Yêu Ngay Từ Lần Đầu Gặp Gỡ
Chương 5
12
Tôi có đủ tự tin về độ ngủ ngoan của mình, sẽ không làm ra điều gì xấu hổ.
Nhưng nửa đêm tỉnh dậy, tôi tuyệt đối không nghĩ tới……
Tôi có một giấc mơ xuân.
Aaaa… thật xấu hổ.
Ban đêm Thẩm Tùy lắc hông nhảy nhót… con mẹ nó thật nóng bỏng.
Sắp chảy máu mũi rồi.
……
Sau nửa đêm, tôi thành công mất ngủ.
Nghe tiếng thở sâu và đều, tôi nghĩ, thật tốt khi anh không ngáy.
……
Ngày hôm sau, tôi nhìn thợ trang điểm cố gắng che quầng thâm ở mắt Thẩm Tùy.
Có chút mừng thầm, haha.
Ai bảo anh bắt tôi tăng ca.
13
Phát tới kỳ thứ chín, Trình An An và Lý Kỳ Mặc trực tiếp ký tham gia 4 kỳ cuối cùng.
Đạo diễn chỉ đạo phát sóng trực tiếp: “Ba người buổi chiều đấu với chủ nhà đi. Mọi người thích xem.”
Comment:
[Là thật, tôi chính là chủ nhà kia.]
[An An, tôi là fan cuồng nhiệt của cô! Mời cô tiếp tục mang tới những bộ phim hài độc thoại!]
……
Hôm nay vận may của tôi vẫn rất tốt.
Chỉ nghe Trình An An cầm bài rít gào: “Tôi dựa vào lá bài này so với cuộc sống riêng tư của cô còn loạn hơn!”
“Đi.”
Trình An An: “Tiểu Lý Tử não của cậu để đâu? Chủ nhà ra con 5, Zombie có thấy cậu cũng lắc đầu không thèm cắn vì ngốc!”
Tôi: “Ăn.”
Comment:
[Cuộc sống riêng tư cười chết tôi rồi ha ha ha!]
[Chỉ có bạn thân mới dám nói như vậy!]
[Zombie cái này…., tôi vừa uống ngụm sữa đều phun ra ngoài.]
Tiểu Lý Tử rõ ràng không yên lòng.
Toàn bộ quá trình chúng tôi cố gắng gây khó dễ, anh ta cũng không nói gì.
Tôi luôn cảm thấy hai người bọn họ không đúng lắm.
Sau khi thắng một ván cuối cùng, tôi ra hiệu cho đạo diễn: “Chúng ta đi xem mấy vị khách quý bên kia đang chơi trò gì?”
Vừa lúc một nữ nghệ sĩ bên cạnh gần đây trở thành fan của Trình An An, lôi kéo cô đi chơi trò chơi.
Tôi kéo Lý Kỳ Mặc đến phòng nghỉ: “Hai người có việc.”
Lý Kỳ Mặc im lặng không lên tiếng.
Tôi tiếp tục nói thẳng: “Hai người đã nhiều năm như vậy… Là thổ lộ thất bại hay là ai không đồng ý công khai?”
Lý Kỳ Mặc nói thẳng: “Cô ấy không đồng ý công khai.”
Tôi thở dài: “Tôi có thể hiểu được. Cậu có bao nhiêu fan hâm mộ là fan bạn gái cậu biết không?”
Lý Kỳ Mặc cúi đầu: “Tôi có thực lực, không cần phải dựa vào mặt.”
Tôi: “Tiền vi phạm hợp đồng của công ty không thấp chứ?”
Lý Kỳ Mặc cúi đầu: “Ba ngàn vạn.”
Tôi trong nháy mắt sáng tỏ.
Tôi vỗ vỗ vai anh ta: “Bản thân An An cũng coi như một tiểu phú bà, không cần thiết phải vào giới giải trí. Cậu hiểu ý tôi chứ?”
Lý Kỳ Mặc ngẩng đầu.
Tôi nói: “Trước hết hãy giữ vững tinh thần, sau đó hai người cùng nhau cố gắng kiếm tiền vi phạm hợp đồng, danh chính ngôn thuận ở bên nhau đi.”
……
Làm xong công tác tư tưởng, tôi ngân nga khúc hát đi ra cửa.
