A Miên
Chương 3
4.
Thánh nữ dùng thời gian ba ngày để xây lại cổ thất.
Nàng ném cổ trùng độc nhất thế gian này vào ao cổ, khe rắn.
Qua hàng tầng ánh sáng, nàng mỉm cười bỏ áo ngoài ra, thân hình uyển chuyển dần bị độc vật bao trùm.
Trái tim ta đau đớn co rút nhưng không thể nào ngăn cản, ta cứ như vậy trơ mắt nhìn làn da trắng nõn căng bóng lại lần nữa chồng chất vết thương, máu tươi lan rộng.
Lấy thân nuôi cổ kéo dài mười tám ngày.
Trong mười tám ngày đó, cái gì ta cũng không làm được, ta chỉ có thể ở bên cạnh nàng, đếm kĩ từng canh giờ một trôi qua.
Cho đến khi nàng bước ra khỏi ao cổ.
Nàng đưa một cái hộp cho cung nhân làm gián điệp.
“Ném nó vào trong lò luyện của Nữ đế.”
Nàng mặc thánh bào, không nghe được chút cảm xúc nào từ ngữ điệu của nàng:
“Nàng ta muốn trường sinh, vậy để ta giúp nàng ta… Mãi mãi…”
Thánh nữ hơi dừng lại, môi đỏ hơi hé: “Muốn chết cũng không được.”
…
Địa vị của Thánh nữ Miêu Cương tương đương với quốc sư của các nước khác, cần vào triều.
Thánh nữu tỷ tỷ rất ít khi lên tiếng trên triều đình, thỉnh thoảng lúc mấy lão đại thần cãi nhau nàng mới nói một hai câu.
Nhưng vừa lên tiếng là giải quyết xong vấn đề.
Cho dù là tông tộc đức cao vọng trọng đến đâu hay là người mới vào triều bằng thực lực cũng đều sợ nàng.
Tỷ tỷ của ta không chỉ xinh đẹp nhất mà còn là người lợi hại nhất!
Thánh nữ tỷ tỷ vào triều đều chỉ mặc triều phục, nàng chưa từng phối thêm mũ miện gì đó.
Ngày hôm nay nàng mặc vô cùng trang trọng, thậm chí còn mang đôi khuyên tai Thiên Châu kia lên.
Ta lơ lửng trên không trung có thể thấy được mí mắt Nữ đế không ngừng chớp.
Thánh nữ cầm trong tay vương trượng ngọc, vừa lên tiếng đã khiến mọi người sững sờ.
Nàng thông báo một vụ án.
Một bản án đồng tính.
Nguyên nhân gây ra là một chứng bệnh kỳ quái đột nhiên xuất hiện tràn lan trong thanh lâu lớn nhất hoàng thành.
Thuốc và châm cứu không có tác dụng, cuối cùng chỉ có thể tìm Thánh nữ xin trợ giúp.
Thánh nữ nhiều lần điều tra, cuối cùng phát hiện ra ngọn nguồn…
Nhi tử độc nhất nhà Thị Lang bộ hộ.
Chuyện này vốn có thể lớn có thể nhỏ, nói cho cùng là sự cố của công tử quý tộc chơi gái rồi nhiễm bệnh.
Nhưng điều kỳ lạ ở đây lại là…
Nguồn gốc của bệnh là hai hương liệu.
Một là hương liệu chỉ riêng thanh lâu mới có.
Cái còn lại là…
Là hương liệu chỉ thuộc về duy nhất một vị hoàng phu cạnh Nữ đế, Đường Lê Hương.
Mà ngày trước vị hoàng phu này đã dựa vào hương liệu này để nhận được sự sủng ái của Nữ đế, thời điểm thịnh sủng nhất, Nữ đế thậm chí còn cho hắn ta đãi ngộ vô cùng đặc biệt, nàng ta hạ lệnh chỉ có hắn ta mới có thể dùng hương liệu này.
Kết hợp tất cả lại với nha…
Bàn tay nắm chặt tay vịn khắc đầu rồng của Nữ đế dùng sức mạnh đến mức gãy cả móng tay: “Tra cho trẫm!”
Chuyện trong hậu cung Nữ đế nhanh chóng tra được manh mối.
Nữ đế tức đến mức phun ra một ngụm máu.
Thiên tử nổi giận, máu chảy thành sông.
Hoàng phu kia bị ném vào Thận Hình Ti chịu lăng trì.
Còn nhi tử độc nhất của Thị Lang bộ hộ bị xử trảm tại phía đông chợ.
Ông lão râu tóc bạc trắng dập đầu đến chảy máu ở ngự thư phòng rồi ngất xỉu tại chỗ.
Khi ông ta tỉnh lại thì nhận tin thi thể nhi tử độc nhất của mình đã được đưa về phủ.
Mái tóc dài của ông ta xõa tung, từng bước từng bước đi về nhà mình.
Sau đó dùng một mồi lửa thiêu hủy cơ ngơi cả đời vất vả, bao gồm cả chính anh ta.
Khi Thánh nữ nhận được tin tức này, nàng đang đi ra khỏi ao cổ với cơ thể đầy rẫy vết thương mới cũ.
Nàng hời hợt lau vết máu trên người, chỉ hỏi một vấn đề:
“Nàng ta đã dùng thuốc lần trước chưa?”
Người tới bẩm báo: “Đã bỏ vào lô trường mệnh cổ, hôm nay bệ hạ đã dùng qua hai lần.”
Thánh nữ gật đầu, phất tay cho người đó lui xuống.
Khóe miệng nàng thậm chí còn có ý cười cười lạnh không dễ phát hiện.
Nhưng ta lại không hiểu được.
Mất đi một thiếp thất và một triều thần cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến Nữ đế.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Thánh nữ thì dường như nàng đã nắm chắc mọi chuyện trong tay.
Ta suy nghĩ, không khỏi lẩm bẩm: “Tỷ tỷ… ngươi muốn làm gì vậy?”
Tiếng chuông giờ Tý vang lên.
Tiếng chuông truyền ra từ Thánh điện, vượt qua núi tuyết, vang vọng đến mọi ngóc ngách.
Lúc này quanh người ta có ánh sáng vàng nhạt.
Ngược chiều ánh sáng, ta thấy Thánh nữ tỷ tỷ của ta đột nhiên xoay người: “A… Miên?”
“Là ngươi sao?”