KHÔNG PHỤ QUỐC GIA, KHÔNG PHỤ NHÂN - Chương 5: Hôn sự
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:57:13
9
Mấy ngày , một buổi chiều muộn.
Tổ phụ từ hoàng cung trở về, liền sai đến gọi đến thư phòng.
Vừa bước , thấy tổ phụ chau mày trầm tư, dường như đang đối mặt một vấn đề nan giải.
Người mở miệng, cũng dám hỏi, chỉ khẽ cúi đầu, lặng lẽ một bên.
Hồi lâu, trầm giọng : “Lê nhi, con nay cập kê…”
Tim khẽ run.
Ta hiểu tổ phụ đang điều gì.
Nữ tử đến tuổi cập kê, tức là đến lúc luận hôn định .
Hôn phu của , ba năm sớm định đoạt.
Chính là Ninh Viễn hầu – Nhiếp Thế Viễn, nắm trọng binh trong tay.
Tuy xuất cao quý, nhưng lớn hơn đến tám tuổi, mặt rộng, râu quai nón, hình thô kệch.
Không mà mẫu – một luôn chọn lựa chu – sẽ lựa cho phu quân.
hôn sự là do tiên hoàng đích ban chỉ, thể cự tuyệt.
Khi phủ Thái sư mới nhận thánh chỉ, mẫu ngày nào cũng rơi lệ, than ngắn thở dài.
Ta tránh hôn sự .
Cũng khâm phục khí tiết trung liệt vì nước của Nhiếp hầu, nên tự thuyết phục từ bỏ trong lòng, cam tâm chờ ngày xuất giá.
Yết hầu chợt nghẹn , ngẩng đầu tổ phụ.
“…Chuyện hôn sự của Lê nhi, định ngày thành ạ?”
Tổ phụ thở dài một , ngập ngừng : “Con … hôm nay Hoàng thượng gấp rút triệu cung là vì chuyện gì ?”
Ta nghi hoặc lắc đầu: “Lê nhi rõ.”
“Hoàng thượng hỏi đến con,” tổ phụ trầm giọng , “hình như… đột nhiên sinh lòng hứng thú với con.”
Tim chợt trĩu xuống, thể tin nổi thốt lên: “Sao thể?! Tôn nữ từng qua riêng tư với Hoàng thượng mà…”
Không!
Có điều gì đó đúng!
Tại Hoàng thượng đột nhiên hỏi đến ?
Người đang hỏi … đang hỏi đến “ả” – nữ tử xuyên ?
Chẳng lẽ… … cũng trọng sinh?!
Chỉ như mới giải thích sự bất thường của .
Ta lập tức truy hỏi tổ phụ: “Dạo Hoàng thượng gì khác lạ ? Ví như… từng hôn mê mê man chẳng hạn?”
Tổ phụ nghiêm túc , gật đầu: “Mấy ngày , Hoàng thượng đột nhiên ngất xỉu trong ngự hoa viên… tuy nhiên nhanh chóng tỉnh , thái y khám qua cũng gì đáng ngại.
“Vì liên quan đến long thể, để tránh gây chấn động, nên ai dám truyền .
“Lê nhi… con việc ? Hơn nữa… Hoàng thượng gần đây trí nhớ vẻ rối loạn, cứ con giống như trong trí nhớ của , nhưng chẳng rõ là khác ở chỗ nào…
“Con… gì giấu tổ phụ ?”
Ta lảo đảo lùi mấy bước.
Phải …
Đến còn thể sống một kiếp, thì thể?
Có lẽ… đang tưởng là “ả” .
Nếu để yêu, chỉ e sẽ gây nên đại họa!
Vị tân đế , từ nhỏ là Thái tử, một đường thuận buồm xuôi gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-phu-quoc-gia-khong-phu-nhan/chuong-5-hon-su.html.]
Tân đăng đại vị đầy một năm, trong ngoài đều yên , thiên hạ thái bình.
Thế mà trong đầu là tư tình nhi nữ, chẳng hề đặt bách tính lên hàng đầu!
