Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 30: Dạ Quỷ Gõ Cửa 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:36

Trước khi bà nội nhắm mắt, bà nắm tay cầu xin bố chôn bà tách khỏi ông nội:

"Đây là điều các con hứa với , nhất định lừa nhé."

Bố ngoài mặt gật đầu lia lịa, nhưng đến khi bà nội nhắm mắt, ông vẫn chôn cả hai cùng một chỗ.

bước lên khuyên can, nhưng bố tát một cái đến lảo đảo.

"Hai vợ chồng sống cùng mấy chục năm, bà tách là tách ? Bố tao còn đang chờ bà xuống để hầu hạ kìa."

Ngày hôm khi tất việc hợp táng, bộ gia súc trong nhà c.h.ế.t sạch chỉ một đêm.

Ông thầy bói mù họ Trần mời đến, mặt biến sắc: "Quỷ khôi xuất thế, g.i.ế.c gia súc, đến huyết . Vị nhà các đây là định lật cả nắp quan tài lên !"

****

Bà nội sắp mất.

giường hai ngày nay, ăn uống gì cả.

bà vẫn chịu nhắm mắt, chịu trút thở cuối cùng.

Trong nhà, nhiều liên tục, đều là họ hàng đến để chuẩn lo tang lễ.

Họ ngoài cửa hút thuốc, lớn tiếng bàn tán về việc bà nội khi nào mới qua đời. Từ giọng điệu hưng phấn ban đầu, họ bắt đầu tỏ khó chịu:

" là bó tay, nhà bảo là hỉ tang, nên mới đến để cọ chút may mắn. xin nghỉ hẳn ba ngày, mà giờ qua hai ngày ."

"Ai ở đây chẳng thế chứ."

"Dù cũng đến tận đây , chờ thêm vài ngày cũng . Lỡ xong bà tắt thở, còn phiền hơn."

"Anh xem, bà lão cứ chịu nhắm mắt, còn tâm nguyện gì thành ?"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Ai mà . Nếu thật là vì lý do , thì con cháu nhà đúng là bất hiếu quá."

Những lời bàn tán hề hạ giọng, rõ ràng là cố ý để thấy.

Bố mặt mày khó coi, xổm cửa, cúi đầu hút hết điếu thuốc đến điếu khác.

Cho đến khi hút hết cả một bao, ông mới như hạ quyết tâm, bước đến giường bà nội:

"Mẹ, con hứa với , ?

"Mẹ cứ yên tâm mà , đừng để họ hàng xem chuyện nhà như trò nữa, ?"

Khi bố những lời , đôi mắt vốn lờ đờ của bà nội bỗng sáng lên:

"Út... Út ơi..."

Bà đang gọi bố :

"Đừng... đừng lừa nhé."

Quá lâu chuyện, giọng bà nội như chiếc bễ lò rèn, mỗi vài chữ phát tiếng thở khò khè.

"Con lừa ."

Bố nghiến răng, như điều gì đó, nhưng nuốt :

"Sống cả đời , thật hiểu lúc sắp còn chuyện nữa."

Nói xong, như kìm cơn giận, ông dậy bỏ .

Bà nội giường, vẫn thở khò khè từng .

ôm bộ đồ liệm, vuốt ve cánh tay gầy guộc chỉ còn da bọc txương của bà, nước mắt kìm :

"Bà ơi... bà ơi, cháu ."

Trong nhà , ngoài bà, ai thích cả.

, sẽ trở thành đứa trẻ ai cần.

gì, hai câu dùng hết sức lực của bà.

Bà chỉ thể , thở dài một cuối cùng, nhắm mắt .

Bà mất .

"Bà mày mất , mày còn đó ngây gì?"

Mẹ từ ngoài bước , đẩy nhẹ bà nội để xác nhận bà mất, trong giọng lẫn vài phần vui vẻ:

"Người ngoài đợi hai ngày , nếu còn để họ chờ nữa chắc sẽ trở mặt thành thù mất thôi.

"Mau quần áo cho bà mày .

"Quan tài cũng để sẵn mấy ngày nay ."

lau nước mắt, càu nhàu, bắt đầu đồ cho bà.

gầy, nhưng đầy những vết sẹo.

Đó là dấu vết từ những ông nội đánh khi còn trẻ.

Chỉ thấy những vết sẹo , và cũng chỉ thương xót cho bà.

"Mỗi việc đồ mà cũng lề mề."

Mẹ mất kiên nhẫn, đẩy : "Ra ngoài bảo bố mày đốt pháo , hỏi xem tối nay mấy giờ thì chôn."

Ở quê , hỉ tang thường đốt pháo.

"Tối nay chôn luôn ?"

Giờ hơn 6 giờ , bên nhà tang lễ còn trực ?

"Ừ! Quan tài của ông nội đào từ hai ngày , chỉ chờ bà mày nhắm mắt thôi!"

Mẹ liếc , như nhớ điều gì, giọng lạnh lùng mắng:

"Đừng học theo bà nội mày, già mà chẳng gì để đỡ phiền con cái.

"Còn chôn cùng ông nội.

"Bây giờ thủ tục hợp táng phiền phức như thế nào, bà ?

" hưởng phúc!"

sốt ruột:

" hợp táng, bà , hỏa táng xong rải tro cũng mà, bố cũng đồng ý với bà !"

"Bố mày đồng ý để bà yên tâm mà thôi."

Vừa , nhanh chóng đồ cho bà nội.

