Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Không có anh, tôi vẫn ổn - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:08:57

Thì , dấu hiệu của sự hết yêu đều thể truy ngược về . Chỉ là từng tin mà thôi. 

 

lướt đến trang cá nhân của Tôn Vũ Đồng, cô vẫn như đây, luôn sống phóng khoáng, kiêu sa. Nhớ lúc mới quen Lục Trì, cô còn vui hơn cả

 

“Đại mỹ nữ phòng chúng cuối cùng cũng thoát kiếp FA, nhất định khao một bữa thật lớn!” 

 

Hồi đó, mối quan hệ trong ký túc xá vẫn khá . Nói đến cũng buồn , chính nhờ mối quan hệ với mà cô tập đoàn Lục Thị. Không ngờ đến hai năm, cô leo lên giường Lục Trì. 

 

Hôm , định tìm Tôn Vũ Đồng chuyện rõ ràng một , nhưng ngờ cô chủ động gọi cho

 

Chúng hẹn ở quán cà phê mà khi nghiệp vẫn lui tới. Tôn Vũ Đồng mặc chiếc váy dài nhung đỏ để lộ xương quai xanh, đôi giày cao gót bảy phân, mang theo nụ đắc thắng xuống đối diện

 

“Hứa Tư Vi, lâu gặp.” 

 

“Lâu gặp.” 

 

Không khí ngưng trong giây lát, cô bỗng nhiên mỉm

 

“Yên tâm , đến để khoe khoang chiến tích tiểu tam gì , cũng định giả vờ thương hại cô.” 

 

bất ngờ, ngờ Tôn Vũ Đồng thẳng thắn đến

 

“Hôm đó, cô ở hành lang ngoài phòng bao đúng ?” 

 

do dự, thử thăm dò: “Hôm nào?” 

 

“Sinh nhật giám đốc Lục.” 

 

“Cô ?” 

 

Khóe môi cô cong lên một đường mỹ. 

 

“Không chỉ , mà Lục tổng cũng .” 

 

Gương mặt đang cố giữ vẻ bình tĩnh phút chốc sụp đổ, trong đầu như thứ gì đó nổ tung, ù ù vang lên.  

 

thể tin nổi, từng chữ một hỏi : “Ý cô là… Lục Trì cố tình để thấy cảnh hai mật, cố tình máy của , cố tình ép lời chia tay?” 

 

Sau khi nhận câu trả lời khẳng định của Tôn Vũ Đồng, đầu trống rỗng trong giây lát. Trái tim như khoét một lỗ, từng cơn gió lạnh cứ thế lùa

 

thà rằng Lục Trì chỉ là một phút lầm lỡ, những cám dỗ bên ngoài mờ mắt, còn hơn là việc đơn thuần tính toán như .

Cuộc sống là phim thần tượng, nhiều sự bất đắc dĩ đến thế? Là sắp phá sản? Hay mắc bệnh nan y? Mà tàn nhẫn ép chia tay như

 

Chẳng qua là còn yêu nữa, chán

 

Trước khi rời , Tôn Vũ Đồng rằng cô từng quan hệ với Lục Trì, Lục Trì cũng chẳng để mắt đến cô . Lý do thực sự khiến nhất định chia tay là vì trong lòng Lục Trì một "bạch nguyệt quang". 

 

Một cái tên chôn vùi từ lâu chợt trào lên nơi cuống họng, nghẹn đến mức thể thốt nên lời. 

 

Đêm đó, mơ thấy hồi cấp ba, vô tình bắt gặp một đôi nam nữ cãi ở phía núi. Chàng trai mắt đỏ hoe, sức níu chặt vạt áo cô gái, gân xanh tay nổi lên. 

 

Cô gái níu kéo dần gỡ từng ngón tay của trai , nước mắt rơi lã chã. 

 

tiếng gào thét xé lòng của trai trong mơ cho bừng tỉnh. lau mồ hôi trán, với lấy điện thoại gối, gửi tin nhắn cho Lục Trì: 

 

"Trần Nhan sắp về đúng ?" 

 

Anh trả lời. 

 

. , Trần Nhan sắp từ nước ngoài trở về, lời của Tôn Vũ Đồng cũng là sự thật. 

