Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HẠC XUNG THIÊN - 9

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:25

Ta gương, liền nhướng mày.  

 

Trong phủ, thứ đều do Hầu phu nhân quản lý, tổ yến vốn là thứ trân quý, phần của Trần di nương dĩ nhiên .  

 

Nàng , nhưng Thế tử phu nhân thì .  

 

Ngân Lang giúp thoa thêm son môi, khẽ mím môi nhàn nhạt :  

 

"Nếu thế tử gia lệnh, thì lấy phần của mang qua là ."  

 

Đào Xuân thoáng do dự, mặt hiếm khi lộ vẻ bất mãn. Ta nhẹ giọng trấn an:  

 

"Nàng mới phủ, đang lúc sủng ái. Thế tử gia đích phân phó, cớ gì tranh chấp mà tự chuốc lấy phiền muộn? Chỉ là chút tổ yến mà thôi."  

 

Trên xe ngựa đến hiệu sách, cúi đầu, bộ móng tay mới sơn sắc đậu đỏ, khẽ thở dài.  

 

Mới ba tháng ngắn ngủi…  

 

Câu thề nguyện "bạc đầu giai lão" hóa thành một trò . Ngọt ngào của tân hôn, giờ nhớ cũng chỉ tựa một giấc mộng phù du.  

 

Lên đến nhã gian lầu hai của hiệu sách, hương trầm trong lư hương vẫn tỏa khói lững lờ. Khi nâng váy bước lên bậc thang, cảm giác hồi hộp quen thuộc, thở gấp gáp kéo một loại tâm trạng diễn tả .  

 

Ta đang gì.  

 

Sau tấm bình phong, bóng dáng đàn ông đó vẫn thong dong, tuấn tú.  

 

Nhìn thấy dừng , khẽ :  

 

"Rõ ràng là phu nhân chủ động hẹn gặp, cớ còn bước tới?"  

 

Những dây dưa ám giữa nam và nữ đôi khi chẳng cần rõ. Hắn đến hẹn, tức là mắc câu, chỉ là đang chờ xác nhận cuối cùng.  

 

Ta thực sự xác nhận ?  

 

Ta thật sự bước chân vũng lầy thể đầu ?  

 

Cánh cửa nhã gian khẽ khàng khép .  

 

Khoảnh khắc vẫn còn đường lui, chỉ cần xoay rời , vẫn thể tiếp tục một Thế tử phu nhân đoan trang, hiền đức.  

 

giữa tiếng tim đập hỗn loạn, cánh cửa đóng .  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Ta bước lên một bước, vòng qua tấm bình phong.  

 

Người đàn ông mặt chậm rãi dậy.  

 

Khoảnh khắc ngước mắt lên, đầu ngón tay khẽ run.  

 

Mùi hương quen thuộc mà xa lạ đột ngột bao phủ lấy .  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hac-xung-thien/9.html.]

 

Ta vây giữa bình phong và vòng tay của .  

 

Hắn cúi xuống, hôn

 

14

 

Ấm nóng, vấn vương, vội chậm.  

 

Hơi thở dây dưa, tay đặt vai đàn ông, vô thức siết chặt. Trong khoảnh khắc , trông thấy đường thêu kim tuyến thấp thoáng nơi cổ áo trong của —mây nổi hạc bay, chỉ lộ một góc nhỏ.  

 

Hương ngọt ngào, mềm mại len lỏi giữa môi răng, quấn quýt rời. Trong cơn mê loạn, lỡ khẽ rên một tiếng, đàn ông bỗng khựng , nhưng chỉ trong thoáng chốc, nhiệt tình kiềm nén bấy lâu liền bùng lên mãnh liệt. Hắn nghiêng đầu, hôn càng sâu.  

 

Ta run rẩy móc tay qua cổ , mềm nhũn, ngã vòng tay siết chặt đầy nóng rực .  

 

Người đàn ông nhẹ vuốt cổ , giọng trầm khàn, mang theo chút ý :  

 

"Nàng đang nghĩ gì ?"  

 

*

 

"Uyển Nương, nàng đang nghĩ gì?"  

 

*

 

Ánh sáng di chuyển, câu hỏi của Bùi Mạc kéo khỏi hồi ức.  

 

Ta ngẩng đầu, ngoài cửa sổ, rừng trúc rậm rạp tựa như biển cả, lay động dập dờn theo gió.  

 

Đây là Phù Vân Viện, bây giờ là Thiếu phu nhân của Tĩnh Ninh Hầu phủ.  

 

Cúi mắt, nhấp một ngụm thanh đạm, hương thơm dịu nhẹ như lan, giống hệt hương vị hôm đó khi đàn ông hôn .  

 

Trước khi rời , để hai hộp thượng hạng, Hoàng Sơn mao tiêm, thứ mà dù bạc vạn cũng khó mà mua .  

 

Ta đặt chén xuống, mỉm Bùi Mạc:  

 

"Thế tử gia nặng , chỉ là chút tổ yến mà thôi."  

 

Bùi Mạc hồi phủ, còn kịp triều phục. Đại Hằng lấy hạc biểu tượng tôn quý, phục sự trướng Hoàng đế, là của Long Vũ Vệ, bên ngoài áo thêu bạc một con bạch hạc dang cánh, như thể bay lên trời cao.  

 

Trên gương mặt thoáng vẻ tự nhiên, lẽ vì hôm đó trong phòng, Trần thị nghịch ngợm nũng, khiến mải mê mà bỏ quên những thứ khác. Lại thêm hôm , đặc biệt sai tiểu tư đến Phù Vân Viện truyền lời, lấy tổ yến từ phòng bếp cho nàng bồi bổ.  

 

Bây giờ bình tâm suy nghĩ, Hầu lão phu nhân trách mắng một trận, mới chợt nhận hành động thực sự vượt quá giới hạn, chẳng khác nào "sủng diệt thê", nên băn khoăn mãi, rốt cuộc vẫn đến Phù Vân Viện nhận với chính thê.  

 

Ta mỉm dịu dàng, giọng điệu nhẹ nhàng như nước:  

 

"Ngài yêu thương Trần di nương, càng nên thương xót nàng . Huống hồ, nàng tuy chút nông nổi, nhưng vẫn xem như chừng mực. Như ngài , nàng chỉ là một thất, nào lý do tranh giành với nàng?"  

 

Loading...