Kiếp cũng là như thế.
Lúc quốc gia cận kề diệt vong, màng sinh tử của dân, chỉ một lòng cùng trong mộng sống c.h.ế.t bên .
Nghĩ đến đây, lòng trĩu nặng.
Việc hệ trọng, thể tiếp tục giấu tổ phụ nữa.
Thế là kể bộ những gì xảy trong kiếp và kiếp – sót một lời.
10.
Nghe xong chuyện, tổ phụ chìm trong chấn động.
Ông run rẩy môi hỏi :
“Những gì… con … đều là sự thực ư?!”
Ta kiên định gật đầu.
“Những lời tôn nữ , tuyệt nửa lời dối trá. Nguyện dùng thanh danh cả đời để đảm bảo.”
Ánh mắt kiên cường chút d.a.o động, khiến tổ phụ như mất hết sức lực, bủn rủn phịch xuống ghế, nước mắt già rơi lã chã.
“Đại Lễ… mất nước ư?”
“Phải…”
Từ kẽ răng, khó nhọc thốt chữ .
Chỉ vì một nữ nhân đến từ dị giới ngông cuồng, và một vị đế vương hoang đường ngu , một triều Đại Lễ tồn tại hơn ngàn năm xóa tên khỏi sử sách!
Vô bách tính của Đại Lễ, cuối cùng đều gánh chịu hậu quả từ hai kẻ đó!
Sắc mặt tổ phụ trắng bệch, tay ôm ngực, rõ ràng khó lòng tiếp nhận.
“Con kế mẫu và đều hại… Vậy… còn thì ?”
Ta tổ phụ đầy xót xa.
Kiếp , kết cục của tổ phụ cũng bi thảm chẳng kém.
Người cũng từng nhận “” điều khác lạ, nhưng lựa chọn sai lầm.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Người đem những nghi ngờ , dâng tấu trình bày hoàng thượng.
“Yêu nữ họa quốc, mong bệ hạ sớm định đoạt. Xin đừng để tư tình mờ mắt, khiến xã tắc ngàn năm sụp đổ chỉ trong khoảnh khắc!”
Nào ngờ, tổ phụ đặt hết niềm tin nhầm !
Vị quân vương ông một lòng trung thành, ông tận mắt chứng kiến trưởng thành… cuối cùng vì một nữ nhân mà đem ông – trụ cột triều đình – đẩy chỗ ch’ết.
Phải, những lời trung can nghĩa đảm , chẳng những hoàng thượng để tâm, trái , còn khiến giận dữ vì dám phỉ báng yêu thương.
Ngay tại Kim Loan điện, mắt bách quan, tổ phụ lăng trì đánh ch/ết!
…
Đôi bàn tay già nua run rẩy che lấy đôi mắt, lặng lẽ gì hồi lâu.
Rốt cuộc, thanh âm khàn đục ngẹn ngào cất lên.
“Nếu… nếu như con … kẻ xuyên trừ bỏ, thì hoàng thượng… lẽ… lẽ sẽ lặp lầm thể dung thứ nữa…”
Trong ánh mắt mờ đục của ông, ngoài sự đau xót khôn nguôi, vẫn còn lưu chút ít hy vọng mong manh.
Ta hiểu tổ phụ vẫn đang giằng xé, vì kiếp ông từng trải qua những chuyện đó.
trong lòng , tán thành sự may mắn .
Bởi vì… vị quân vương , mục ruỗng từ tận gốc rễ !
“Lê nhi, để ngừa chuyện bất trắc, con cần nhanh chóng thành với Ninh Viễn hầu. Ta sẽ thư tay, phái khoái mã đưa tới biên cương, bảo Nhiếp Thế Viễn lập tức hồi kinh.”
Ta lặng lẽ gật đầu.
Phải , lúc quả thực nên nhanh chóng thành . Bằng , một khi hoàng đế nhớ tất cả, chỉ sợ sẽ dấy lên sóng gió khó lường.