Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hoa Nở Hoa Tàn Thuận Theo Thời - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:35:32

Lão phu nhân thấy , liền vội vàng chắn nàng , như sợ sẽ tổn thương đến một cọng tóc của nàng .

 

Mà sự bảo vệ vợ bao năm từng .

 

Ta nghĩ, lẽ là kẻ lòng quá mềm,  nhưng thật chẳng định khó nàng .

 

Nữ tử ở thế gian vốn khổ , hà tất khiến càng thêm khốn cùng.

 

Sau khi an trí cho Phó Hoài xong, trời hửng sáng. 

 

Ta chỉ cảm thấy bụng quặn đau, chắc là do mệt mỏi.

 

Uống xong một chén thuốc an thai, định nghỉ một chút.

 

Ta ngờ, lão phu nhân sốt ruột đến .

 

Chờ nổi đến lúc Phó Hoài tỉnh , bà tới thẳng phòng , dứt khoát :

 

"Diểu Nương là biểu của Hoài nhi, định nạp nàng quý ."

 

Ta cụp mắt, vô thức siết chặt quyển Thi Kinh trong tay.

 

Thấy phản ứng, bà bèn tỏ vẻ mất kiên nhẫn:

 

"Hai đứa nó tình thâm ý trọng nhiều năm, một đứa con. Trước vì ngươi hài tử, Hoài nhi sợ ngươi suy nghĩ nhiều nên mới nhẫn nhịn.” 

 

“Nay ngươi cũng thai , vị trí chính thê vững vàng, chẳng lẽ còn để trưởng tử  hầu môn lưu lạc bên ngoài mãi? Còn Diểu Nương, chẳng lẽ mãi danh phận?"

 

Tới lúc , mới hiểu vì vội đến .

 

Bởi bà rõ khi Phó Hoài tỉnh , chắc chắn sẽ đồng ý để Triệu Diểu nhập phủ.

 

Thế nên bà lách qua , đến ép gật đầu .

 

Một khi Diểu Nương ôm con cửa, oán hận cũng thể gì. 

 

Mà Phó Hoài nếu còn lòng với , ắt sẽ sinh khúc mắc.

 

Một mũi tên trúng ba con nhạn.

 

Thật khéo tính toán.

 

Ta buông Thi Kinh, giọng nhàn nhạt: "Được."

 

Lão phu nhân thoáng sửng sốt, ngay cả Triệu Diểu vốn im lặng nãy giờ cũng ngẩng đầu , ngờ gật đầu dứt khoát đến thế.

 

, cũng độc chiếm Phó Hoài nhiều năm như .

 

Ta mỉm nhè nhẹ, ánh mắt trong veo gợn sóng:

 

"Ta đồng ý , lão phu nhân cứ chọn ngày lành, để nàng cửa ."

 

14

 

Đến khi Phó Hoài tỉnh , là nửa tháng .

 

Ngày tỉnh, đến.

 

Triệu Diểu dẫn theo Phó Minh Nam đến thăm, nhưng chẳng mấy chốc đuổi ngoài.

 

Chi Nhi hả hê hào hứng kể cho :

 

“Tiểu thư, thấy , lúc thấy ả , sắc mặt hầu gia khó coi cực kỳ, một cái đẩy thẳng xuống đất, mắng nàng cút khỏi Phó gia! Đại công tử thì đến nghẹt thở, hầu gia quát còn lớn hơn, cứ một mực gọi tiểu thư qua—”

 

Lời còn dứt, một bóng đột ngột lao .

 

Là Phó Hoài.

 

Trên vẫn còn quấn băng vải, vết thương rỉ m.á.u loang đỏ lớp áo, chẳng màng gì cả, chỉ ôm chặt lấy .

 

“Niểu Niểu… Niểu Niểu!”

 

Hắn gọi tên ngừng, giọng run rẩy, hai tay siết chặt dè dặt vì lo cho đứa nhỏ trong bụng.

 

Ta vùng vẫy, chỉ khẽ :

 

“Phó Hoài, đang run. Chàng sợ gì ?”

 

Trên vai bỗng trở nên ấm nóng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-no-hoa-tan-thuan-theo-thoi/chuong-5.html.]

Hắn đang , thành tiếng, nhưng giọng khản đặc:

 

“Ta sợ nàng mất… Ta sợ lắm, sợ đến phát điên…”

 

Ta nhẹ vỗ đầu , như đang vỗ về một đứa trẻ:

 

“Đừng sợ, cả. Ta còn đang mang thai con của mà.”

 

Hắn khựng , ngẩng đầu, ánh mắt rực sáng như thấy ánh rạng đông.

 

“Thật ? Vĩnh viễn ở bên ?”

 

Ta dối.

 

Nên chỉ mỉm , đáp lời.

 

Ánh mắt lập tức tối sầm, hai tay run rẩy nắm chặt lấy vai :

 

Hồng Trần Vô Định

“Niểu Niểu, … Là nên lừa nàng. Là hồ đồ—”

 

“Chàng hồ đồ , Phó Hoài, thông minh lắm.”

 

Ta , nở nụ dịu dàng:

 

“Chàng nếu phát hiện Triệu Diểu sẽ đau lòng, nên cứ giấu kín.”

 

Mặt biến sắc:

 

“Niểu Niểu, —”

 

Ta đưa tay lên, đặt ngón tay lên môi .

 

“Suốt bao năm qua, lẽ vì áy náy nên càng đối với , khiến càng đau lòng. Ta vì chuyện con mà tự trách, từng bát thuốc đắng, từng vết kim đ.â.m bầm tím cánh tay. Trong lúc , đang ôm ấp nàng mà thầm ngu dại?”

 

“Chàng che giấu suốt ba năm, lộ một kẽ hở. Chàng giỏi thật, thông minh thật.”

 

Hắn đưa tay định ôm chặt hơn, vẫn tránh.

 

Lần , siết chặt như hòa m.á.u thịt của , thở nóng rực quấn bên tai, từng câu từng chữ là "xin ", lặp lặp .

 

mùi hương ngọt ngào của Triệu Diểu vẫn vương áo .

 

Khoảnh khắc , bỗng tỉnh táo đến lạ.

 

cách giữa và Phó Hoài chỉ một gang tay. trái tim chúng , chẳng còn hướng về .

 

Hắn còn là . Ta cũng còn là .

 

Thế gian còn "chúng " nữa.

 

Ta tựa đầu lên vai , giọng khẽ nhưng chắc như đinh đóng cột:

 

“Không cần xin . Đây là con đường do tự chọn.”

 

“Là yêu sai , tin lầm . Ta là kẻ ngu ngốc nhất thiên hạ.”

 

“Ta thua , Phó Hoài.”

 

“Chúng hãy hoà ly .”

 

15

 

Hôm , Phó Hoài chật vật rời như chạy trốn.

 

trốn cũng vô ích.

 

Sự thật định, chuyện .

 

Ta đóng cửa ngoài, cũng chỉ loanh quanh mấy bước trong viện.

 

Cho đến hôm nay, đột nhiên thấy âm thanh kèn trống náo nhiệt từ chính viện truyền đến, lúc mới nhớ

 

Hôm nay, Triệu Diểu nhập phủ.

 

Phó Hoài hôm nay cũng lén đến tìm .

 

Hóa là vì hỷ sự.

 

Ban đầu, Phó Hoài dĩ nhiên chịu. 

 

Dù lão phu nhân lóc, lấy cái c.h.ế.t ép, vẫn kiên quyết nhượng bộ.

Loading...