Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 3: Chiêu Tài Minh Miêu 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:00
"Mẹ cô đúng là sợ cô sống thêm mấy ngày đấy."
Con mèo đen quét đuôi một cái, hất hết mấy món đồ rơi xuống đất, phì phì nhổ vài bãi nước bọt lên đó.
"Thời gian còn nhiều, chúng nhanh chóng xử lý chuyện ."
"Xử lý thế nào? Ngay cả 'Minh Miêu' là gì còn ."
thậm chí con mèo đen đột nhiên xuất hiện và yêu thương hết lòng, ngày đêm chăm sóc , ai mới là thật.
Con mèo đen tỏ do dự.
Nó bực bội quất đuôi liên tục: "Vậy cô mèo chiêu tài ?"
Trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh một con mèo bụng to giơ chân lên.
"Không loại đó! Thu cái mặt ngốc nghếch của cô !"
Con mèo đen nổi giận, lông dựng ngược: " đang đến tà thuật! Chính là..."
Con mèo đen còn xong, thể nó đột nhiên cứng đờ, thẳng đơ rơi khỏi vai .
Chất lỏng đen ngòm từ giữa lớp lông của nó rỉ , bốc lên mùi hôi thối kinh khủng.
"Đừng !"
Tiếng kêu của con mèo đen đầy thê lương, kịp để phản ứng, nó khập khiễng lao về phía cửa sổ nhảy thẳng xuống.
Bản dịch đăng kênh Thế Giới Tiểu Thuyết tren MonkeyD.
ôm lấy ngực, nơi đó bỗng dưng đau nhói, mang theo một nỗi đau buồn khó tả.
Tiếng kêu đó, dường như từng qua.
Hai ngày trôi qua, con mèo đen còn xuất hiện.
Tinh thần của cũng ngày càng trở nên mơ hồ.
Khi việc, liên tục mắc , thậm chí băng qua đường cũng cứ thất thần.
cứ nghĩ mãi, rốt cuộc "mèo chiêu tài" là gì?
Là một cô gái luôn chiều chuộng, bình thường hễ chuyện gì, đều kể ngay cho .
mấy ngày nay, mỗi khi mở lời, tiếng kêu thê lương của con mèo đen khiến lập tức khựng .
Mãi cho đến khi nhận tin nhắn từ trai qua WeChat, mới sực nhớ – hỏi trai chứ!
Sau vài ngày gặp, sức khỏe của khá hơn nhiều.
Nhìn thấy , rõ ràng vui.
khi thấy băng gạc trán , niềm vui lập tức chuyển thành nỗi buồn.
"Đau ?"
Anh nhẹ nhàng xoa đầu , giọng đầy xót xa: "Mẹ cũng thật nhẫn tâm quá."
"Không trách , chỉ lo cho thôi."
"Hừ."
Anh lạnh một tiếng, như điều gì đó, nhưng thôi.
"Mẹ em đến đây, em đừng đến nữa. Bị như thế , đáng chút nào."
"Em đến. Em ở bên nhiều hơn. Mẹ cũng là em thể đến mà."
tựa đầu vai : "Anh, đừng c.h.ế.t nhé. Em nỡ xa ."
Anh xoa đầu , thở dài một thật dài.
Sau một lúc trò chuyện, mới nhớ đến chuyện đường đến đây.
"Anh, về 'mèo chiêu tài' ?"
Tay bỗng nhiên siết chặt, đến mức kêu lên vì đau, mới vội vã buông .
"Xin , cố ý."
ngờ phản ứng của mạnh như . Điều càng chứng tỏ chuyện vấn đề.
"Em gặp chuyện gì ?"
Anh lo lắng : "Em chỗ nào khỏe ? Có gặp ác mộng ?"
"Không ."
lắc đầu.
"Chỉ là đột nhiên hỏi, hôm nọ..." tránh nhắc đến con mèo đen, tìm một cái cớ, "hôm nọ em lướt điện thoại, thấy gì đó về 'chiêu tài'."
"Toàn là giả hết đấy!"
Anh lớn tiếng .