Trong nháy mắt bước ra cửa, mí mắt lại giật giật.
Quay đầu lại, Thẩm Tùy đứng ở trong hành lang, dựa lưng vào cửa, trong tay cầm ly nước uống cạn, nhìn vô cùng cô đơn.
Hệ thống: “Cô muốn hay không đi an ủi một chút?”
Tôi: “Anh biết nguyên nhân không?”
Hệ thống: “Chỉ cần không mù… Cũng biết anh ta đang ghen, sau này ăn sủi cảo không cần mua giấm, chua chết tôi rồi.”
Tôi: “……”
Hệ thống: “Độ hảo cảm đã lên 75%. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Khương Nặc à, chồng cô hẳn là thích cô rồi.”
14
Việc tiếp theo hơi kỳ lạ.
Có vẻ như Thẩm Tùy và Lý Kỳ Mặc có đấu tranh ngầm.
Chơi trò chơi đoán bài hát, Lý Mặc Kỳ trả lời đúng 10 câu hỏi và Thẩm Tùy phải trả lời đúng 11 câu hỏi.
Đối với cuộc thi nấu ăn vào buổi tối, Lý Mặc Kỳ làm món thịt lợn hấp với bột gạo và Thẩm Tùy làm món thịt lợn om với rau muối.
Khi chọn bạn diễn cho một cảnh quay ngoài trời, cả hai suýt chút nữa đã đánh nhau…
Bình luận:
[Tôi nguyện gọi đó là đại chiến chó nhỏ.]
[Tôi muốn gọi nó là cuộc chiến tranh dành cho chó con. ]
[Hahahahahahaha! ]
[Cuộc chiến chó con chết tiệt, thật phù hợp! ]
[Nói chính xác thì chính là Golden Retriever đã đơn phương bắt nạt Pomeranian! ]
[Những lời trên lầu nói là đúng, tôi là con chó ở hiện trường…xiềng xích. ]
Trong lòng tôi có một niềm mong đợi thầm kín.
Với sự gợi ý của hệ thống, tôi quyết định tìm hiểu thái độ của Thẩm Tùy vào ban đêm.
Để tập diễn xuất buổi tối, tôi mang một hộp vải thiều khác đến cho Thẩm Tùy.
Sau đó tôi giả vờ phàn nàn với anh rằng Trần An An và Lý Kỳ Mặc gần đây gặp quá nhiều rắc rối.
Thẩm Tùy: “Bọn họ là một đôi?”
Tôi giả vờ ngạc nhiên: “Anh không biết sao? Đôi mắt cún con của Tiểu Lý Tử có rời khỏi An An không? Họ biểu hiện quá rõ ràng.”
Tôi nghe thấy Thẩm Tùy thở dài một hơi.
Sau đó anh nhặt một quả vải lên và nói: “Ừ, ngon quá.”
Đưa cho tôi một quả vải khác và nói: “Hôm nay em luyện biểu cảm rất tốt. Hãy nghỉ ngơi nhé.”
Hệ thống: “Này này này này, mức độ hảo cảm là 80%. Này này, còn 20% nữa là sẽ thành công hoàn toàn~”
Tôi vẫn quấn chăn và suy nghĩ tới đêm.
Tôi nghĩ, nếu thực sự yêu anh cũng không phải là không thể.
15
Hai kỳ cuối cùng lại có hai vị khách quý tới.
Một nam một nữ, tiểu mỹ nữ kia tôi cũng có biết, cô ấy đóng một web drama khá nổi và mới xuất hiện trước công chúng gần đây, theo thẩm mỹ của tôi thì cô ấy trông rất đẹp.
Muốn sờ, muốn nựng.
Người đàn ông kia… nói thế nào nhỉ?
Chính là muốn vào giới giải trí không có ngoại hình đẹp thì ít nhất phải có giọng hát hay diễn xuất tốt đúng không?
Đương nhiên chồng tôi ba thứ đều có ha
Nhưng vị này……
Anh ta có lẽ chỉ có khả năng kiếm tiền tuyệt vời.
Cô gái trẻ trong tình tiết này cảm thấy vô cùng đau khổ.
Chỉ cần là một sinh vật còn sống, đều cảm nhận được vị thái tử gia không biết nhà ai kia… vô dụng.
Tôi tìm Lý Kỳ Mặc hỏi thăm lai lịch của vị này trước.
