Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Gả cho một tên què chết tiệt - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:54:07

Xe ngựa lắc lư đường, ba im lặng, chẳng ai tìm lời để .

 

Một lúc , cha lên tiếng:

 

“Mùa xuân Hoàng thượng sẽ mở khoa ân thí, Tạ công tử, thật sự tham gia ?”

 

Tạ Hoài Chu cung kính đáp:

 

“Vâng, vãn bối tạm thời ý định tham gia khoa cử.”

 

“Đáng tiếc…” Cha thở dài.

 

Ông hết câu, nhưng hiểu ông định gì.

 

Ông nội của Tạ Hoài Chu từng là quan nhất phẩm, cha hiện nay cũng là trọng thần trong triều. Tạ gia vốn thể tiến thêm một bước, thế mà đến đời Tạ Hoài Chu chịu phấn đấu, chẳng trách tiếc nuối.

 

Câu , kiếp quá nhiều , đến thuộc lòng.

 

Tạ Hoài Chu khẽ mím môi, nhạt, chẳng gì, chỉ lặng lẽ ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm hờ hững.

 

Ta chí tiến thủ.

 

vẫn kìm , lên tiếng:

 

“Tạ công tử là tài hoa, nếu cứ ẩn dật nơi dân gian thế , thật sự uổng phí.”

 

Nghe , sang , lễ phép hỏi:

 

“Trình cô nương ý gì?”

 

Ta :

 

“Một đấng nam nhi, nên lấy công danh chí, nên sự nghiệp . Công tử tuy gia thế che chở, nhưng trưởng bối của Tạ gia cũng tuổi, chẳng thể bảo hộ ngài cả đời.

 

“Huống hồ, công tử trong lòng. Nếu tương lai xảy biến cố, công danh, ngài lấy gì để bảo vệ nàng ?

 

“Hơn nữa, thử hỏi thế gian cô nương nào mong phu quân của thi đỗ bảng vàng, vinh quy bái tổ? Ngài quan tâm, nhưng nàng cũng quan tâm? Cha nàng thật để tâm?

 

“Nếu thật lòng coi trọng nàng , công tử vẫn nên suy nghĩ cẩn trọng.”

 

Tạ Hoài Chu , ánh mắt phần thất thần.

 

Một lúc , khẽ như thông suốt điều gì:

 

“Trình cô nương đúng. Tạ mỗ… sẽ suy nghĩ kỹ.”

 

Ta gật đầu.

 

Dù thế nào nữa, lời nên cũng .

 

Hy vọng kiếp , Tạ Hoài Chu… thể đổi.

 

9.

 

Vừa về đến Trình phủ, còn kịp về phòng thì thấy mấy nha từ chỗ Trình Hoàn Bích bê từng chồng từng chồng đồ trong.

 

Nhìn sơ qua cũng thấy nào là lụa là gấm vóc, ánh lên từ xa hàng thường.

 

Ta thấy lạ, liền kéo một nha hỏi.

 

Con bé đó toe toét, vui vẻ đáp:

 

“Nhị tiểu thư ư? Mấy hôm đại tiểu thư nhà chúng nhặt chiếc quạt của tiểu hầu gia phủ Trung Dũng Hầu.”

 

“Chỉ là chuyện tiện tay thôi, mà tiểu hầu gia nhất định báo đáp, mấy hôm nay liên tục cho đưa đồ tới!”

 

Nói xong, nàng lắc lư bước , mặt mày hớn hở chẳng khác gì chính nàng tặng.

 

Ta đống châu báu , tức đến mức bốc khói cả đầu.

 

Ta mới tốn bao công sức phá đám Trình Hoàn Bích và Từ Thanh Phong, thế mà giờ nhảy thêm một tiểu hầu gia?

 

Quạt, cái quạt c.h.ế.t tiệt đó! là động tổ quạt !

10.

 

Ta buồn đến mức ăn vô, ngủ , trằn trọc mở mắt đến tận sáng.

 

Trời hửng, một khỏi phủ, tìm đến Yến Tiêu Thăng.

 

Ta , hỏi thẳng vòng vo:

 

“Lang quân, thế nào… mới thể xếp hạng nhất trong lòng ngài?”

 

11.

 

Về đến Trình phủ, từ xa trông thấy Trình Hoàn Bích.

 

Nàng chuyện với , nhưng chẳng cho cơ hội, bước nhanh lướt qua.

 

Hai kiếp , với nàng xem như là oan gia đối đầu .

 

Người câu: “Nữ theo đuổi nam, cách tấm sa.”

 

Yến Tiêu Thăng tuy phóng túng, phong lưu thành tật, nhưng tin chỉ cần đối xử với , cho thời gian, sẽ ngoan ngoãn rơi váy thôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-mot-ten-que-chet-tiet/6.html.]

Những ngày đó, quà từ phủ Trung Dũng Hầu cứ ngừng đưa tới phủ họ Trình.

