Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

A Hằng - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:40:30

Ta chằm chằm khóe môi đang rỉ máu, cổ họng nghẹn :

 

“Tạ đại nhân, thật xin , Bùi Viêm đến gây rối với ngài.”

 

Tạ Trường Tiêu khẽ lắc đầu, nơi khóe môi cong lên một nụ nhàn nhạt:

 

“Không , thương nặng hơn .”

 

Ta suy nghĩ một lúc, nghiêm túc :

 

“Ta rõ với , chỉ là tin. Ngày mai sẽ gặp …”

 

Tạ Trường Tiêu ngắt lời :

 

“Ta nàng gặp nữa.”

 

Lời ... quả thực vượt quá khuôn phép.

 

“Bùi Viêm lớn tiếng tuyên bố, ba ngày sẽ tới rước nàng, thậm chí từ hôn với Bùi Chi Yên.”

 

Thì thời gian , thế của Bùi Chi Yên sáng tỏ, nàng vốn là thiên kim của phủ Vĩnh Xương bá.

 

Sinh mẫu của hai cùng ngày đến chùa Linh Sơn dâng hương, chẳng ngờ gặp mưa to kẹt , trong lúc hoảng loạn mà sinh nở, hai đứa trẻ bế nhầm.

 

Sau khi bản và Bùi Viêm quan hệ huyết thống, Bùi Chi Yên mừng rỡ đến rơi lệ.

 

Nàng tưởng rằng cuối cùng thể nên duyên cùng Bùi Viêm, ngờ cự tuyệt.

 

“A Hằng cô nương.”

 

Tạ Trường Tiêu từng gọi là “A Hằng cô nương” bao nhiêu .

 

, như thể nén nhịn từ lâu, cuối cùng cũng thể để lọt khỏi môi.

 

“Nếu Bùi Viêm vẫn tiếp tục dây dưa, nếu Bùi Chi Yên cứ khắp nơi gây khó dễ cho nàng…”

 

Hắn ngừng , yết hầu khẽ chuyển động, giọng càng lúc càng nhẹ:

 

“Không bằng nàng cứ ... cầu hôn …”

 

“Ta từng hỏi qua mẫu , bà và nàng thuở xưa là khuê trung tri kỷ, từng lời trêu đùa kết thông gia…”

 

Tim đập vang từng nhịp, lấn át cả thính giác.

 

Ngẩng đầu, liền chạm ánh mắt .

 

Trong mắt sáng đến chói lòa, cố giấu trong bóng hàng mi, như sợ trông thấu.

 

Tựa hồ sợ thấy câu trả lời của , bèn tiếp một thật dài:

 

“Ta kẻ lợi dụng thời cơ, cũng tuyệt hạng tùy tiện.”

 

“Nếu nàng nguyện ý, cứ lấy cái cớ, dứt khoát dẹp yên bọn họ, dù danh tiếng của … cũng coi như chút trọng lượng.”

 

“Chỉ là cảm thấy, nàng một lòng theo đuổi thêu nghệ, thì nên lấy một phần yên .”

 

“Không thể để những chuyện phiền lòng hao tổn tinh thần của nàng.”

 

Hắn lấy một chồng văn thư dày cộm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-hang/8.html.]

“Đây là hưu thư sẵn dấu ấn của . Nếu một mai nàng thấy lòng yên, bất cứ lúc nào cũng thể rời .”

 

“Trong nhà cần nàng sáng tối thăm hỏi, cũng cần quản lý việc bếp núc, sự đều lấy ý nguyện của nàng đầu.”

 

“Ruộng đất, nhà cửa, chìa khóa khố phòng tên , tất cả sẽ giao tay nàng.”

 

“A Hằng cô nương, cần trả lời ngay lúc . Nếu , cũng cần coi là thật.”

 

Vì quá gấp gáp, câu “A Hằng cô nương” gọi , mang theo bao nặng nề và vội vã.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Nói xong, bỏ , bước chân vội vàng như trốn chạy.

 

Tạ Trường Tiêu xưa nay vốn điềm tĩnh ung dung, đây là đầu tiên thấy hoảng loạn thất thố.

 

“Tạ Trường Tiêu.”

 

Ta gọi .

 

Hắn như cố định tại chỗ, nhúc nhích, chỉ bờ vai khẽ siết , để lộ tâm trạng đang dậy sóng.

 

“Đại nhân… thích ?”

 

Lời dứt, bóng lưng khựng trong thoáng chốc, đó khẽ đáp, giọng nhỏ:

 

“A Hằng cô nương thêu giỏi, nhân phẩm cũng thật lòng ái mộ nàng.”

 

Ta siết chặt tập văn thư trong lòng, khẽ mỉm :

 

“Được.”

 

Ta đáp ứng Tạ Trường Tiêu .

 

Tạ mẫu tin sắp thành với Tạ Trường Tiêu, mừng rỡ như trẻ nhỏ.

 

Bà mở cuốn lịch cũ , sớm chọn sẵn ngày :

 

“Chính là hai ngày , xem — đại cát.”

 

Vừa khéo trùng với ngày Bùi Viêm từng lớn tiếng tuyên bố sẽ đến rước .

 

Ta về phủ ngoại tổ chờ gả.

 

Nhà họ Tạ tựa như chuẩn từ lâu, từng rương từng rương lễ vật đưa tới như nước chảy, gần như lấp đầy cả sân.

 

Ngoại tổ xót chịu khổ, cũng chuẩn thêm nhiều hồi môn.

 

Chỉ cũng , đây là một hôn lễ rình rang, long trọng.

 

Hôm , Tạ mẫu bảo đến cửa hàng tên bà, chọn vài viên trân châu Nam Hải để điểm xuyết cho áo cưới.

 

Không ngờ, chạm mặt Bùi Chi Yên.

 

Nàng trong bóng râm, ánh mắt lạnh lùng .

 

Vẫn là dáng vẻ kêu căng như ngày nào, cao cao tại thượng.

 

“Ngươi cũng giỏi thủ đoạn đấy, cố ý rời , gậy ông đập lưng ông, cứ thế khiến A Viêm chẳng thể buông nổi!”

 

“Hắn hôm đó… còn đích với …” Giọng nàng nghẹn , mắt đỏ hoe: “Nói trong lòng… vẫn quên ngươi.”

 

Ta nàng, chỉ thấy nực vô cớ.

Loading...