Bạch Tru Vi Hoàng - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:45:27
Khi Tiêu Minh sang , gần như theo phản xạ cầu xin tha thứ.
"Điện hạ, xin tha tội, cố gắng , thật sự cố ý ."
Mái tóc rối bời khẽ chạm khuôn mặt tái nhợt, vẻ yếu đuối đúng lúc. Tiêu Minh vẫn hề động lòng.
Bạch Nam bước lên, nàng mang theo quyết tâm liều chết, rút trâm cài tóc lao về phía Tiêu Mính: "Loạn thần tặc tử, kẻ diệt vong Đại Cừ của , hôm nay nhất định chôn cùng ngươi!"
là lấy trứng chọi đá, tự tìm đường chết. Tiêu Minh g.i.ế.c nàng dễ như trở bàn tay. Nhát kiếm đ.â.m thấu tim gan, đám phía kinh hãi tột độ.
Tiêu Minh ôm chặt , đang run rẩy vì sợ hãi, lòng. Ta trơ mắt Bạch Nam trút thở cuối cùng. Người duy nhất đối xử với cõi đời , mà c.h.ế.t vì ...Và trong cái c.h.ế.t , cũng bàn tay của nhúng .
Nếu nãy tỏ vẻ đáng thương nàng, nếu dùng ánh mắt cầu xin nàng cứu .
dù gì, nàng cũng là bí mật của , là một mối nguy tiềm ẩn. Con chuột sống cống ngầm, cô độc sống sót suốt hai mươi mốt năm qua. Sao thể dễ dàng vạch trần điểm yếu của cho khác chứ?
Gian tế đền tội, lẽ vì áy náy, Tiêu Mính đích bưng thuốc đến cho , đặt ngay đầu giường. Hắn nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc rối của tai: "Là trách oan nàng, khiến nàng chịu khổ ."
Ta kiên quyết lắc đầu, thều thào: "Chỉ cần điện hạ tin tưởng là đủ ."
Hắn hài lòng gật đầu: "Từ nay về , nhất định sẽ bảo vệ nàng chu ."
Gò má ửng hồng, thuận thế tựa lồng n.g.ự.c , nhưng trong lòng tràn ngập sự khinh miệt.
Sao thể giống như mẫu phi, đặt hết hy vọng nam nhân, sống c.h.ế.t vì , ghen tuông vô cớ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-tru-vi-hoang/5.html.]
Tuyệt đối thể nào. Không ai yêu hơn chính bản . Nhờ cơ hội , mối quan hệ giữa và Tiêu Minh tiến triển vô cùng nhanh chóng.
Hắn lạnh, khoác áo cho .Hắn đói, sai chuẩn điểm tâm.Hắn mệt, đắp áo cho . Ta tất cả những gì mà một nữ nhân hiền thục nên để lấy lòng . Tiêu Mính cũng vô cùng hài lòng, cuối cùng chiếm đoạt một đêm.
Dù , cũng chút thất vọng khi thấy giường dấu vết trinh tiết.
Ta hổ dám đối diện với , chủ động về hậu viện.
Lúc gần lúc xa, mất mới càng trân quý, đó mới là lẽ thường tình ở đời. về phòng, một nữ nhân khác mò đến.
Ta thậm chí còn kịp tên nàng, nàng ngừng tuôn những lời nhục mạ .
"Ơ , điện hạ chán ghét ? Cũng trách ai cơ chứ, ai mà chẳng ghét cái bộ dạng hồ ly tinh của ngươi, mà thấy ghê tởm."
Vừa , nàng tiện tay nhấc chiếc kìm lửa tiến về phía : "Vậy thì sẽ điện hạ dạy dỗ cô cho trò, nốt những việc ."
Chiếc kìm đỏ rực lao thẳng về phía , chợt nảy một kế , liền dùng lưng hứng lấy.
Kêu la thảm thiết một tiếng, đẩy mạnh nữ nhân , tay khá mạnh, khiến mặt nàng đập thẳng chậu lửa.
Khi Tiêu Mính đến, nữ nhân mặt mày biến dạng đánh cho thê thảm, trông càng thêm đáng thương.
"To gan!"
Hắn vội vàng cho gọi đại phu, khi hỏi rõ ngọn ngành. Tiêu Mính vẻ quên chuyện đêm đó, chăm sóc vô cùng chu đáo. một mực ầm ĩ lên, đòi sống đòi chết.