Thấy nguyên tại chỗ, sầm mặt :

"Sao hả? Bây giờ đến lượt mày chống đối ? Mẹ mày cũng nữa ?"

Mỗi câu , là sắp đánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-30-da-quy-go-cua-1.html.]

giờ sợ đánh, chỉ thành tâm nguyện cuối cùng của bà:

"Mẹ ơi, con xin ! Mẹ mà, bà chỉ mỗi nguyện vọng thôi."

kéo tay áo , cẩn thận : "Mẹ, khi bà ốm, bà đưa hết trang sức cho . Mẹ hứa với bà mà."

"Im ngay!"

Mẹ lập tức bịt miệng , ngó quanh, đảm bảo ai thấy mới thở phào:

"Lỡ cô thím mày thấy, nhà mà loạn. Mày cả nhà lật tung lên mới hài lòng ?

"Với , ai mà bố mày chứ."

"Mẹ thật, mấy thứ trang sức bà đưa cho là để dành tiền cho mày học. Nếu mày còn gây chuyện, cho mày nghỉ học luôn bây giờ."

"Con thà nghỉ học còn hơn!"

lớn tiếng: "Con nghỉ học! Con nhặt rác cũng thể tự nuôi sống !"

"Thế còn em trai mày? Chị mày thì ?"

Giọng lạnh hẳn xuống: "Nhà chúng thể so sánh với nhà thím, chắc chắn nuôi nổi ba đứa. Nếu mày nghĩ kỹ , thì tự với bố mày."

"Nói thì !"

cắn răng, đầu tiên dám phản kháng: "Bố hứa với bà nội, hứa thì ."

Mang theo chút khí thế trong lòng, tìm bố đang phân phát t.h.u.ố.c lá cho họ hàng.

Thấy , bố hiếm khi nở một nụ : "Sao con đây? Bà con..."

"Bà con mất ."

Nói bốn chữ , giọng nghẹn :

"Mẹ bảo hôm nay sẽ chôn bà cùng với ông."

" khi bà mất, bố ơi, bố hứa với bà."

"Bố rằng, bà ..."

Chưa hết câu, cánh tay bố vung lên, giáng cho một cái tát thật mạnh.

"Chết tiệt! Tao thấy mày cũng giống hệt bà nội mày, học vài chữ liền nghĩ giỏi lắm!"

Bố tát mạnh đến nỗi tai ù trong giây lát.

nhanh, giọng chửi mắng của ông như qua một lớp màng vọng tai :

"Hai vợ chồng sống cùng mấy chục năm, bao nhiêu mưa gió đều vượt qua. Bà chôn cùng ông mày, thì chôn cùng ai?

"Tao thấy là mày bà mày hư !"

"Đời nào mà chuyện như ! Nếu mày là thứ vô dụng thế , lúc tao lời bà nội mày mà nuôi sống mày."

"Không... như ."

phản bác.

mở miệng, đầu óc choáng váng:

"Bố hứa với bà nội , cũng hứa, bà đưa hết..."

Một cái tát nữa giáng xuống.

Lần là từ .

Bà tát ngã xuống đất chịu dừng, leo lên mà đánh túi bụi:

"Tao đúng là sinh một đứa đòi nợ!

"Từ nhỏ tính tình kỳ quái còn đủ, bây giờ bà nội c.h.ế.t , mày còn loạn ?

"Mày để bà nội mày c.h.ế.t cũng yên ?"

ôm đầu, co rúm thành một đống.

Tiếng ồn xung quanh lúc to lúc nhỏ.

Khi tỉnh táo , quỳ giường bà nội.

Ngoài , giọng vẫn ngừng chửi bới.

Nào là là đứa vô ơn, nào là là quỷ bất hiếu, đầu thai nhà là để đòi nợ.

Xen lẫn là tiếng họ hàng phụ hoạ:

"Để nó quỳ bà nội mà suy nghĩ !"

"Trẻ con mà, từ từ dạy là ."

Suy nghĩ ?

suy nghĩ điều gì đây?

ôm tay bà nội, đến xé lòng.

đánh mà ai bảo vệ, mà vì , thể ngăn cản những lớn :

"Bà ơi, bà ơi!"

Sao bà tin những con sài lang hổ báo trong căn nhà ?

Sao bà tin rằng tre thể mọc măng ngon ?

Vì chuyện , đến lúc đưa bà nội chôn, nhốt trong phòng.

Bóng đêm dày đặc, trong nhà, những mang bà nội ngoài.

Trong ánh sáng chập chờn, thấy mắt bà mở to trừng trừng.

Mắt bà, chẳng nhắm ?

lẽ sợ hãi.

hiểu , một niềm vui ẩn ẩn từ từ dâng lên trong lòng .

quỳ xuống, hướng về phía bà nội, thì thầm cầu nguyện:

"Bà ơi, nếu đời thật sự ma quỷ, thì bà hãy báo thù cho chính ."

Trăng treo cao trời.

Rồi đám mây từ kéo tới che khuất.

Trong lời cầu nguyện, dần dần chìm giấc ngủ.

"Đệch mợ! Chó nhà ai lên cơn, cắn hết gà nhà !"

Trời tờ mờ sáng, tiếng chửi rủa của tỉnh giấc.

Đôi chân quỳ suốt đêm giờ đau nhức, tê dại đến mức nhấc lên nổi.

chống tay bò dậy, đến bên cửa sổ.

Loading...