Xuyên Thành Tỷ Tỷ Của Bạo Quân - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-17 21:41:28
6.
Năm , những nhân vật chủ chốt trong lịch sử đều lượt xuất hiện: tên bạo quân tương lai của Chu triều – Cơ Dạ, đại thần Quang Lộc tương lai – Mai Thiếu Du, Trưởng công chúa nước Vinh – Cơ Hằng, và Nhị hoàng tử Cơ Vĩnh Triết. Ta bỗng nhận rằng, dàn nhân vật chính trong sử sách đều quy tụ đông đủ.
Cơ Dạ từ nhỏ chín chắn hơn , dù chỉ là thiếu niên nhưng cùng Mai Thiếu Du – bạn – trở thành học trò xuất sắc nhất môn hạ Thái phó. Kẻ gian trong cung yên nữa.
Mụ ả nắm quyền lục cung, lúc hoàng đế mải mê cầu đạo tìm tiên, hậu cung chính là thiên hạ của ả. Không dám động tới thái tử Cơ Dạ, mụ liền chọn mềm yếu nhất trong đám nhân vật chính để tay. Tiểu công chúa Cơ Hằng thuở , chính là kẻ xui xẻo chọn.
Từ lúc lỡ tay vỡ một cái chén, Quý phi họ Từ bắt quỳ gối trong điện dạy quy củ, những ngày khổ sai cũng theo đó mà bắt đầu.
Mỗi ngày trời còn sáng hầu ở điện của ả, ả mặt, sai một mụ bà đến hành hạ . Lễ nghi từ mù tịt đến thành thục, cuối cùng đến mức đầu gối mài trầy rớm máu, để thương tích mãi về , mới miễn cưỡng đạt cái mức khiến Quý phi thể bới móc thêm.
Những ngày cứ kéo dài suốt mấy năm.
Có lẽ vì tính bằng trời tính, Từ Quý phi tuy tâm cơ đầy , cuối cùng vẫn nuôi nổi một đứa con trai đầu óc mưu lược. Cơ Vĩnh Triết là kẻ khiến khó lòng đoán bước tiếp theo sẽ gì. Lúc nhỏ thì trêu chọc , cẩn thận đổ giá nến cháy mất cả tàng thư phòng của phụ hoàng; đến lúc lớn thì nghịch ngợm bắt mèo chọc chó, đúng chuẩn một công tử nhà giàu ăn chơi.
Giữa buổi trưa nắng gắt, Từ Quý phi cố tình giả ngủ, bắt phơi nắng ngoài điện suốt một canh giờ. Ta mồ hôi nhễ nhại, cảm giác sắp ngất đến nơi. Đầu óc cuồng, rủa thầm từ viên đá phía đông đến gốc cây phía tây, hận thể xông kéo ả dậy, hét mặt ả: “Lão nương sắp nắng thiêu c.h.ế.t !”
Tiếc là năm năm qua mài cho cơn giận nào cũng nhẫn nhịn. Muốn giữ mạng thì giấu chờ thời.
Còn một năm nữa thôi – đến lúc hoàng đế băng hà, Thái tử Cơ Dạ đăng cơ, chính là lúc tính sổ.
Ráng chịu thêm chút nữa.
Ta cắn đầu lưỡi, để cơn đau khiến thần trí tỉnh táo trở .
Một xông thẳng từ ngoài , kịp để đầu kéo chỗ râm mát mái hiên. Mụ bà kinh hô một tiếng, định ngăn cản.
Thiếu niên nhíu mày “chậc” một tiếng, cả đám cung nữ nín thở dám hó hé.
Cơ Vĩnh Triết nổi nóng, đá cho mụ bà một cú suýt ngã sấp mặt.
“Ây da! Tiểu tổ tông ơi, nương nương còn đang nghỉ bên trong đấy, ngài đừng ồn.”
Mụ bà nhận là , liền nịnh nọt đổi thái độ ngay, thái độ hung hăng ban nãy biến mất dấu vết.
Ta thầm trợn mắt.
Cơ Vĩnh Triết là loại trời đánh thánh vật cũng sợ, bao năm nay Quý phi tức c.h.ế.t là lắm , nào thèm quan tâm mẫu nghĩ gì. Hắn bước lên, đám hầu liền tự động nhường đường. Không lời nào, lững thững thẳng ngoài.
Ta hiểu ý, cúi đầu giả vờ thấy ánh mắt đ.â.m c.h.ế.t của mụ bà, lẳng lặng lẻn theo .
Không là cố ý vô tình, Cơ Vĩnh Triết đưa tận cửa cung, đến khi chắc chắn tay Quý phi với tới mới uể oải tựa tường ngáp một cái.
Hắn liếc đầy chán ghét:
“ Ở cạnh Thái tử lâu quá nên thành cái bánh bao mềm oặt , chẳng khác gì con rùa trong ao nhà , nóng quá nhắm mắt thở hổn hển.”
Mắng thô. Tên nhóc trời đánh.
