Yêu Ngay Từ Lần Đầu Gặp Gỡ
Chương 6
16
Tôi quên mất mình bị Thẩm Tùy kéo đi như thế nào.
Tôi chỉ nhớ rõ vẻ mặt của anh, phức tạp hơn bất cứ vai diễn nào trước đây của anh.
Giống như vội vàng, lo lắng, khiếp sợ cùng với…… kinh hỉ cực lớn.
Anh kéo tôi thẳng vào phòng anh.
Như thể tôi là một món đồ cổ quý giá nào đó, anh hấp tấp rà soát toàn bộ cơ thể tôi để chắc chắn rằng tôi không bị thương, nhưng hơi thở của anh vẫn gấp gáp.
Anh ấy mở miệng hỏi một câu khiến tôi bối rối: “Trước đây em đã từng làm chuyện này chưa?”
Mặc dù thực sự không muốn phá vỡ bầu không khí nhưng tôi vẫn phải hỏi: ” Có chuyện gì thế? Em không phóng hỏa…”
“Không.” Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ngắt lời tôi như thế này, “Em đã bao giờ giúp đỡ một cô gái bị đưa vào tình thế như thế này trước đây à?”
“Hả?”
Tôi động não và cố nhớ lại: “Nó chưa từng xảy ra trong vài năm gần đây… Nhưng nó lại xảy ra lúc học đại học. Anh biết đấy, việc tỏ tình như vậy hầu như xảy ra mọi lúc. Họ sẽ làm điều đó hàng tháng.”
“Vậy em sẽ giúp họ như thế nào?”
“Này, dễ thôi.”
Tôi nhớ lại và nói: “Chỉ cần gọi dì ký túc xá đến dập lửa, đám đông lập tức giải tán. Sau khi giải tán, những người liên quan thường có dũng khí từ chối những người họ không thích… Có chuyện gì sao?”
Tôi ngẩng đầu lên, sức nóng trong đôi mắt Thẩm Tùy như sắp tràn ra.
Anh nói điều gì đó mà tôi vẫn chưa hiểu: “Thì ra là em.”
Anh dang rộng vòng tay, rồi đột nhiên dừng lại, giọng điệu trở nên khiêm tốn: “Khương Nặc, anh có thể… anh có thể ôm em được không?”
Mặc dù tôi không hiểu, nhưng khi tôi nhìn vào đường eo được bao quanh bởi quần áo của anh khi anh dang tay ra…
Tôi gật đầu dè dặt.
Giây tiếp theo, tôi ngã vào vòng tay của Thẩm Tùy và được bao bọc bởi hương thơm mùi gỗ trên cơ thể anh.
…
Điều tôi chưa nói là, Thẩm Tùy, thực ra tôi cũng bắt đầu thích anh rồi.
Hệ thống: “Tôi đã điều tra được nguyên nhân! ”
“Nhiệm vụ thành công là bởi vì anh ta rất thích cô, nhiệm vụ thất bại là bởi vì anh ta đã tìm được người trong lòng!”
“Khương Nặc, hóa ra là cô là người trong lòng mà anh ta tìm kiếm!”
17
Khụ khụ, cái kia, tôi cùng Thẩm Tùy ở cùng nhau.
Cái từ này có chút kỳ lạ…… có nghĩa là, chúng tôi nằm cùng một giường.
Tôi chưa từng nghĩ tới, một người phụ nữ chỉ biết nói như tôi, thực sự có thể trở thành ánh trăng sáng trong lòng của một người đàn ông.
Càng không nghĩ tới chính là……
Anh ta biết tôi đang công lược anh ta?
Thẩm Tùy tựa vào đầu giường, gật gật đầu.
“Anh tình cờ nghe được cuộc đối thoại giữa em và… cái hệ thống gì đó.”
Tôi khiếp sợ: “Biết em đang công lược anh, tại sao còn đồng ý kết hôn với em?”
Thẩm Tùy nhếch khóe miệng: “Về danh lợi, người có mục đích quá nhiều, lại không có điểm dừng.”
