HẠC XUNG THIÊN - 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:23
Một lát , như sực tỉnh, chậm rãi bước đến mép mỹ nhân tháp, xuống, cúi mắt, giọng khô khốc:
"Ta đến hiệu sách ở Đông Môn Đại Nhai, một vị khách mua bức sơn thủy đồ của Ngô Xuyên Cư Sĩ."
Không gian lặng ngắt trong chốc lát.
Ta rưng rưng nước mắt, giọng khẽ nghẹn:
"Không tin thì cứ hỏi phu xe."
"Uyển Nương."
Bùi Mạc vội vàng cúi xuống, nắm lấy tay :
"Là sai , đừng , đừng ."
Hắn giơ tay giúp lau nước mắt.
Ta thuận thế ngả lòng , Bùi Mạc vỗ nhẹ lưng , dịu giọng dỗ dành:
"Là phu quân ."
Ta lắc đầu, bỗng nhiên cất giọng:
"Phu quân, hãy đón nàng phủ ."
Thân thể Bùi Mạc khẽ cứng .
Ta tựa lồng n.g.ự.c , giọng nhẹ như gió thoảng:
"Ta nghĩ thông . Phu quân nhân từ, thương xót nàng vốn là cô nhi. Nếu , bằng nạp nàng , cũng xem như trọn vẹn một đoạn giai thoại ."
"Tốt, , !"
Bùi Mạc mừng rỡ vô cùng, cúi đầu hôn lên tóc , như đang trân trọng sự nhượng bộ của :
"Ta mà, phu nhân loại nữ nhân nhỏ nhen, ghen tuông."
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
12
Chiếc kiệu nhỏ của Trần thị từ Huy Xuân Phường lặng lẽ đưa Tĩnh Ninh Hầu phủ.
Hầu phu nhân thở dài:
"Nghĩ thông suốt là . Ả cũng chỉ là một thất, chẳng thể gì . Con dưỡng cho , sinh con trai mới là quan trọng."
Ta mỉm , đáp:
"Vâng."
Đêm Bùi Mạc đến phòng Trần thị, Phù Vân Viện im ắng đến lạ, đám hạ nhân khi phát dù chỉ một tiếng động.
Ta trong thư phòng, cầm chiếc khăn lụa trắng, bức sơn thủy đồ của Ngô Xuyên Cư Sĩ.
Nửa đêm khi tắt đèn, bỗng nhớ điều gì, liền phân phó Đào Xuân:
"Mang triều phục của thế tử gia sang chỗ Trần thị."
Đào Xuân , nhưng sắc mặt khó coi.
Từ khi gả phủ, tính tình luôn rộng lượng ôn hòa, bao giờ khó bọn họ, lúc nàng bất bình.
Ta khẽ trấn an:
"Đi nhanh ."
Hôm , quả nhiên Bùi Mạc đến chính viện, mặc triều phục rời từ phòng Trần thị.
Mãi đến khi dùng xong điểm tâm, Trần thị mới chậm rãi xuất hiện.
Bầu khí trong Phù Vân Viện vô cùng nặng nề.
Ta bước minh gian, thiếu nữ đôn thấp vội vàng dậy hành lễ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hac-xung-thien/8.html.]
"Thiếp bái kiến phu nhân."
Nàng chỉ độ tuổi đôi tám, dung mạo thể coi là thanh tú, dáng mảnh mai, yếu đuối như liễu gió, mang theo phong thái dịu dàng uyển chuyển.
Ta liếc một cái, thu hồi ánh mắt.
Thời gian xoay vần, con gái từng khiến đau khổ chịu nổi, giờ quỳ bồ đoàn, dâng cho , gọi một tiếng "phu nhân".
Ta tựa như cúi trượng phu, mà như từng.
Ta uống , Trần thị mới khẽ mím môi:
"Đêm qua ngủ muộn, sáng nay đến chậm, mong phu nhân thứ ."
Đào Xuân và Ngân Lang tức giận trừng mắt nàng .
Trần thị cúi đầu, đôi mắt ánh lên vẻ xuân tình, nơi cổ trắng nõn còn vương dấu hôn, hiển nhiên đêm qua sủng ái.
Ta bỗng thất thần, tự hỏi: Ta đối với Bùi Mạc, rốt cuộc là thứ tình cảm gì?
Trước khi thành , từng gặp .
Theo lệnh cha , qua lục lễ thành , bước Tĩnh Ninh Hầu phủ.
hôm đó, ở hiệu sách, nhịp tim thể kiểm soát, niềm vui đè nén... là một trải nghiệm mà Bùi Mạc bao giờ đem đến cho .
Ta đặt chén xuống, nàng .
Cô gái tuổi xuân phơi phới, vẫn học cách che giấu cảm xúc, trong mắt thoáng nét đắc ý kiềm chế nổi.
Đắc ý cái gì chứ?
Chúng , chẳng đều đáng thương như ?
"Đứng dậy ."
Ta thờ ơ :
"Muộn thì muộn, cứ ngày mùng năm đến thỉnh an là ."
13
Trần thị Bùi Mạc sủng ái vô cùng, suốt năm ngày liền đều ở chỗ nàng .
Sáng hôm , khi đến hiệu sách, gương chải tóc, chẳng rõ trong lòng là mong chờ thấp thỏm, chỉ tim đập dồn dập yên, thử qua bao nhiêu cây trâm vẫn ý.
Đang phân vân, Đào Xuân bỗng bước bẩm báo:
"Phu nhân, Trần di nương cầu kiến."
Ta sững sờ, lúc mới nhớ hôm nay là mùng năm.
Ta cầm lên một cây bước d.a.o gắn bảo thạch xanh lam, hờ hững :
"Không cần gặp, bảo nàng lui ."
Ta ít khi cài bước dao. Từ nhỏ, mẫu dạy đoan trang, ôn nhu, những món trang sức lộng lẫy, lay động theo từng bước chân như thế bao giờ là lựa chọn của .
Đào Xuân kinh ngạc . Ta khẽ mỉm , nhưng hỏi nàng :
"Đẹp ?"
"Đẹp."
Đào Xuân cũng , cảm thán:
"Vân tóc mây, má đào thắm, vàng ngọc lay động—phu nhân thực sự hợp."
Cười xong, nàng khẽ thở dài:
"Phu nhân, Trần di nương gần đây khí huyết hư tổn, thế tử gia khi triều dặn tiểu tư, bảo tiểu trù phòng cách ngày hầm một bát tổ yến đưa sang."