Nể tình cứu , cố nhịn, lễ phép :
“Đa tạ nhị ca, hôm nào mời xuất cung ăn một bữa.”
Cơ Vĩnh Triết bật khinh bỉ, chế giễu thẳng mặt .
Hắn cung chơi còn nhiều hơn gấp mấy , mời ăn đúng là tự mất mặt .
Mắng vài câu vô tích sự, về cung Quý phi, thì kiêu căng hống hách, về thì mặt mày cau , rõ sẽ mắng.
Nửa đoạn đường tự về. nửa đường mới nhận đánh giá quá cao cái đầu gối thương. Đau nhói một cái, chống tường khụy xuống, mắt tối sầm suýt chút nữa thì tắt thở tại chỗ.
Tiếng bước chân vội vã vang lên phía .
Ta ngẩng đầu, thì là Cơ Dạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-ty-ty-cua-bao-quan/chuong-4.html.]
7.
Sắc mặt khó coi đến đáng sợ, đỡ lấy tay , lông mày cau chặt:
“Nàng ả khó?”
Những năm ai cũng sống khổ, chỉ vì dùng những điều giúp Cơ Dạ bày vài ván “tiên tri,” khiến hoàng đế chú ý, triều thần cũng khen ngợi, nên chúng sống đỡ hơn đám nhỏ trong lịch sử, Cơ Dạ cũng con đường hắc hoá thành bạo quân.
Ta nhăn mặt:
“Gặp nhị ca, giúp chuồn ngoài lưng Quý phi, chắc giờ đang mắng .”
Cơ Dạ giận đến nghiến răng:
“Sao nàng cho đến gọi ? Cứ để bà hành cho một trận, cái đầu gối cần nữa ? Không cần thì mang lát nền cho Mai Thiếu Du!”
Ta cũng dạng , lập tức bật :
“Vậy bò về cung nhé, cái đầu gối thì tự đến mà bẻ lấy, Mai Thiếu Du còn nhân đạo hơn , như , mở miệng là đòi tàn phế, dạy như thế đấy ?”
Cơ Dạ tức đến đập đầu tường, cuối cùng cũng đành chịu thua, cúi xuống mặt , giọng hậm hực:
“Ta cõng nàng về, khỏi để Mai Thiếu Du đến khám chân cho nàng, tiền thuốc nợ chắc chúng trả cả hai kiếp.”
Vì giúp Cơ Dạ giấu chờ thời, chịu khổ bao năm ở chỗ Quý phi, nghĩ đến liền , khách khí leo thẳng lên lưng , hận thể siết cổ một trận.
Lương Sơ, nàng ?”
Ta úp mặt vai , thừa nhận – một trưởng thành – mặt một thiếu niên.
Cơ Dạ khẽ, tức giận kéo tóc , đau quá vội vàng xin tha:
“Đừng! Không nữa , chỉ là từ đến nay từng thấy nàng , nên thấy… lạ lạ.”
Chưa từng thấy?
Ta thầm nghĩ: Chỉ là ngươi thôi.
Hồi mới với Cơ Dạ, để hoàng đế chú ý đến bọn , khiến kẻ gian trong hậu cung dè chừng dám tay, đưa nhiều kiến thức hiện đại, thể hiện khả năng “ tương lai.”
Cơ Dạ và Mai Thiếu Du là một phe, lòng nghi hoặc luôn tìm cách thử . Có lúc thừa dịp buồn ngủ để moi lời, lúc nhân bệnh mà dò hỏi phận. kết quả đều vô ích.
Ta nhớ nhà, nhớ , thấy hai họ bài xích mà tủi , trốn trong chăn nguyên một đêm.
Hôm mắt sưng đỏ, lúc gặp Quý phi cho là dám trợn mắt với ả, phạt quỳ cho đến khi rống mới thôi.
Hồi ức ùa về, hừ một tiếng, buồn chuyện với Cơ Dạ nữa.
Hắn cũng chẳng chấp, cứ thế cõng dọc theo con đường lớn trong cung.
Bàn tay quen cầm bút cũng là tay từng kéo căng dây cung võ trường, bách bộ xuyên dương nơi trường săn, mà cõng trầm đến lạ.
Hắn mang theo mùi hoa lẫn mùi mực nhè nhẹ, khiến lòng hiểu bình yên đến .
“Mai Thiếu Du với Thái phó, phụ hoàng sắp qua khỏi, mấy ngày luôn túc trực.”
“ Chỗ Quý phi sẽ cho giữ chân, để bà tìm nàng gây sự. Sinh thần phụ hoàng sắp đến, đến lúc nàng nhớ luôn ở bên , thể sẽ chuyện.”
Cơ Dạ nhỏ giọng dặn dò, sợ đánh thức . Ta mơ màng gật đầu.
Gió đầu hạ tháng sáu mát rượi, chẳng mấy chốc ngủ lưng .
Khi tỉnh dậy, vết thương đầu gối ai đó bôi thuốc cẩn thận.
Trước giường chỉ đặt một đóa sen.
Gió nhẹ lướt qua điện, che lấp tiếng tim đập thình thịch.