Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Gả cho một tên què chết tiệt - 9

Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:54:11

15.

 

Ta nín thở, tập trung tinh thần, từng bước tiến gần ngôi chùa.

 

Chùa thiêu rụi trong một trận hỏa hoạn lớn, mùi khét cháy xộc thẳng mũi. Ở cổng chính, một tên sơn tặc gầy gò đang lục lọi thi thể, đến cả răng bạc trong miệng c.h.ế.t cũng buông tha.

 

Ta quan sát hồi lâu, xác nhận chỉ còn mỗi , mới cầm chắc cây Hàng Ma trượng, len lén áp sát từ phía .

 

Lửa cháy “lách tách”, tiếng gỗ nổ vang dội, che lấp tiếng bước chân của . Tên hề .

 

Ta nắm chặt cây trượng, định một kích đoạt mạng…

 

Ngay lúc , một mũi tên xé gió bay tới, xuyên thẳng qua tên sơn tặc!

 

Ta giật kinh hãi, lập tức nép một con sư tử đá, từ khe hở lặng lẽ quan sát.

 

Chỉ thấy một toán quan binh từ chân núi vội vàng chạy tới chùa.

 

Người dẫn đầu… chính là Tạ Hoài Chu.

 

Hắn mặc áo trắng dính đầy máu, gương mặt lạnh lẽo sát khí, từng bước tiến giữa ngọn lửa.

 

“Ai ở đó? Mau đây!” Có lớn tiếng quát.

 

Ta buông cây trượng xuống, chậm rãi bước khỏi bóng tối.

 

Tạ Hoài Chu ngẩn .

 

“Trình cô nương?”

 

Hắn bước nhanh về phía , nhưng cách một bước chân dừng sững , dám tiến thêm.

 

Ánh mắt … như một sợi dây căng chặt cuối cùng cũng buông lỏng:

 

“Ngươi thì .”

 

Khoảnh khắc , bỗng một ảo giác kỳ lạ: Chẳng lẽ… cũng nhớ kiếp ?

 

Chưa kịp nghĩ nhiều, một câu hỏi khác bất chợt ập đến trong đầu : Khoan … Chân còn tật nữa?

 

16.

 

Ta ngờ gặp Tạ Hoài Chu ở nơi .

 

Hắn , lúc cùng các nhập ngũ lên phương Bắc, vô tình đụng một toán sơn tặc cướp bóc của cải và bắt cóc nữ quyến, liền xông lên bao vây tiêu diệt bọn chúng.

 

Tạ Hoài Chu tìm thấy Trình Hoàn Bích trong đám nữ quyến, nàng lóc kể rằng và đại phu nhân vẫn còn mắc kẹt trong chùa, lập tức tức tốc tìm chúng , hề nghỉ ngơi.

 

Về phần đôi chân của

 

Hắn cho xem một vòng tấm sắt kỳ lạ quấn quanh bắp chân.

Đó là một trong quân doanh cho , đó vốn hứng thú nghiên cứu mấy thứ cổ quái. Sau khi xem chân của Tạ Hoài Chu, liền chế thứ , dù cồng kềnh nhưng ít nhất cũng giúp bình thường.

 

Trong lúc chúng trò chuyện, trong quân lượt tiến ngôi chùa, cứu thêm hai vị hương khách còn sống sót.

 

Sau đó, dẫn trở tìm đại phu nhân và nhóm đang trốn núi, hội hợp với họ.

 

Trời sáng dần, những còn sống tụ họp đủ. Phu nhân và Trình Hoàn Bích ôm nức nở.

 

Bên cạnh một nữ tử thì thầm với nhân:

 

“Ban đầu ai cũng nghĩ c.h.ế.t chắc , ngờ vị công tử đột nhiên lao , cứ tưởng tiên nhân hiện . Càng lạ hơn, bầy sói núi cũng kéo , chỉ cắn sơn tặc, cắn chúng . Mọi thử xem, Phật tổ hiển linh ?”

 

là kỳ quái thật. Ta xong mà vẫn dám tin .

 

Tạ Hoài Chu đó cử về kinh thành báo tin, còn thì cùng mười mấy hộ tống chúng thong thả về.

