Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Gả cho một tên què chết tiệt - 11

Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:54:14

20,

 

Vào ngày thi đấu mã cầu, quả thật nhiều đến tham gia, ngay cả An Lạc công chúa, lâu về Kinh Đô, cũng xuất hiện.

 

Vừa xuống xe ngựa, Trình Hoàn Bích Bùi Cảnh của phủ Trung Dũng hầu nghênh đón.

 

Hắn nàng, ánh mắt đầy nhiệt tình:

“Trình cô nương, mấy hôm nay gặp nàng, nàng gặp chuyện nguy hiểm, lo lắng đến c.h.ế.t . À đúng , chiếc áo lông cáo nhờ đưa đến nàng hôm , nàng thích ? Con cáo đó là do tự tay săn đấy…”

 

Trình Hoàn Bích đỏ mặt đáp lời , xem nàng hài lòng với .

 

Mệnh nàng thật , kiếp Từ Thanh Phong, kiếp Bùi Cảnh.

 

Ta thở dài, chạy tìm Trần tỷ tỷ chơi.

 

Trận đấu mã cầu hôm nay phần thưởng là một viên minh châu.

 

Yến Tiêu Thăng sân thi đấu, vì là chủ nhà, tiện tranh giành với khác, hơn nữa cũng chẳng thích chơi mấy trò khiến toát mồ hôi như thế .

 

Cuối cùng, cùng Trần tỷ tỷ, Từ Thanh Phong, Thẩm Như Mặc lập thành một đội.

 

Trình Hoàn Bích và Bùi Cảnh cùng một khác lập thành đội đối thủ.

 

Trước khi thi đấu, Bùi Cảnh lớn tiếng tuyên bố:

 

“Ta nhất định sẽ giành viên minh châu để tặng cho Trình cô nương!”

 

Nghe mà thấy phiền.

 

Ta đưa về Trình phủ chín tuổi, cha vì sợ mất mặt phủ, liền mời về nhồi nhét dạy học chữ, đánh đàn, cưỡi ngựa.

 

Tuy giỏi, nhưng chơi vui thì cũng .

 

Huống chi trận là thi đấu ba ván thắng hai, chỉ cần thắng một ván là .

 

đánh giá quá cao bản .

 

Trần tỷ tỷ và Thẩm Như Mặc cưỡi ngựa giỏi, dù cố gắng hết sức vẫn kéo chân cả đội, thua liền hai ván.

 

Sau hai ván, trời bất ngờ đổ mưa, chúng tạm dừng, đợi mưa tạnh mới tiếp tục.

 

Trần tỷ tỷ và trách , chỉ đây là trò chơi, đừng tự trách.

 

vẫn thấy nản lòng.

 

Ngồi một lúc, lặng lẽ rừng để đồ.

 

Không ngờ thấy hai đang ở hành lang cầu.

 

Một là Yến Tiêu Thăng, còn chính là An Lạc công chúa đồn đại gần đây.

 

Trong rừng, giọt nước mưa từ lá cây nhỏ tí tách xuống, nhưng tiếng trò chuyện của họ vẫn vang rõ.

Hạt Dẻ Rang Đường

 

Yến Tiêu Thăng phe phẩy quạt, giọng đầy khinh miệt:

 

“Ai? Trình Hoàn Châu? Cũng chỉ là một món đồ chơi trong tay bổn công tử mà thôi, rảnh rỗi thì đem đùa cho vui, g.i.ế.c thời gian. Ta thể động lòng với nàng chứ? Thật là nực .”

 

An Lạc công chúa , vẻ đắc ý:

 

“Bọn họ đúng là gạt , mà, tuyệt đối sẽ thích loại nữ nhân đó.”

 

Ta tán cây, như thể ai giáng cho một đòn thẳng đầu.

 

vì đau lòng.

 

Ta vốn chẳng để tâm thích , chỉ cần giữ đúng lời hứa,   thắng một ván, đến cửa cầu thì màng điều gì cả.

 

hóa chỉ coi là trò đùa, trong khi nỗ lực đến nhường nào, đem trò tiêu khiển.

