." thản nhiên , "Trong mối quan hệ , bỏ nhiều hơn luôn là em."
ôm lấy , cố ý :
"Anh em sợ hãi thế nào . Anh trai như , thích thì nhiều, em thật sự chẳng chút cảm giác an nào cả… Anh bao giờ thích em hết."
Lương Ngôn Tịch bình tĩnh đẩy , giữ cách:
" hôm qua em , khi kết hôn, ngày nào cũng yêu em."
"……"
Ch ết tiệt, bây giờ Lương Ngôn Tịch mười tám tuổi cũng dễ lừa nữa .
trừng mắt .
Anh cũng . Một lúc lâu , bất lực :
"Chẳng qua là thấy gì đáng để thôi. Người thích em nhiều như , thêm gì lạ ?"
Không lạ.
là theo đuổi suốt một năm rưỡi cơ mà!
Anh bỗng nhiên thể thấu suy nghĩ của :
"Nếu ngày đó dễ dàng em theo đuổi thành công, thì cũng chỉ là một qua đường trong cuộc đời em mà thôi."
"……"
hậm hực hừ một tiếng, gì nữa.
Lương Ngôn Tịch tháo chiếc đuôi sói , mặc quần áo.
Căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh.
Cả hai đều lên tiếng, bầu khí chút căng thẳng.
Lương Ngôn Tịch nhẹ giọng hứa hẹn:
"Từ giờ sẽ vai trò chồng của em."
hài lòng:
"Câu cứ như ."
"Trước đây sẵn sàng, lúc nào cũng cảm giác như đang chiếm chỗ của ai đó." Anh , " bây giờ nghĩ thông suốt . Anh chính là , sẽ đối xử thật với em."
Về chuyện Lương Ngôn Tịch mười tám tuổi xuyên đến đây, mấy ngày nay suy nghĩ sâu.
đến nước , khỏi băn khoăn:
"Vậy… thấy tiếc ?"
"Hả?"
"Nếu thể trở về, thì chẳng sẽ mất mười năm cuộc đời ?"
"Không mất ." Anh ôm lấy , :
"Chỉ cần thời gian đó đều ở bên em, vui vẻ là ."
" chỉ sáu năm là chúng ở bên thôi đấy."
"Vậy thì bốn năm còn , nhất định nhớ em."
Người đúng là cách chuyện.
ngả tới, đặt một nụ hôn lên khóe môi .
Bàn tay đỡ lấy đầu , cho lùi , để nụ hôn dịu dàng dần trở nên quấn quýt, khó chia lìa.
Đến khi nụ hôn kết thúc...