Hạt Dẻ Rang Đường

 

Phần lớn thương nhẹ, chở xe bò mượn tạm từ thôn dân.

 

Ta thương gì, nên bộ theo xe bò cùng Tạ Hoài Chu.

 

Trên bầu trời, một tia nắng mỏng đầu tiên xuyên qua làn sương mỏng trong rừng, từng vệt, từng vệt nhẹ nhàng rơi xuống vai.

 

Dọc đường lặng lẽ, liếc Tạ Hoài Chu mấy , cuối cùng lấy hết can đảm lên tiếng:

 

“Tạ Hoài Chu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-mot-ten-que-chet-tiet/9.html.]

 

“Ừ?”

 

“Lần kỳ thi Xuân…”

 

Ta kịp xong, đoán , liền cắt lời:

 

“Chuyện rớt kỳ thi, bận tâm. Trình cô nương cần an ủi.”

 

“Vậy… ngươi đột nhiên quyết định tòng quân?”

 

Hắn mím môi khẽ:

 

“Một con đường thông, thì thử một con đường khác. Ngươi chẳng , nam nhân đại trượng phu, nếu công danh, thì bảo vệ trân quý?”

 

Ta ngẩng đầu .

 

Hắn nhận ánh mắt của , chỉ chăm chú về con đường phía , dường như lòng định hướng.

 

Ta nghĩ, trong tim lúc , hẳn là đang nghĩ về nàng thiếu nữ trân trọng, đúng ?

 

Tự dưng, thấy… nàng thế nào.

 

“Nàng như thế nào ?” Ta hỏi.

 

“Ai cơ?”

 

“Chính là… ngươi thích đó.”

 

Tạ Hoài Chu khựng một chút, ánh mắt lóe sáng, gượng :

 

“À, nàng … Nàng .”

 

Hắn gì thêm, chỉ hai chữ: .

 

Có lẽ, khi thích một , cần cụ thể họ , chỉ cần , họ là đủ .

 

Ta cúi đầu, khẽ mỉm :

 

“Vậy thì… chúc hai duyên thành đôi.”

 

“Cảm ơn.”

 

Hắn đáp lời nhẹ, như gió thoảng bên tai:

 

“Cô nương cũng là một , sẽ gặp nhân duyên của .”

 

“Ừ.”

Ta một cái, nhưng hiểu , lòng dâng lên một chút xao xuyến.

 

Rõ ràng cả đều tương lai rạng rỡ, nên vui vẻ mới .

 

Thế nhưng sâu trong tâm khảm, cứ một trống lặng lẽ hiện .

 

Cách Kinh thành còn chừng hai dặm, bỗng vang lên tiếng vó ngựa từ phía .

 

Mấy cỗ xe ngựa chạy tới, là nhà nhận tin, đến đón chúng .

 

17.

 

Sau khi về nhà, phu nhân lâm bệnh.

 

Nghe trong phủ , bà đêm nào cũng hoảng loạn, thường xuyên thét tỉnh dậy giữa giấc mộng.

 

Có một đêm nọ, hầu trong phủ bất ngờ thấy bà và phụ cãi , nhưng ai họ đang tranh cãi chuyện gì. Chỉ thấy phụ mặt mày u ám bước khỏi phòng ngủ, một đến thư phòng nghỉ ngơi, từ đó về , ông phòng phu nhân nữa.

 

Sau khi về Trình phủ, Yến Tiêu Thăng từng phái đến vài , hỏi thăm tình hình, còn rằng nếu đánh cờ, thì cứ đến Quán Hạc Lâu tìm .

 

Lẽ nên hồi đáp, nhưng gần đây xảy quá nhiều chuyện, thật sự tinh thần, nên chỉ qua loa cho xong.

Thế mà Yến Tiêu Thăng đích đến phủ .

 

Lấy lý do đẽ:

 

“Nghe phu nhân kinh hãi quá độ, mẫu của vô cùng lo lắng, nên cử đến thăm.”

 

Lý do đúng là chút đạo lý nào, vì mẫu của Yến Tiêu Thăng vốn quen phu nhân, thể sai con đến thăm hỏi?

Loading...