Có Con Gì Nuôi Mà Không Thịt? - Chương 6:
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:49:05
Chương 6:
Sáng sớm hôm , lao thẳng phòng bếp.
Chẻ củi, nhóm lửa, tất cả đều diễn hết sức thuần thục.
Quản gia vẫy tay với : “Chước Hoa , từ nay về ngươi cần nhóm lửa nữa, trong hoa viên đang thiếu một , ngươi đến đó việc .”
Công việc trong hoa viên nhàn hạ.
Mỗi ngày chỉ cần tưới nước cho hoa cỏ cây cối, hoặc là mang hoa đến cho các nữ quyến trong phủ.
Đến ngày phát lương, còn nhiều hơn hai đồng bạc so với ở phòng bếp.
Ta xổm ở góc tường, vui vẻ đếm tiền.
Ta tính toán chờ khi nào kiếm đủ tiền, sẽ trở về Đào Hoa thôn mua vài mẫu ruộng.
Ta còn đang mơ mộng về những ngày tháng sung sướng , thì bỗng tiếng ồn ào ở đằng xa kéo trở về thực tại.
Là một đại nha đang quát mắng đám tiểu tỳ nữ: “Đừng là mấy bức mặc bảo , phàm là thứ gì trong phủ, chẳng đều ưu tiên cho Nhị công tử ?”
Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL
“Đám mới đến như các ngươi ai mới là quan trọng nhất trong phủ !”
“ đại thiếu gia là con trưởng, nô tỳ nghĩ...”
“Tiếng của đại thiếu gia ai mà chẳng , chủ quân và phu nhân sớm chán ghét .”
“Nhị công tử là tài giỏi, khiêm tốn lễ độ, chắc chắn khi chủ quân qua đời, thừa kế Tiêu phủ sẽ là Nhị thiếu gia.”
“Các ngươi đừng nịnh bợ nhầm , kẻo rước họa .”
“Vâng , đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở, chúng nô tỳ .”
Bọn họ đang ai ?
Đại thiếu gia?
Là Tiêu Hạc Vân ?
...
Chớp mắt một cái, ở Tiêu phủ hơn một tháng.
Cuộc sống trôi qua vô cùng nhàn nhã.
Hơn nữa đồ ăn trong phủ ngon, tăng lên gần năm cân . Eo thịt, n.g.ự.c hình như cũng nặng hơn.
Thỉnh thoảng soi gương, thấy má phúng phính hơn, trông xinh xắn hơn nhiều.
Gần đây hoa đào trong phủ đang nở rộ.
Tỷ tỷ quản sự hái một ít hoa mang đến viện của các chủ tử để trang trí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-con-gi-nuoi-ma-khong-thit/chuong-6.html.]
Thật trùng hợp, giao nhiệm vụ mang hoa đào đến viện của Tiêu Hạc Vân.
Tính cũng lâu gặp .
Ta do dự ở ngoài viện lâu, hít sâu mấy mới bước .
Kỳ lạ, trong viện yên tĩnh vô cùng, một bóng .
Ta định gõ cửa phòng thì thấy một cô nương quần áo xộc xệch lóc chạy .
Tiêu Hạc Vân cũng quần áo bất chỉnh, hai mắt đỏ ngầu, lảo đảo đuổi theo.
Vạt áo mở rộng, để lộ cả một mảng n.g.ự.c trần, vịn khung cửa, thở hổn hển, trán lấm tấm mồ hôi, vẻ mặt hết sức đau khổ.
Ta giật , ngây đó, “Đại... Đại Ngưu, ngươi ?”
Hắn thấy là , liền hạ thấp cảnh giác, trầm giọng : “Chước Hoa, ngươi thể giúp một việc ?”
Ta gật đầu.
“Ngươi bắt nha chạy giam cho , đó tìm hộ vệ Trường Sinh của , bảo trông chừng nha đó.”
Ta vội vàng đáp lời, đó đuổi kịp nha , đánh mạnh gáy nàng .
Sau khi đánh ngất nàng , kéo nàng một gian phòng chạy tìm Trường Sinh.
Ta thở hổn hển kể chuyện cho .
Cuối cùng, trở tìm Tiêu Hạc Vân.
Trong phòng ngổn ngang bừa bộn.
Tiêu Hạc Vân nửa tựa giường, trong tay nắm chặt một con d.a.o găm, cánh tay hai vết m.á.u đỏ tươi.
Ta kinh hãi, lập tức chạy tới: “Đại Ngưu! Ngươi ?”
Ta luống cuống tay chân lấy khăn , cố gắng cầm m.á.u cho .
Cả như kiệt sức, ánh mắt chút thất thần.
Ta gấp đến độ đỏ cả hốc mắt: “Ta mời đại phu giúp ngươi!”
mới dứt lời, níu lấy cổ tay , kéo lòng.
Khoảng cách quá gần, khiến vô thức đưa tay lên chống n.g.ự.c .
Trời ạ, nóng quá.
Ta sờ lên má .
Đây là phát sốt ư?
Tiêu Hạc Vân chằm chằm, ánh mắt càng lúc càng nóng rực.