Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Em Không Cần Cố Gắng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:47:10

bắt đầu quen với nếp sống đơn điệu của một vợ trong gia đình danh giá. Hàng ngày, thức dậy sớm, chuẩn bữa sáng cho Duy Khang khi . Anh thường chỉ ăn qua loa, vội vã, vội vã rời . Những bữa ăn tối, nếu về kịp, cũng diễn trong im lặng, chỉ tiếng d.a.o dĩa lách cách và vài câu hỏi xã giao từ cha chồng.

 

“Khang, con vẻ gầy nhiều,” chồng trong một bữa tối. “Con nên dành thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn. Công việc thì quan trọng, nhưng sức khỏe là vàng.”

 

Duy Khang chỉ mỉm . “Con . Dạo bệnh viện nhiều ca khó. Con thể bỏ mặc bệnh nhân .”

 

bên cạnh, lặng lẽ . Anh luôn đặt công việc lên hết, cả bản , và dường như, cả . thử tìm kiếm một khoảnh khắc riêng tư với , một cuộc trò chuyện sâu sắc, nhưng luôn thất bại. Anh luôn bận rộn, luôn một bức tường vô hình ngăn cách giữa chúng .

 

Một buổi chiều nọ, đến bệnh viện thăm . mang cho hộp cơm trưa do chính tay nấu, hy vọng thể tạo một khoảnh khắc đặc biệt giữa chúng . đợi ở hành lang, khám bệnh cho các bệnh nhân. Anh chuyện với họ bằng một giọng điệu dịu dàng, ân cần, giải thích từng chi tiết về bệnh tình, trấn an những đang lo lắng.

 

“Bác sĩ Khang, cháu cảm ơn bác sĩ nhiều lắm,” một bà cụ , nắm c.h.ặ.t t.a.y . “Nếu bác sĩ, chắc cháu qua khỏi. Bác sĩ đúng là Bồ Tát sống của chúng cháu.”

 

Duy Khang chỉ khẽ mỉm . “Đó là trách nhiệm của cháu mà cụ. Cụ cứ cố gắng điều trị theo đúng phác đồ nhé. Cháu sẽ luôn ở đây để giúp đỡ cụ.”

 

đó, chứng kiến sự tận tâm của . Anh thực sự là một , một bác sĩ mẫu mực. cũng chính vì sự tử tế lan tỏa quá rộng, dần nhận chỉ là một trong vô vàn những chăm sóc, chẳng hề đặc biệt. Ánh mắt dịu dàng đó, nụ ân cần đó, dành cho tất cả , riêng gì .

 

nhớ lời : “Duy Khang là một đức độ.” thể phủ nhận điều đó. Anh đúng là một đàn ông , thậm chí là quá . sự bụng đó khiến cảm thấy xa cách. Nó giống như một dòng sông lớn, nước chảy xiết, nhưng một nhánh nào đủ riêng biệt để dẫn về phía .

 

Buổi tối đó, cố gắng bắt chuyện với khi về nhà. “Hôm nay việc vất vả ? Em mang cơm trưa đến cho đó.”

 

Duy Khang ngẩng lên từ đống hồ sơ bệnh án, ánh mắt vẻ mệt mỏi. “À, cảm ơn em. Anh xin , hôm nay ca mổ cấp cứu, bận quá nên quên mất. Anh ăn tạm ở căn tin bệnh viện .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/em-khong-can-co-gang/chuong-3.html.]

Trái tim chùng xuống. “Vậy ạ… Em cố gắng nấu những món thích.” Giọng khẽ run, cố gắng che giấu sự thất vọng.

 

Anh , ánh mắt chút bối rối. “Anh xin , Nguyệt. Anh cố ý. Công việc của đôi khi thể kiểm soát . Em đừng giận nhé.”

 

“Em giận,” , nhưng cảm giác hụt hẫng vẫn còn đó. nhận , quyền giận dỗi . Anh đang công việc cao cả, đang cứu . Còn , chỉ là vợ của , chấp nhận cưới theo sự sắp đặt của gia đình. quyền đòi hỏi sự ưu tiên từ .

 

Những ngày đó, càng cảm thấy sự cô đơn lớn dần. Duy Khang vẫn luôn bận rộn. Những lúc ở nhà, thường chìm đắm trong công việc, hoặc đôi khi là những cuộc điện thoại từ bệnh viện. cố gắng tìm kiếm những điểm chung giữa chúng , nhưng dường như . Anh về những ca phẫu thuật phức tạp, những bệnh án khó. chỉ thể lắng , hiểu gì nhiều.

 

“Anh Khang, thích hoa lan ?” Một , hỏi khi đang chăm sóc những chậu lan trong vườn. cố gắng tìm một chủ đề gì đó nhẹ nhàng để chuyện.

 

Anh những chậu lan, . “Cũng bình thường thôi em. Anh nhiều thời gian để chăm sóc cây cối.” Anh một cách thẳng thắn, chút quanh co.

 

cảm thấy một bức tường vô hình đang dựng lên giữa chúng . cố gắng, nhưng dường như nỗ lực của đều vô ích. Anh là một chồng tồi, hề. Anh tử tế, chu đáo theo cách của một đàn ông trách nhiệm. Anh đảm bảo một cuộc sống đầy đủ, thiếu thốn bất cứ thứ gì. tình cảm, sự quan tâm đặc biệt mà mong , hề .

 

Một buổi tối, đang sách trong phòng khách, thì tiếng chuông điện thoại của Duy Khang reo vang. Anh đang ở trong phòng việc. loáng thoáng tiếng chuyện với ai đó, giọng trở nên lo lắng, khẩn trương hơn hẳn bình thường.

 

“Vâng, sẽ đến ngay. Cố gắng giữ cho bệnh nhân định. sẽ đến ngay!” Anh vội vàng cúp máy, chạy khỏi phòng việc, vẫn còn mặc bộ đồ ngủ.

 

“Có chuyện gì ?” hỏi, giật dậy.

 

“Một bệnh nhân cũ của biến chứng. Anh đến bệnh viện ngay,” , với lấy chìa khóa xe. “Anh xin , Nguyệt. Em cứ ngủ nhé.”

 

Anh , một trong căn nhà rộng lớn. hiểu công việc của , hiểu trách nhiệm. cảm giác luôn công việc của , luôn là thứ yếu, khiến cảm thấy vô cùng mệt mỏi. bắt đầu chấp nhận rằng cuộc hôn nhân sẽ mãi mãi lạnh lẽo như sương sớm Hồ Tây, còn mong đợi gì nơi nữa. Trái tim , từng chút một, khép chặt .

Loading...