BÀI GIẢNG ĐẠO LÝ TRÊN BÀN ĂN - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:01:31
Chỉ với một câu, hai mắt Trần Dạng lập tức sáng rực lên. Nụ lấp ló khóe môi trở thành nụ hớn hở thật sự: “Ờ thì… nổi giận gì . Bố mắng vài câu, đánh mấy cái cũng là chuyện bình thường mà!”
thản nhiên bồi thêm:
“Thì ráng nhịn một chút, chỉ cần nhịn tới khi bố về quê là . Ông mà vui lòng mà sang tên nhà xong, thứ đều là của .”
“Bố còn chỉ cần tử tế với Miêu Miêu, năng đàng hoàng với con thì tất cả những gì ông … đều để cho hết.”
Vài câu dứt, Trần Dạng xách xe phi thẳng tiệm trái cây mua quà về biếu bố . Về tới nhà quên cúi thấp , hai tay cung kính đưa túi trái cây lên mặt ông.
Bố liếc , buồn đưa tay nhận mà chỉ hừ lạnh:
“Mua cái gì thế ? Dưa thì méo mà táo thì thâm, đây trái cây mà là rác ở vườn!”
“Với , ăn mấy thứ lạnh bụng … Anh chec sớm đúng hả?!”
“Trần Dạng, . Cái đống trái cây còn chẳng bằng bức tranh Miêu Miêu vẽ tặng đấy!”
Trần Dạng há hốc miệng, chuẩn phản bác thì nhanh tay kéo áo ngắt lời ngay.
Anh đành nuốt ngược cục tức xuống, gượng đổi giọng: “Vâng… bố . Lần con sẽ mua thứ khác.”
Bố liếc một cái, giọng đầy khinh thường: “Nhiều lời quá ? Anh tưởng mọc thêm cái lưỡi chắc?”
vội vàng trừ, sang xoa dịu: “Bố , Trần Dạng chịu về cũng xin . Bố cho một bậc thang xuống .”
Bố hừ mũi một tiếng, liếc xéo Trần Dạng: “ bán thang mà bảo cho khác leo xuống?!”
Nhìn vẻ mặt Trần Dạng như thể nuốt nhầm một cục than hồng, thầm vỗ tay trong lòng… đúng là gừng càng già càng cay!
8.
Từ ngày bố ‘dạy dỗ’, Trần Dạng rốt cuộc cũng hết mà chèn ép con trai.
Miêu Miêu giờ đây thể ăn uống ngon miệng hơn, còn ôm bụng than đau nữa. Nụ cũng xuất hiện trở gương mặt con.
Ngược , mỗi đến giờ ăn Trần Dạng là tái mặt. Anh hết đói, bảo ăn.
Mà hễ lết bàn ăn, bố lập tức bắt đầu “giáo huấn”:
"Đông phong, tây phong, lốc xoáy cuốn sạch. Với cái kiểu như , thì ngày nào cũng húp gió tây bắc mới sống nổi!"
"Vòng tròn, vòng sắt, vòng hula… Ngoài cái việc mỗi tuần phình một vòng, còn cái tích sự gì ?!"
“Cái đầu của hả? Sôi sùng sục 100 độ mà chẳng nấu nổi điều gì ích!"
"…"
Nếu viện cớ đói thì bố xách bát cơm theo , miệng ngừng b.ắ.n phá:
"Đi bao nhiêu năm, lên chức ? Tăng lương ? Có bao giờ soi bản xem đủ cố gắng ?"
“Anh cái giao hàng nhà bên , mỗi tháng cũng kiếm bốn tới sáu nghìn tệ đấy!"
"Còn ? Nửa đêm dậy sửa bug mà sửa xong còn nhiều hơn lúc đầu! mà là sếp của thì đá đường từ kiếp !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bai-giang-dao-ly-tren-ban-an/chuong-5.html.]
"Thực tế chứng minh: trứng gà, trứng vịt, trứng khủng long— Anh chính là cái trứng thối vô dụng nhất!"
“…"
Mỗi bố nổi trận lôi đình như , Trần Dạng bằng ánh mắt cầu cứu. cứ giả vờ như thấy, dắt Miêu Miêu về phòng học bài thuận tiện buông một câu: "Bố vài câu thì ? Trên đời mấy ông bố vì con mà ngày ngày răn dạy khắt khe như thế chứ? Anh đừng sống trong phúc mà quý!"
Những mũi tên, những vi.ê.n đ.ạ.n lạnh lùng ngày nã về phía Miêu Miêu. sẽ từng chút từng chút, nhắm thẳng giữa trán mà trả .
Ban đầu, cứ nghĩ thế nhiều , thể nào Trần Dạng cũng sẽ phát điên mặc kệ tất cả mà bùng nổ. Chỉ cần phá vỡ giới hạn , sẽ lý do danh chính ngôn thuận để đơn ly hôn.
vì căn nhà , cắn răng chịu đựng hết đến khác. Có lúc còn khâm phục: ngờ giỏi nhịn đến thế!
Thế nhưng thời gian trôi qua, bắt đầu cảm thấy gì đó . Dù Trần Dạng cũng hề vạch trần mà đó, chọn cách vòng vo khéo léo.
Một hôm tranh thủ lúc bố ngoài dạo, kéo dùng giọng ân hận mà :
"Vợ , dạo suy nghĩ nhiều. Anh nhận đây sai khi luôn chèn ép Miêu Miêu."
"Anh mấy cuốn sách dạy con. Người rõ: nếu cứ thường xuyên đè nén trẻ con, chúng sẽ trở nên tự ti và dễ rối loạn tâm lý!"
"Anh . Từ giờ nhất định sẽ đổi, tuyệt đối bao giờ những lời tổn thương đến con nữa!"
Vừa dứt lời sám hối, liền mục đích thật sự phía những lời hối cải đó.
9.
Anh tiếp: "Hay là em bảo bố em sớm sớm thủ tục sang tên nhà cho tụi ?"
Nói xong còn giơ tay lên, vẻ "tuyên thệ trong sạch":
“Anh vì tham tiền tài sản gì của ông nhé!"
"Chỉ là… bố em cũng tuổi , nhỡ một ngày nào đó bất ngờ thì rắc rối to!"
"Em thấy mấy clip mạng ? Có bố mất, con cái chạy vạy khắp nơi vẫn rút tiền ở ngân hàng!"
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Mấy chuyện thế nên lo liệu sớm một chút, em thấy đúng ?"
Tốt thật đấy!
Anh còn dám mở miệng… rủa chec bố ?!
Trong lòng lúc gào lên chửi rủa thôi, nhưng mặt ngoài vẫn giữ nguyên vẻ bình thản: "Anh chịu khó nhịn thêm chút nữa, qua kỳ nghỉ Quốc khánh là em sẽ bố thủ tục sang tên."
Trần Dạng tưởng một nữa nắm thóp , lập tức toe toét. Vẻ mặt như đạt thắng lợi to lớn.
theo bóng lưng , khẽ lạnh.
thể nhắm mắt ngơ mấy trò toan tính của , thể nhịn sự bừa bộn cùng luộm thuộm, hôi hám của . duy nhất một điều thể tha thứ…
Là dám tổn thương con !
Anh đánh giá quá thấp giới hạn của một đấy, Trần Dạng!