Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Kẹo Mượn Thọ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:43

Nếu bây giờ ánh sáng phản chiếu thì chúng cũng chẳng để ý tới.

Ngày xưa ở làng, thấy chuyện ít . Nhà ai chuyện hoặc bệnh nặng thì sẽ treo một cái gương ở bên ngoài cửa sổ, bảo là thể phản những thứ xa.

thường thì gương chiếu thẳng nhà hàng xóm, khi hai nhà vì chuyện mà đánh .

cứ nghĩ chỉ dân quê mới mê tín, ngờ thành phố cũng .

Bố nhíu mày : "Càng già càng mê tín, chẳng ý thức cộng đồng nào."

Mẹ bắt đầu bấm ngón tay tính toán gì đó, hỏi bố: "Mấy hôm lão Lý xe lăn ngoài thấy . Trước đó còn mấy hôm ở nhà ngoài, tổng cộng là mấy ngày?"

"Chắc một tuần?"

Mẹ đột nhiên nhớ , cuối lão Lý ngoài phơi nắng còn chuyện với .

nhớ ngày hôm đó là thứ Sáu, còn ngày ông Lý xe lăn ngoài là thứ Bảy của tuần thứ hai.

" là bảy ngày thật!"

Đột nhiên lộ vẻ mặt hoảng hốt từng thấy, hỏi : "Hôm đó lão Lý gì con?"

dáng vẻ của dọa sợ, vội lắc đầu lia lịa: "Thì… gì cả."

"Không đúng!"

Mẹ nghĩ ngợi thêm một chút, hỏi : "Lúc đó con thấy lão gì khác thường ?"

cẩn thận nghĩ : "Hôm đó ông chuyện lưu loát, cứ ậm ừ, ậm ừ mãi."

chợt rùng , ngày xe lăn ông Lý cũng chuyện như , nhưng đó ông từng như thế.

Mẹ dường như nghĩ đến một chuyện cực kỳ đáng sợ, hai mắt cứ chằm chằm từ xuống , từ lên , lặp lặp nhiều .

đến sởn gai ốc, run rẩy: "Mẹ ơi, đừng con như thế."

Mẹ hỏi : "Ông cho con cái gì ?"

chợt nhớ : "Viên kẹo."

Mẹ cũng nhớ , hỏi tiếp: "Viên kẹo lúc đó trông thế nào?"

nhớ rõ, chỉ đáp: "Kẹo nước ngoài, chữ đó con , là tiếng Anh tiếng Nhật."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/keo-muon-tho/chuong-8.html.]

"Con ăn ?" dáng vẻ của dọa sợ, run rẩy gật đầu.

Mẹ vội vàng hỏi: "Vỏ kẹo còn ?"

"Lúc đó con vứt …" Đột nhiên như phát điên, mở cửa xông thẳng ngoài.

14

Mẹ cúi đầu, tay nắm chặt, gần cổng sân nhà ông Lý. Bóng lưng bà như gần như g.i.ế.c . Bố thấy , cũng vội vàng theo.

vững, bám bệ cửa sổ hai họ xổm đất tìm vỏ kẹo đó.

Lúc đó vệ sinh trong khu tập thể tệ, rác ven đường ít, nhưng dù , vỏ kẹo từ một tuần sớm còn tìm thấy nữa.

Hơn nữa con đường luôn qua , bố sĩ diện, thấy đến là lập tức vờ như đang dạo, còn kéo cả đang chổng m.ô.n.g lục lọi trong bồn cây bên cạnh lên.

Hai tìm một lúc, bố liền kéo định trở về nhà, lầm bầm vui, đột nhiên vớ lấy một viên gạch. Bố thấy định ngăn , nhưng muộn.

Mẹ dùng một viên gạch đập thẳng cửa sổ nhà ông Lý “choang" một tiếng, thấy một chiếc gương đồng nhỏ bên đập rơi.

Bà v.ú béo trong nhà đang nấu cơm, thấy lập tức xách con d.a.o thái rau .

tuyển từ một huyện lân cận đến, giọng địa phương, nhưng khí thế hề kém, lập tức cãi với .

Bố kẹt ở giữa, vẻ mặt lúng túng, khuyên can hai bên một chút, kéo về nhà.

Vừa cửa, , trách bố giúp bà , bình thường thì bảo tập võ, đến lúc quan trọng nhát.

Bố cũng tức: "Giúp thế nào ? Người là một giúp việc, nếu thật sự động tay động chân ngã lăn đất thì thế nào? Nếu là vì chuyện treo gương mà đánh , truyền ngoài chẳng là để c.h.ế.t chúng ?"

"Chính là bọn họ giở trò quỷ!"

"Ông treo một cái gương là thể chúng sốt ? Chưa chắc, khi là nguyên nhân khác, đến lúc đó sai."

Mẹ càng lớn hơn, lau nước mắt : " sớm lão yêu tinh đó , ông thì cứ bảo ghen tị với , bảo làng. Hôm nay chỉ cần dựa ba cái gương đó, dám chắc chắn là bọn họ giở trò quỷ!"

"Vậy… bọn họ định giở trò gì?"

Mẹ đột nhiên lộ vẻ mặt tức giận: "Kim Đào nhà lão yêu tinh đó mượn thọ !"

15

"Nói nhỏ thôi!" Bố ở bên cạnh hạ thấp giọng, nhưng vẻ mặt giận dữ.

Tức giận một hồi, bố : "Cái gì… cái gì mượn thọ? Nghĩ nhiều quá , chuyện đó?"

Loading...