 

Ở bên Lục Trì lâu như , chỉ Trần Nhan là thanh mai của Lục Trì, hai từ nhỏ lớn lên cùng

 

Ngoại trừ vô tình chạm mặt hồi cấp ba, bao năm qua từng gặp em gái mưa , thậm chí , bạn bè xung quanh Lục Trì cũng hiếm khi nhắc đến cái tên đó mặt

 

Bọn họ nhắc đến, cũng tự chuốc phiền phức cho . Chuyện qua là qua, từng năm chân thành bên chẳng lẽ bằng một đoạn ký ức xa vời

 

những chuyện xảy trong hai ngày nay phá vỡ nhận thức của . hiểu, nếu Lục Trì buông bỏ cô , tại chấp nhận ở bên

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-co-anh-toi-van-on-apqf/chuong-3.html.]

Khi trực tiếp chất vấn Lục Trì câu , trả lời: 

 

"Anh từng thật lòng ở bên em." 

 

Trong lòng chua xót khó tả, nghiến răng nhạt: 

 

"Thật xin , khó Tổng giám đốc Lục chịu đựng ở bên lâu như ." 

 

Ngày cuối cùng, thu dọn nốt đồ đạc. Lục Trì ngăn cản, bàn tay định giúp nâng lên đặt xuống: 

 

"Em thật sự quyết định ?" 

 

chỉ lặng lẽ thu dọn đồ, đóng cửa rời

 

Chẳng . Bây giờ còn vẻ hỏi .

 

Lần … thật sự kết thúc

 

Dù bạn đang trải qua cú sốc trời giáng thế nào, thì ngoài cửa sổ vẫn là ánh đèn rực rỡ, phố xá tấp nập. 

 

Hết ba ngày nghỉ phép, cuộc sống vẫn tiếp diễn như thường. 

Công ty một nhóm thực tập sinh mới, ai nấy đều tràn đầy sức sống, nhiệt huyết hừng hực. 

 

Trong đó, mấy đứa trẻ 2000 đặc biệt năng động. Ở bên cạnh bọn trẻ, thậm chí chẳng thời gian mà buồn bã, đến mức đồng nghiệp xung quanh ai nhận gì khác lạ. 

 

luôn cố ý trì hoãn thời gian tan , đối mặt với căn phòng trống một , càng nghĩ đến những rối ren qua. 

 

"Chị Tư Vi, chị về ?" Một thực tập sinh gọi

 

Cô bé tên Lương Tiêu Tiêu, sinh năm 2000, khuôn mặt bầu bĩnh, tính cách hoạt bát, vì ấn tượng khá sâu với cô bé

 

mỉm với Tiêu Tiêu: "Chị còn chút việc xong, em vẫn về?" 

 

"Em đang đợi trai đến đón." 

 

Nói xong câu , cô bé bỗng chút ngập ngừng, chút khách sáo xuống bên cạnh

 

"Chị Tư Vi, chị thấy… em quen mắt ?" 

 

Câu hỏi bối rối. Quen mắt? Hình như đúng là chút gì đó quen thuộc. 

 

Trên đường về nhà, vẫn suy nghĩ về vấn đề . Khuôn mặt bầu bĩnh đó dường như từng thấy ở đó, nhưng nhất thời nhớ

 

Tiếng chuông điện thoại kéo khỏi dòng suy nghĩ. 

 

"Alo? Mẹ ạ?" 

 

"Vi Vi , tan ? Mấy hôm gọi video cho bố , con bận lắm hả?" 

Không hiểu , thấy giọng quan tâm quen thuộc , mũi chợt cay xè, khóe mắt nóng lên. 

 

"Mẹ, con đang đường về, lát nữa về con gọi ." 

 

Về đến nhà, tắm rửa, chỉnh đốn cảm xúc mới gọi video cho

 

còn đang nghĩ để với bố về chuyện chia tay với Lục Trì, nhưng ngờ phát hiện ngay: 

 

"Con cãi với Lục Trì ?" 

 

há miệng, nhưng cách nào chữ "chia tay", chỉ thể cố gắng tỏ vẻ nhẹ nhàng nhất thể. 

 

"Vi Vi, với con , giữa với mâu thuẫn là chuyện bình thường, các con học cách cùng giải quyết vấn đề, chiến tranh lạnh là cách giải quyết tệ nhất. Có gì thì cứ cùng chuyện rõ ràng…" 

 

thể ngắt lời : "Mẹ, bọn con… chia tay ." 

 

"……" 

 

Cúp máy, cảm xúc bỗng dưng sụp đổ. Tai văng vẳng câu cuối cùng của bố

 

"Dù con chọn thế nào, bố luôn ủng hộ con." 

Loading...