Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HẠC XUNG THIÊN - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:21

Bùi Mạc cam tâm tình nguyện cúi đầu, cong lưng mà phục tùng, dâng lên một tâm hồn dịu ngoan.  

 

Mà tình nghĩa vợ chồng đến bước , chẳng còn mấy dư vị nữa.  

 

Để giếc thời gian, cho cải tạo cửa hàng danh nghĩa của phố Đông Môn, biến nó thành một tiệm sách.  

 

*  

 

Trước thềm Trùng Dương, theo lệ thường đến tiệm sách thị sát.  

 

Chưởng quầy bước lên đón, :  

 

"Phu nhân, một vị khách mua bức tranh sơn thủy của Ngô Xuyên Cư Sĩ."  

 

Tranh thật của Ngô Xuyên Cư Sĩ vốn hiếm , bức là đồ hồi môn của , nhưng lạc khoản*, vẫn luôn treo ở đại sảnh, qua kẻ chẳng mấy ai để ý.  

 

(*Lạc khoản: Dấu hoặc chữ ký của họa sĩ, dùng để xác nhận tác phẩm là chính chủ.)

 

Ta khẽ :  

 

"Xem cũng là mắt ."  

 

Lời dứt, nhấc váy bước lên bậc thềm, bất chợt chạm mắt với một đàn ông xoay .  

 

Mọi âm thanh ồn ào bỗng chốc lùi xa.  

 

Ta chấn động đến mức trái tim như ngừng đập.    

 

Người đàn ông mũi cao môi mỏng, lông mày sắc bén kéo dài đến tận tóc mai.  

 

Hắn khoác một chiếc trường bào xanh thẫm thêu hoa văn chìm, tay cầm một cây quạt gấp, phong thái tựa một thư sinh, nhưng toát khí thế trầm tĩnh uy nghi.  

 

  

 

Thân hình cao ráo, dung mạo tuấn mỹ như ngọc, đôi mắt đen sâu thẳm lộ sự lạnh lùng nghiêm nghị.  

 

Phía là hai hộ vệ ôm kiếm, cúi đầu, im lặng yên.  

 

Ta thấy nhịp tim hỗn loạn thể kiểm soát, giống như cảm giác căng thẳng trong ngày đại hôn khi che khăn voan, thậm chí còn dữ dội hơn.  

 

Người đàn ông đó thu quạt , phong thái nho nhã, nhưng sự ung dung giận tự uy:  

 

"Dám hỏi phu nhân, bức họa bán chăng?"   

 

Đầu ngón tay tê dại, n.g.ự.c như thứ gì đó đang va đập, khiến choáng váng đến mức gần như mất khả năng suy nghĩ.  

 

Ta cắn nhẹ đầu lưỡi, mới thể mở miệng đáp lời:  

 

"Bức tranh là hồi môn của ."  

 

Người đàn ông thoáng sững sờ, khẽ bật , cúi hành lễ:  

 

"Là tại hạ đường đột."  

 

Nụ của như thể hai con khác biệt—đuôi mắt cong, tựa ánh xuân về.  

 

Ta lắc đầu, đến chính cũng rõ cuộc trò chuyện kết thúc thế nào, chỉ thấy cả thất thần, lảo đảo bước lên thư phòng ở tầng hai.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hac-xung-thien/6.html.]

Ngân Lang dâng cho .  

 

Ta nâng chén lên, bàn tay khẽ run.  

 

Một lúc lâu , chậm rãi đặt tay lên ngực.  

 

Tim đập dồn dập như trống trận.  

 

09

 

Tầng bỗng vang lên tiếng trò chuyện, giật ngẩng mắt, về phía cửa sổ.  

 

Bức huyên song* khép hờ, đối diện con hẻm phía tiệm sách.  

 

(*Huyên song: Một kiểu cửa sổ thời xưa, thể mở ngoài để đón ánh sáng và gió.)

 

Bên cửa sổ là một chiếc án thư bằng gỗ lim đỏ, bàn đặt một chiếc bình hoa men lam vân nứt, cắm đầy kiếm lan nở e ấp, tầng tầng lớp lớp, nửa giấu nửa lộ.  

 

Ta bóng hoa in cửa sổ, chậm rãi đặt chén xuống.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Tiểu thư?" Ngân Lang nghi hoặc gọi một tiếng.  

 

Ta như thấy, chậm rãi bước đến bên cửa sổ.  

 

Người đàn ông ban nãy đang gốc cây, dáng hình thẳng tắp, hai hộ vệ vẫn lặng lẽ .  

 

Nhịp tim lắng bỗng chốc vang dội bên tai.  

 

Rõ ràng khí huyết dâng trào, mà đầu ngón tay lạnh buốt.  

 

Ta vươn tay rút một nhành kiếm lan, cành hoa xanh biếc còn vương nước, những giọt trong veo tí tách nhỏ xuống.  

 

Ngân Lang tựa hồ đoán điều gì, đưa tay bụm miệng, hoảng hốt đến mức thốt nổi một lời.  

 

Vòng ngọc bích cổ tay khẽ trượt xuống tận cổ tay, cùng lúc , nhành kiếm lan thanh lãnh cũng buông rơi.  

 

Chỉ trong chớp mắt, hương thơm lạnh lẽo rơi thẳng lòng đàn ông đó.  

 

Trên tấm trường bào màu lam thẫm thoáng hiện lên vệt nước mờ mờ, cùng lúc vang lên tiếng kêu khẽ đầy kinh ngạc của .  

 

Người đàn ông ngẩng đầu theo phản xạ, đối diện với một gương mặt thanh lệ thoát tục.  

 

Đôi môi đỏ khẽ hé mở, hàng mi run rẩy, đôi mắt trong veo như làn nước mùa thu.  

 

Chiếc bông tai lam ngọc vành tai tuyết trắng khẽ lay động, bàn tay thon mảnh vẫn còn đặt song cửa, tựa như hoảng sợ, bèn lùi một bước, ánh mắt phần áy náy.  

 

Mỹ nhân như u lan, bên cửa sổ thả câu.  

 

Người đàn ông hiếm khi thấy thú vị, khẽ nhếch môi mỉm .  

 

Chẳng mấy chốc, cánh cửa của con hẻm mở , một tiểu tư bước đến, liên tục khom hành lễ, mời trong y phục, rửa tay sạch sẽ.  

 

Hắn khẽ cúi , nhặt lấy nhành kiếm lan, giọng ôn hòa:  

 

"Đã quấy rầy ."  

 

"Tiểu thư..."  

 

Loading...