Anh cố kìm nén cảm xúc, với ánh mắt nghiêm túc: "Sở Sở, nếu em gặp chuyện gì, nhất định với ! Anh sẽ hại em !"
gật đầu, nhưng gì.
kể với thế nào về những chuyện xảy .
Chẳng lẽ rằng mua cho một đống đồ, là c.h.ế.t ?
Nghe thật vô lý.
Anh vốn yếu, nếu xúc động quá mà xảy chuyện thì .
Thấy gì, chỉ thể lặp lặp : "Nếu gặp chuyện, nhất định với ."
Nhìn dáng vẻ lo lắng của , chần chừ.
Nhỡ , thật sự điều gì đó thì ?
"Anh, thực thì..."
"Hai đang chuyện gì ?"
Mẹ đẩy cửa bước , : "Đang gì với con thế?"
"Không gì, con chỉ dạo khỏe hơn nhiều, khi sắp xuất viện ."
Ánh mắt lóe lên một cái, bà đặt mạnh hộp canh lên bàn: "Mẹ hầm canh gà, để rót cho con một bát."
định từ chối, nhưng chia hai bát.
Một bát đầy ắp đùi gà và cánh gà đặt mặt , còn bát của , thực sự chỉ là nước canh.
Loại chuyện xảy nhiều đây, nhưng lúc vẫn cảm thấy ngượng ngùng.
lấy cớ ăn no, đẩy cả hai bát về phía : "Anh ăn nhiều , bồi bổ chút ."
Mẹ hừ một tiếng, phản đối.
Bà lấy điện thoại , chuyển tiền cho : "Canh cũng chẳng ngon lành gì, chuyển tiền cho con, ngoài ăn cái gì đó ."
"Bạn nhận 50.000 nhân dân tệ từ Alipay."
Đây là "ăn qua loa" ?
dám ngẩng đầu, vội vã rời khỏi phòng bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-3-chieu-tai-minh-mieu-3.html.]
Về đến nhà, con mèo đen vẫn .
giường, mơ màng tìm kiếm về mèo chiêu tài, chẳng mấy chốc chìm giấc ngủ.
Có lẽ vì ngày nghĩ gì đêm mơ nấy, đêm đó, mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ.
Trong mơ, tầm của thấp, bước loạng choạng như đang tìm kiếm thứ gì đó, miệng ngừng gọi tên ai đó.
Tìm mãi , loạng choạng bước khỏi cửa.
Trước mặt là một căn phòng sáng đèn, từ trong đó, thấy tiếng quen thuộc của .
Thân hình bé nhỏ của bước từng bước chậm rãi tới bên cửa sổ, ló đầu . thấy đang đeo một đôi găng tay dày, túm lấy gáy một con mèo, nhét nó một chiếc quan tài riêng bàn.
Con mèo hoảng sợ, điên cuồng cào lên thành quan tài, phát âm thanh chói tai.
như thấy gì, dùng đinh đóng chặt quan tài .
Bà đặt quan tài lên bàn thờ, quỳ xuống một cách thành kính: "Linh miêu bắt tiền mang lộc đến, mèo chiêu tài ơi mèo chiêu tài, nhà hết tiền , ơn mang thêm chút nữa. còn hai đứa con nuôi, còn một đứa chữa bệnh."
Cùng với lời cầu khấn của , tiếng mèo kêu thảm thiết càng lúc càng lớn.
Giọng chứa đầy niềm vui: "Mèo ngoan, cào nhiều , cào thật mạnh, cào cho nhiều tiền !"
Cho đến khi tiếng động trong quan tài ngày càng nhỏ, mới dậy, lấy một chiếc đinh dài, đóng xuyên qua giữa quan tài.
Tiếng mèo kêu vang lên một nữa.
Mẹ lấy một cái bát, cẩn thận đặt chiếc đinh để hứng máu.
Từng giọt, từng giọt nhỏ xuống.
Dường như dọa đến sững , thể cử động.
Máu chảy nửa bát, nhíu mày, lẩm bẩm: "Sao ít ?"
Trong khi còn đang ngẩn ngơ, cầm bát m.á.u lên, uống một cạn sạch.
