CHỒNG TÔI LÀ KẺ ĂN BÁM, TRÀ XANH TƯỞNG CƯỚP ĐƯỢC MÓN HỜI - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:17:26
Lâm Nguyệt và quản lý ép đến đỏ bừng cả mặt, nước mắt gần như trào .
Cô cầu cứu Phương Văn Thành, mong mặt giúp .
Phương Văn Thành giả vờ như thấy, chỉ đắm đuối :
“Vợ chọn giỏi quá, em chọn giúp một cái .”
Quản lý phất tay một cái, tất cả nhân viên trong cửa hàng lập tức bưng từng chiếc túi , xếp hàng ngay ngắn mặt .
Quản lý đích dẫn đến ghế sofa, còn bưng nước và bánh ngọt:
“Chị cứ xem, thích cái nào cứ .”
khẽ ngoắc tay, nhân viên chỉ định sẽ bước lên, quỳ nửa gối đưa túi cho .
xem xét kỹ càng phất tay, quản lý liền hiểu ý hiệu cho nhân viên lùi xuống.
Đến cái túi thứ ba, Lâm Nguyệt cuối cùng cũng nhịn nữa:
“Cô lật tung túi lên xem mà chị chẳng gì!
chỉ cầm lên một chút cũng ?!”
Quản lý vẫn lễ phép nhưng giọng đầy khinh miệt:
“Sao thể giống ?
Dù cô Hàn hỏng tất cả túi trong tiệm, cô vẫn là khách hàng quý giá nhất của chúng .
Còn cô, ơn dịch trong, đừng cản khách bên ngoài.”
Ánh mắt Lâm Nguyệt như phun lửa.
Trong cơn giận dữ, còn kèm thêm một tham vọng đang dần phình to.
mỉm nhếch môi:
Cố lên nhé, đang đặt cược cô đấy. Đừng khiến thất vọng.
Sau khi Phương Văn Thành và Lâm Nguyệt rời khỏi với cái túi chọn...
ung dung sofa, nhâm nhi , ăn bánh.
Quản lý cửa hàng bên cạnh, do dự mãi, mở lời đầy khâm phục:
“ nghề nhiều năm, từng thấy bao vụ ngoại tình...
bình tĩnh như cô, đây là đầu tiên gặp.”
nuốt ngụm cuối cùng:
“Mấy cái túi chạm , tất cả gói giúp .
Hoa hồng chia cho cô và mấy nhân viên hỗ trợ nhé.
Gửi thẳng về biệt thự của .”
Giữa một bầu khí đầy bất ngờ và ơn, sang quản lý:
“ tiền, địa vị, năng lực — tại tốn thời gian để buồn bã?
Người nên buồn... chẳng là ?
Còn , cắt lỗ đúng lúc, tận hưởng đúng lúc.”
—--------
Tối hôm đó, điều hiếm thấy là Phương Văn Thành về sớm, trong mắt còn lộ vẻ tức giận.
thầm trong bụng:
“Ồ? Bắt đầu cãi ?
Không ‘chân ái’ ?”
giả vờ như chẳng gì, thản nhiên :
“À đúng , chiếc Maybach của em đem bảo dưỡng , mai lấy về nhé.
Dù em cũng nghỉ việc , em đang tính... là chuyển nhượng luôn cho ?”
Không ngoài dự đoán, sắc mặt Phương Văn Thành lập tức sáng bừng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-toi-la-ke-an-bam-tra-xanh-tuong-cuop-duoc-mon-hoi/5.html.]
“Anh ngay là em với nhất mà!
Khi nào chuyển tên?”
: ???
sẽ nôn nóng, nhưng nghĩ là đến mức ...
Có lẽ Phương Văn Thành cũng thấy phản ứng quá, vội chữa :
“À... cũng cần gấp , theo em là .”
ngọt ngào:
“Mai lấy xe xong, qua đón em ở công ty.
Mình thủ tục chuyển nhượng.”
Phương Văn Thành nhíu mày:
“Không em bảo nữa mà?”
giả bộ vui:
“Sao ? Không cho em đến công ty luôn hả?
Em chỉ nghĩ từ công ty thì tiện đường thôi.”
Sợ thêm sẽ khiến nghi ngờ, vội vàng dỗ dành:
“Nghe vợ hết!”
kín đáo:
Ngày mai, sẽ là một vở kịch .
Sáng hôm , Phương Văn Thành dậy từ sớm, háo hức lấy xe.
tiễn cửa, trong lòng bắt đầu mong đợi:
Khi nhân viên cửa hàng bảo rằng xe hệ thống định vị...
Liệu còn nổi ?
Còn thì cẩn thận trang điểm, mặc chiếc đầm đen cao cấp mới mua, thẳng tiến đến công ty.
Khi bước , ánh mắt Lâm Nguyệt như nổ tung vì ghen tỵ.
, chỉ cần thêm một cú đẩy, thứ sẽ diễn đúng như kế hoạch.
Vì thế, bước đến mặt cô , đầy khiêu khích:
“Cô đuổi việc .”
Trong gian yên tĩnh như tờ, giọng vang rõ ràng, ánh mắt đổ dồn về phía chúng .
Mắt Lâm Nguyệt đỏ ngầu:
“Dựa ?!
Cô quyền gì?!
Cô chẳng qua chỉ là bà nội trợ dựa Tổng Giám đốc Phương!”
ngắm bộ móng mới , chậm rãi :
“ là vợ hợp pháp của .
Cô tưởng nhận cô thích ?”
Trong mắt Lâm Nguyệt lướt qua đủ cảm xúc:
Giãy giụa, hoang mang, ngạc nhiên, vui mừng, hy vọng...
cô kỹ lưỡng, cuối cùng khinh:
“ ích gì?
Phương Văn Thành hề thích cô, thậm chí còn thấy cô phiền.
Tốt nhất là điều một chút...”