Kẹo Mượn Thọ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:45
Thời đó, nhà nước quản lý khá nghiêm ngặt về mê tín dị đoan, nhưng với mấy ngôi miếu cổ trăm năm trong làng, họ vẫn theo nguyên tắc tôn trọng tín ngưỡng dân gian mà bảo tồn.
Ông ngoại tư quản lý là một ngôi miếu cổ tên Miếu Hắc Gia.
Nói theo cách bây giờ, ông cũng coi như là trụ trì của Miếu Hắc Gia.
Miếu Hắc Gia nhang khói thịnh nhất làng, đến thắp hương cầu khấn cũng đông.
Được nhờ vả nhiều, cũng chẳng từ bao giờ ông ngoại tư tự coi như một vị "lãnh đạo nhỏ," năng huênh hoang, mồm lúc nào cũng nồng nặc mùi thuốc lá, hễ rảnh là thích giáo huấn .
Nào là "Trên đầu ba thước thần linh."
Nào là "Lòng khởi một niệm, trời đất đều ."
Nào là "Thiện ác nếu báo, càn khôn ắt tư."
Chẳng qua chỉ sang Miếu Hắc Gia trộm mấy quả trái cây cúng, cần dọa ghê thế ?
Tóm , thấy ông phiền.
Năm ngoái, khi ở nhà bà ngoại ăn Tết, mua một bộ thẻ bài. Hồi đó mỗi tấm thẻ bài hai mươi lăm tấm, mua về cắt mới chơi .
định cắt, ông ngoại tư thấy, mặt mày nghiêm trọng, hai tay đón lấy, vẻ mặt đau khổ: "Người đời bây giờ, vì tiền cái gì cũng dám ."
sợ xanh mặt, hỏi ngay chuyện gì.
Ông ngoại tư nghiêm mặt với : "Mấy tấm thẻ của cháu vẽ Thần linh đấy, thể mang chơi như thế?"
Thế ông mang thờ giúp .
thế, bộ thẻ bài "Phong Thần Bảng" mà cực khổ lắm mới tiết kiệm năm hào, đến tận Tết mới dám mua, ông ngoại tư treo lên tường thờ cúng.
Nghĩ đến là xót.
Xót xa cho Na Tra của , xót xa cho Lôi Chấn Tử của , xót xa cho Đắc Kỷ của .
Thế nên, ấn tượng của về ông ngoại tư chẳng cả.
Lần bước nhà, ông ngoại tư vẻ mặt nghiêm trọng hơn khi, cứ chăm chú , từ xuống , ngó nghiêng khắp một lượt.
Cứ như một thằng ăn trộm .
Mãi đến tận năm phút , ông ngoại tư mới lên tiếng: "Ừm."
Sau đó, ông lấy một gói giấy từ chiếc túi vải rách thường mang theo bên .
cứ tưởng là thuốc thần gì ghê gớm, ai dè mở vẫn là tro nhang.
lập tức thất vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/keo-muon-tho/chuong-10.html.]
Hóa mấy chỉ mỗi chiêu thôi ?
Mẹ cung kính cầm pha nước, đưa cho uống.
dám từ chối uống thêm bát nữa, hễ ợ một cái là mùi tro nhang, cảm giác sắp biến thành cái lư hương thật .
Sau đó, ông ngoại tư cùng bố phòng ngủ chính, đóng cửa bắt đầu bàn bạc.
ở phòng khách, giả vờ ăn quýt, cố lắng xem họ gì.
Họ chuyện nhỏ, cứ thì thầm thì thầm, thần thần bí bí.
Ông ngoại tư : "Khu nhà của cơ quan mấy đứa xây thất đức thật. Dãy nhà công nhân viên ở đúng vị trí tài lộc của nhà lãnh đạo, mấy đứa ở đó chịu khổ chịu cực, còn lợi lộc thì lãnh đạo hưởng trọn."
Bố đáp: "Con cũng cảm thấy thế."
Ông ngoại tư : "Trong nhà họ Lý khí , chủ nhân bên trong lẽ c.h.ế.t từ lâu, nhưng vẫn c.h.ế.t hẳn."
Mẹ : "Lúc đó con cũng nghĩ thế."
Ông ngoại tư , ông Lý thể sống đến bây giờ, chắc chắn dựa sức , mà là do tiên lực.
Khi ông Lý thành thực vật, trong ba hồn chỉ còn Thiên hồn, Địa hồn, chắc chắn Nhân hồn còn ông .
ông vẫn tỉnh , chắc chắn là cao nhân câu Nhân hồn của ông Lý về.
Với tuổi của lão Lý, chẳng tu hành, Nhân hồn câu về cũng chẳng trụ quá lâu, dễ sinh chuyện, một khi hồn tan, thì chắc chắn sống nổi nữa.
Sau lão Lý chỉ thể ứ ớ, lẽ cao nhân câu một hồn vía khác bên trong để chống đỡ.
Lúc đó kinh ngạc, ngờ còn kiểu thủ đoạn như .
Ông ngoại tư cũng , trong nước nhiều chiêu vì nó tà ác lắm.
Đây là mượn thọ đơn thuần.
Mẹ xong thì nửa hiểu nửa , còn bố thì hiểu, suốt buổi dám lên tiếng, mãi đến cuối mới hỏi: "Có cách nào diễn giải phổ biến hơn ?"
Ông ngoại tư tổng kết: "Bọn chúng lấy tuổi thọ của thằng bé nhà để kéo dài Nhân hồn của lão Lý. Pháp thuật chắc g.i.ế.c c.h.ế.t thằng bé, nhưng thể khiến nó sớm thành thực vật."
ở ngoài cửa òa .
16
Mẹ thấy tiếng động, vội đưa trở về phòng ngủ ông ngoại tư chỉ ngọn ngành, thì vẫn còn cứu
Ông ngoại tư cạnh đó, mặt mày nghiêm nghị, như lệnh: "Chuyện khó nhằn lắm, còn nghiên cứu thêm."
Người vốn dĩ còn yếu, về phòng là ngủ ngay.