 

cũng chịu thua, liên tục gửi quà cho Yến Tiêu Thăng.

 

Hắn thích đánh cờ, bèn thường xuyên đến Quán Hạc Lâu, giả vờ tình cờ gặp, đánh cờ cùng .

 

Ban đầu chỉ đến chơi cho vui, động tay nhấc quân, chỉ nghiêng , vỗ tay tán thưởng, khen ngợi liên tục, khen đến mức đỏ cả tai, mặt mày rạng rỡ như phong quan tiến chức.

 

Thế nhưng đánh mãi cứ thua, m.á.u hiếu thắng nổi lên, liền nhân lúc lơ là, lén dịch vài quân cờ của .

 

Hắn phát hiện, giận đến nghiến răng:

 

“Cờ như , ngươi giở trò hạ lưu thế ? Trừ điểm!”

 

Trừ thì trừ, mà mấy hôm đến Quán Hạc Lâu, bày sẵn bàn cờ chờ.

 

Sau , tổ chức nhã hội ở Yến phủ, còn gửi cả thiệp mời cho .

 

Trước tưởng mấy chục cô nương gả cho chỉ là chuyện ba hoa.

 

Đến nơi mới thật.

 

Ta đến nơi thì Yến phủ đông nghẹt như chợ phiên, nhúc nhích nổi.

 

Trong tiệc, Yến Tiêu Thăng như trăng giữa trời , ngâm thơ, đối câu, tranh luận văn chương, phong lưu ngạo nghễ.

 

Các tiểu thư nhà khác đều ứng đối bằng thơ ý .

 

Chỉ vỗ tay cổ vũ liên tục.

 

Yến Tiêu Thăng lén tìm , xoa trán :

 

“Ngươi đừng thế nữa, ngươi giống mấy ông kể chuyện ngoài lâu đấy. Thôi thế , sân chuẩn bánh, ngươi sang đó chơi .”

 

Ta cũng đang thấy ồn, thì vui vẻ chạy ăn điểm tâm.

 

Sau đó bọn họ rủ hoa viên vẽ tranh, ở hàng , vẽ một con rùa.

 

Mấy vị tiểu thư nhà khác vẽ , nhưng thấy bức của cũng chẳng đến nỗi nào.

 

Ta giơ tranh lên, trong lòng cực kỳ đắc ý.

 

Một trận thi tài thật sảng khoái!

 

12.

 

Ngày mùng Một tháng Ba, chỉ còn hai ngày nữa là tới kỳ thi mùa xuân.

 

Trần tỷ tỷ đến tìm chơi, vô tình nhắc đến chuyện nàng mũ nỉ giữ ấm cho ca ca, hỏi:

 

“Hoàn Châu, định gì đó cho ca ca của ?”

 

Ta lắc đầu, với cái gọi là “ca ca” thì thiết gì cho cam.

 

Thật sự thiếu gì thì Trình Hoàn Bích tự khắc lo cho , việc gì góp mặt náo nhiệt?

 

mà, Yến Tiêu Thăng cũng thi kỳ … chẳng đây là cơ hội tuyệt vời để thể hiện ?

 

Giờ bắt đầu thì kịp nữa, đành mua cho nhanh.

 

Nghĩ là , chiều hôm đó, mặc áo choàng kín mít, đội gió mang mũ nỉ trao tận tay Yến Tiêu Thăng.

 

Dạo thời tiết lạnh đột ngột, cuối xuân mà còn như đầu đông, ngoài đường vắng tanh.

 

Yến Tiêu Thăng nhận lấy mũ, nhướng mày:

 

Hạt Dẻ Rang Đường

“Ngươi cũng lòng thật đấy. Tự ?”

 

Ta mỉm ngọt ngào:

 

“Vâng. Biết ngài sắp thi, sợ ngài lạnh, nên mấy hôm nay thức liền mấy đêm, may kịp.”

 

Yến Tiêu Thăng cầm mũ lên ngắm nghía:

 

“Kiểu dáng cũng lạ, may tệ… chỉ là chất liệu kém. Nếu dùng lông cáo thì giữ ấm hơn. thôi, bổn công tử chê.”

 

Hắn ôm cái mũ lòng, , khóe môi nhếch lên.

 

Ngay lúc , một ông hàng rong đẩy xe hai bánh ngang, rao to:

 

“Mũ nỉ đây! Mũ nỉ đây! Mũ lông thỏ thượng hạng, bán rẻ đây!”

 

Yến Tiêu Thăng đơ .

 

Hắn cái mũ tay, đống mũ thỏ xe .

 

Rồi… tay run lên vì tức:

 

“Ngươi… ngươi lấy cái thứ để gạt ?!”

 

Ta tròn mắt, bộ ngơ ngác:

 

“Gì cơ? Ta hiểu gì hết á! Trời cũng muộn , chúc lang quân thi đỗ bảng vàng nhé!”

 

Nói xong, nhún hành lễ, co giò chạy mất tiêu!

Loading...