“Con trai thứ hai của chủ thương hiệu xx nổi tiếng gần đây dường như đang theo đuổi nữ nghệ sĩ này.”
Xuất thân cũng không quá phức tạp, chỉ là nhà giàu mới nổi, cùng lắm là phú nhị đại, lần này nhét cho tổ tiết mục mười triệu mới vào được.”
Trước ống kính, anh ta nho nhã lễ độ đưa nước cho cô gái, ống kính vừa dời đi, liền bắt đầu sờ tay người ta.
Bàn tay nhỏ bé của tôi run lên, nước lạnh rớt vào trên tay cô gái.
“Aiya xin lỗi nha, cô có muốn đi rửa tay không?”
Buổi chiều chơi game, anh ta không biết là vô tình hay cố ý có vài hành động như quấy rối cô gái.
Cô gái gần như sắp khóc.
Tôi duỗi chân trái xinh đẹp của mình ra – –
Anh ta ngã úp mặt xuống đệm xốp.
Tôi vì để cho chân thật một chút, trong trò chơi không tiếc làm trượt chân Trình An An và Tiểu Lý Tử.
Bình luận:
[Có ai cảm thấy nam khách mời mới tới có chút kỳ lạ không?]
[Trên lầu, tôi cũng cảm thấy…]
Vào cuối ngày, tôi kiệt sức về cả thể chất và tinh thần. Nhưng tôi vẫn không thể ngăn chặn được.
Buổi tối khi kỳ này kết thúc ghi hình, tên phú nhị đại ở trong nhóm phát hơn một trăm bao lì xì, bảo mọi người đi ăn ở khách sạn dưới lầu.
Sau khi xuống lầu, một vòng nến đỏ đã bao quanh khách sạn.
Khi cô gái đi ra khỏi khách sạn, trực thăng thả xuống một lượng lớn cánh hoa hồng đỏ.
Tôi siết chặt nắm đấm.
Cảnh tượng như vậy, tôi đã từng thấy qua.
Lúc học đại học, hẳn là mỗi người đều từng thấy qua sự tích ở dưới ký túc xá bày nến tặng hoa thổ lộ.
Chỉ là với tình huống này hoa và nến đắt hơn mà thôi.
Luôn luôn có người như vậy, lợi dụng dư luận cùng bầu không khí, làm cho cô gái không thể từ chối.
Gà mờ, não tàn.
Anh ta ôm eo cô gái: “Em nguyện ý làm thiếu phu nhân của tập đoàn XX không?”
Tôi nhìn thấy, trong ánh mắt của cô gái nước mắt đang dâng trào.
Dựa vào cái gì chứ?
Anh ta nghĩ ai cũng thích chút tiền thối đó sao?
Con gái yêu tiền, yêu sự giàu có do chính đôi tay và khả năng của mình tạo ra, yêu sự tự tin để tự do làm chủ cuộc sống của mình.
Tại sao chấp nhận tình yêu chân chính lại gọi là ham tiền, từ chối con nhà giàu lại gọi là ngu dốt?
Tôi nhìn những ngọn nến trên mặt đất.
Ngọn nến hình vuông màu đỏ của Loro Piana, hơn ba nghìn chiếc, được chạm trổ hoa lệ và phức tạp, được xếp gọn gàng như xếp domino.
…Quân domino.
Ở một góc không ai nhìn thấy, tôi đạp đổ một ngọn nến.
Ánh lửa giống như một sợi dây nhỏ từng chút từng chút, bao vây tất cả mọi người.
Tôi hét lên: “Cháy rồi, gọi 119 đi!”
Thật ra căn bản không gây ra hỏa hoạn.
Nhưng mọi người nhất thời loạn thành một đoàn.
Phú nhị đại là người đầu tiên đẩy cô gái trong ngực ra, co cẳng bỏ chạy.
Tôi chuẩn bị tìm một chỗ không ai để ý tự mình rời đi, nhưng không ngờ, Thẩm Tùy từ phía kia của ánh lửa, chạy như bay về phía tôi.
Hệ thống: “Tôi dường như bị lỗi.”
“Tại sao tôi ở đây đồng thời nhắc nhở ba thông tin?”
“Hảo cảm tăng vụt, công lược thành công, đồng thời…… Nhiệm vụ thất bại?”