"Aaaaaa!"
thấy tiếng thét của chính , thấy ánh mắt kinh hãi của khi bà đầu , cùng với miệng đầy m.á.u đỏ.
Sau đó, cơ thể bé nhỏ của nhấc bổng lên, một giọng nam xa lạ mang theo ý : "Nhóc con, đây chuyện mà mày nên ."
"Bốp! Bốp! Bốp!"
Cơn đau rát mặt cùng với nỗi kinh hoàng trong giấc mơ khiến bật dậy.
Một bóng đen theo chuyển động của bay theo hình vòng cung, rơi xuống đất.
"Ái chà! Cô tay cũng nặng đấy nhỉ!"
Là con mèo đen!
"Bạch… Bạch gia?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Bóng đen khựng : "Cô gọi là gì?"
"Bạch gia?"
"Gọi thêm vài tiếng nữa xem nào!"
Bóng đen nhảy vọt lên mặt , hóa là một con mèo lông xanh.
"Ngạc nhiên , nhuộm màu đấy, sành điệu ?"
Giọng điệu quen thuộc, nhưng vẻ ngoài thì khác lạ.
lập tức ôm lấy nó, điên cuồng vuốt ve, dụi dụi: "Đẹp lắm, lắm, Bạch gia thần thông quảng đại, Bạch gia thiên hạ vô địch."
Con mèo xanh xoa nắn đến mức kêu lên tiếng gừ gừ: "Tất nhiên , cứ gọi thêm vài tiếng nữa , Bạch gia sẽ cứu mạng cô!"
"Ừ ừ ừ."
đáp qua loa, tim vẫn còn đập loạn nhịp.
thể tưởng tượng , đó thực sự là một giấc mơ, là chuyện từng thấy qua?
Nhớ dáng vẻ của trong mơ, theo bản năng ôm chặt lấy Bạch gia trong lòng.
cần một thứ gì đó để xoa dịu trái tim đang loạn nhịp của .
"Được , , dính dính hít hít cái gì chứ."
Bạch gia hưởng thụ một lát, leo xuống khỏi : "Dạo cô nhận thêm đồ gì nữa đấy chứ?"
gật đầu: "Không nhận."
Số tiền 50.000 mà chuyển cho , khỏi cửa phòng, chuyển ngay cho trai.
Ban đầu, chỉ để chút tiền cho .
giấc mơ đó, thấy bất an.
Hình như, mỗi đưa tiền cho , đều đổ bệnh.
lén đưa đồ ăn cho , sinh bệnh. Anh bệnh mãi khỏi, nấu thuốc Bắc cho , phát hiện chuyện ăn vụng.
Khi học đại học, dúi tiền cho , hình như cũng đổ bệnh.
Lần nghiêm trọng nhất là , khi viện, nạp hơn 50 vạn tài khoản của , kết quả ngay hôm đó cấp cứu.
Kết hợp với những lời của Bạch gia, một suy đoán khó tin hiện lên trong đầu .
Lẽ nào, thực sự hại ?
tại đây cả?
Tại chỉ gần đây mới chuyện?
Chẳng lẽ là vì đổ bệnh?
nếu thực sự yêu thương , thì lý do gì từ nhỏ với như .
Không thể hiểu , chỉ thể bảo chuyển tiền cho .
Nếu thực sự vấn đề, thể hại .
Anh trai trả lời nhanh: "Mẹ lấy mất tiền , em đang cần dùng tiền ?"
Dưới câu đó là một khoản chuyển tiền hơn 6.000 tệ.
Có lẻ chẵn, chắc là bộ tiền của .
nhận, chỉ ngây ngẩn khung trò chuyện.
Đầu bên , trai liên tục nhập tin nhắn, xóa, nhập.
Khoảng ba đến năm phút , mới gửi tới: "Có em gặp chuyện gì ?"
trả lời.
Anh bắt đầu gõ gõ .
"Em mơ thấy ác mộng ? Em gặp chuyện gì ?"
"Anh, từng thấy ai dùng 'mèo chiêu tài' ?"
Đầu dây bên im lặng thật lâu.
Cho đến gần sáng, mới gửi một tin nhắn: "Em đến bệnh viện một chuyến ."