 

Từ xa, dường như đang gọi .

 

Lúc mới phát hiện mưa tạnh.

 

Hai hành lang dường như cũng phát giác, cúi , nhanh chóng bỏ chạy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-mot-ten-que-chet-tiet/11.html.]

 

Về đến sân đấu, Trình Hoàn Bích từ xa gọi :

 

“Này! Trình Hoàn Châu, còn đấu nữa ?”

 

Ta siết chặt nắm tay:

 

“Đấu! Tại đấu?”

 

Ta chỉ thắng một ván, thắng cả ba ván, giành lấy phần thưởng, ném thẳng mặt Yến Tiêu Thăng, cho chẳng thèm để tâm đến một chút nào!

 

21.

 

kinh nghiệm từ hai ván , nên đến ván thứ ba, thuần thục hơn nhiều.

 

Khi lên ngựa, trông thấy Yến Tiêu Thăng đài quan sát.

 

Ta siết chặt dây cương, mang theo nỗi giận lao thẳng sân đấu.

 

Mặt sân cơn mưa trơn trượt, khiến những như Trình Hoàn Bích sợ ngã, hạn chế khá nhiều.

 

Còn thì sợ, xông lên tấn công hết đến khác, ghi liên tục nhiều bàn, dễ dàng giành chiến thắng trong ván thứ ba.

 

Bùi Cảnh ban đầu tự tin sẽ thắng, thấy chúng giành một ván thì phần kinh ngạc.

 

đó, chúng thắng tiếp ván thứ tư.

 

Nhanh chóng bước ván thứ năm.

 

Thể lực của Trình Hoàn Bích dần kiệt quệ, động tác càng lúc càng chậm, còn như tiên phong mở đường, dẫn bóng lao thẳng về khung thành, chỉ cần ghi thêm một bàn nữa, chúng sẽ chiến thắng.

 

Ta ngờ, vẫn còn thể xảy biến cố.

 

Cho đến khi gậy đánh mã cầu của Bùi Cảnh móc chân con ngựa đang cưỡi.

 

Một trận trời đất đảo lộn, cả lẫn ngựa quật mạnh xuống đất.

 

Ta ngã đập mạnh xuống mặt sân, còn con ngựa của Bùi Cảnh nhấc cao vó, dẫm thẳng về phía .

 

Khoảnh khắc , thời gian dường như kéo giãn, chậm chạp đến mức nghẹt thở.

 

Ta chằm chằm móng ngựa ngay đầu , não bộ vang lên một trận ầm ầm dữ dội.

Những ký ức như bầy ngựa hoang thoát khỏi cương, gào thét cuồng loạn lao tâm trí .

Đột nhiên, nhớ .

Ta c.h.ế.t như thế nào.

22.

 

Năm thứ mười một khi lấy Tạ Hoài Chu, ngày mồng Một tháng Mười âm lịch.

 

Chúng cãi một trận lớn, suốt cả ngày hôm đó, với Tạ Hoài Chu một lời nào.

 

Ta cấm theo , cấm xuất hiện trong tầm mắt .

 

Ngày mồng Hai, một ngoài mua phấn son.

 

Tạ Hoài Chu yên tâm, lén lút theo , dám để phát hiện.

 

Hôm đó lạnh lắm, mưa lất phất rơi, đường chỉ lác đác vài qua .

 

Ta phía , từ lâu phát hiện .

 

Ta gọi , để cùng trong ô, nhưng thể hạ thấp sĩ diện .

 

Đang thì bất ngờ, một con ngựa từ lao , phóng thẳng đến hai đứa trẻ đang nô đùa giữa phố.

 

Khoảnh khắc đó, theo phản xạ, lao đẩy hai đứa bé sang một bên.

 

bản kịp tránh.

 

Con ngựa dẫm thẳng lên n.g.ự.c , nghiền nát cả lồng ngực.

 

Trong cơn mơ hồ, thấy tiếng Tạ Hoài Chu gào thét khản giọng:

 

“Hoàn Châu!”

 

Ta hé miệng, nhưng chỉ m.á.u ngừng trào , một lời cũng thốt nổi.

Loading...