“Mà em Khương Nặc, thứ em muốn rất rõ ràng, cũng rất có chừng mực. Khi đó ngược lại để cho anh yên tâm.”
Tôi lặng lẽ tính toán: “Một tháng ba mươi vạn… rất ít… sao?”
Anh cười ôm tôi vào lòng: “Khương Nặc, em nguyện ý, chân chính làm vợ anh không?”
Tôi cũng cười ôm lấy anh: “Đây chính là em kiếm lời nha!”
18
Cuối chương trình có một khúc nhạc đệm nhỏ.
Tên phú nhị đại trong lòng ghi hận tôi, ngày hôm sau đột nhiên nhờ lễ tân chuyển tin cho tôi: “Lý Kỳ Mặc tìm cô có việc gấp, phiền cô mau chóng đến phòng cậu ấy một chút.”
Tôi cảm thấy không đúng lắm, trước khi đi cùng Trình An An mở video và ghi hình.
Cửa không khóa, tôi gõ cửa rồi bước vào.
Lý Kỳ Mặc nửa thân trên không mặc áo, ngủ rất say, sắc mặt có chút không bình thường.
Tôi thầm nghĩ không tốt.
Một giây sau, tên phú nhị đại mang theo một đống nhiếp ảnh gia xông vào chụp ảnh: “Tiện nhân, cô lại ở trong tổ tiết mục làm loạn!”
Tôi và Trình An An: “… Đại ca, anh đã từng đọc sách chưa?”
Tôi nhanh chóng lưu lại bằng chứng.
Trình An An nhanh chóng báo cảnh sát, lý do là có người bỏ thuốc cho bạn trai cô.
Mà Thẩm Tùy… vọt vào đánh cho hắn hai chân đều run rẩy.
Sau đó Thẩm Tùy nổi giận, đuổi việc toàn bộ nhân viên công tác có liên quan đến tên phú nhị đại.
Công ty Thẩm Tùy trực tiếp gửi một món quà đến tập đoàn XX.
Vì phòng ngừa giá cổ phiếu sụt giảm, chỉ là một tiểu công tử bột mà thôi, không có gì hy sinh không được.
Chuyện này ngược lại giúp quan hệ giữa Trình An An và Tiểu Lý Tử tăng thêm một bậc.
Cô gái bị quấy rầy cũng cùng tôi trở thành bạn tốt, mỗi ngày cùng nhau chơi đùa, haha.
Chỉ có Thẩm Tùy vẫn không buông tha tôi: “Bà xã, hôm đó em không thấy rõ thân thể Lý Kỳ Mặc phải không?”
Tôi cố gắng đẩy tay anh ra: “Em bị cận, em thật sự bị cận!”
“Anh có đội ngũ quản lý chuyên nghiệp, dáng người còn đẹp hơn cả tên kia nữa!”
Cứu mạng, ảnh đế lạnh lùng của tôi đâu?
Hệ thống: “Hai loại tính cách chồng cô đồng thời có, không thiệt haha.”
Ngẫm lại cũng đúng, không thiệt nha.
19
Khi chương trình kết thúc, Blog chính thức đã share một bài đăng trên weibo của Thẩm Tùy.
Hình ảnh là giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi.
“Từng cho rằng có một số người chỉ có thể vĩnh viễn không gặp lại, nhưng không nghĩ tới tôi lại may mắn như thế.”
Người tôi yêu, gần trong gang tấc.
Ngày hôm đó, web bị sập.
Fan vừa vui vẻ vừa tỏ vẻ: [Cậu tưởng chúng tôi mù sao? Sớm nhìn ra được không?]
……
Đêm nay, Thẩm Tùy giống như một con sam dính người, làm thế nào cũng không đẩy ra được.
Ngày hôm sau, tôi xoa thắt lưng nghĩ thầm, hazz, vẫn là thua thiệt.
Fan và hội viên:
[Hahaha.]