KHÔNG PHỤ QUỐC GIA, KHÔNG PHỤ NHÂN - Chương 7: Vì một nữ nhân, vứt bỏ cả sơn hà xã tắc!
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:57:16
14
Ta nhạt trong lòng, chủ động buông quyền khống chế thể.
Linh hồn yếu ớt của ả kịp vui mừng, liền một luồng hồn lực mạnh mẽ khác từ trong áp chế, bóp nát, tan thành tro bụi.
Lần , ngay cả tiếng gào thét cuối cùng nàng cũng kịp phát .
Linh hồn mạnh mẽ dần hiện hình mắt — dung mạo giống hệt Viên Tu.
Đó mới là Viên Tu đại sư chân chính!
Hoàng thượng sững sờ :
“Ngươi… ngươi gì ?”
Hắn sang Viên Tu cũng ngỡ ngàng kém:
“Đại sư, chuyện là ?!”
Viên Tu trừng mắt giận dữ, sắc mặt còn nụ hiền từ như .
Ta hề sợ hãi, ngẩng đầu bọn họ đầy kiêu ngạo.
Con thể đánh trận nếu chuẩn .
Nếu gì chỗ dựa, thể bước nơi như cá rọ?
Lần , chẳng qua chỉ là dùng , dụ rắn hang.
Từ khi mang về ngọc bội huyết ngọc, liền sinh nghi, cảm thấy việc quá trùng hợp.
Trước khi mời Viên Tu đại sư đến trừ yêu, âm thầm điều tra .
Quả nhiên, phát hiện điểm đáng ngờ.
Dù giả trang kín kẽ, ai ở đại minh tự phát hiện kẻ giả mạo, nhưng thói quen ăn uống thì dễ giấu.
Ta phát hiện, tháng qua vụng trộm ăn đến sáu con gà , trong phòng đầy xương gà bỏ .
Trong khi Viên Tu thật là cao tăng đắc đạo, cả đời chạm tới mặn giới.
Một tu hành thực thụ, nếu đến việc nhỏ còn nhịn , thì còn xứng là đại sư gì?
Chắc chắn phận vấn đề.
Ta sai điều tra và quả thật tìm Viên Tu thật thương nặng, thoi thóp trong hang động giữa sườn núi phía đại minh tự.
Thân thể quá suy yếu, linh hồn đành tạm thời ký gửi .
Người , hãm hại ông là tiểu sư đồng môn – Viên Tịch.
Hai từ nhỏ lớn lên cùng , cảm tình sâu đậm.
Ai ngờ, tiểu sư bất ngờ trở về, thừa lúc ông phòng tay đánh lén, suýt đoạt mệnh.
“Tiểu sư … rốt cuộc gì?”
Ta cũng hiểu nổi.
Tại Viên Tịch cố tình dẫn dụ đến đại minh tự, “tình cờ” giúp nàng giải mộng, tặng huyết ngọc?
Chuyện hẳn âm mưu.
Để tra rõ chân tướng, theo kế Viên Tịch vạch , mời đến trừ yêu.
Hắn múa may đủ trò, đạo bùa bay tán loạn giữa trời, liền nhận chỗ bất thường.
Từ nhỏ tinh thông thư pháp, chỉ cần nét bút là đoán chữ nào.
Những đạo bùa , chẳng giống tự văn Đại Lễ, mà nét giống giáp cốt văn nước Lương.
Ta nhớ rõ, kiếp nước Lương từng xuất hiện một “Diệt Tịch quốc sư”, chính chế tạo thuốc nổ lôi hỏa, khiến Đại Lễ khốn đốn.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Viên Tịch? Diệt Tịch?
Nếu đoán nhầm, Viên Tịch chính là quốc sư Diệt Tịch – gián điệp nước Lương!
Hắn từng lừa rằng nữ xuyên trừ, thật là giấu linh hồn nàng , định dùng điều kiện trao đổi với Hoàng đế.
Không ngờ, dám mưu đồ lấy mỏ vàng biên cương?!
Nếu nữ xuyên là “thần nữ” kiếp , với bản tính điên cuồng , thể lập tức bắt nàng mang về nước Lương?
…
Hồn Viên Tu hiện mắt, ánh bi thương hướng về sư .
“Viên Tịch, đầu là bờ.”
Viên Tịch giật mặt nạ xuống, lộ dung mạo dị quốc – mũi cao, mắt sâu.
Hoàng đế trông thấy lập tức lùi vài bước.
“Ngươi… ngươi là Diệt Tịch quốc sư của nước Lương?!”
15.
Viên Tịch lạnh:
“Không sai. Nếu đoạt mỏ vàng, sẽ lập tức trở thành Quốc sư tột đỉnh nước Lương – một , vạn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-phu-quoc-gia-khong-phu-nhan/chuong-7-vi-mot-nu-nhan-vut-bo-ca-son-ha-xa-tac.html.]
Hắn lẩm nhẩm hai chữ “Diệt Tịch”, lông mày dãn đầy hài lòng.
“Diệt Tịch? Tên đấy… từ nay chính là Diệt Tịch!”
Vừa dứt lời, bất ngờ lao tới Viên Tu đang hiện hồn mặt.
Hai cao tăng đấu pháp, trời long đất lở.
Tẩm điện mây đen kéo đến, gió lốc nổi lên, sấm sét cuồn cuộn.
Chỉ trong chốc lát, Diệt Tịch đánh văng từ giữa trung, phun m/áu rơi xuống.
“Ngươi… thương nặng thế , vẫn mạnh đến ? Ta… cam tâm…!”
Một tia sáng vàng từ mây đen b.ắ.n xuống, xuyên th;ủng n;gực Diệt Tịch.
Một lỗ m/áu lớn hiện giữa ngực, gục xuống, ch/ết nhắm mắt.
Mọi thứ trở về tĩnh lặng.
Ta thấy linh hồn Viên Tu nứt nẻ từng mảnh, hóa thành tro tàn.
Một đời cao tăng, dùng hết sinh mệnh cuối cùng.
Cùng lúc đó, trong đầu vang lên thanh âm lờ mờ:
【Lâm chung chi tế, lão nạp minh tỏ nhân quả. Diệp thị Thu Lê cô nương, nếu thể nghịch chuyển bi kịch, cứu lấy lê dân Đại Lễ, lão nạp… ch/ết cũng an lòng.】
Ta lặng lẽ đáp lời trong tim:
“Đại sư yên lòng. Ta nhất định dốc lực.”
Hoàng đế mặt trắng bệch, gào lên:
“Tại ngươi phá hỏng đại sự của Trẫm?!”
“Đại sự?” Ta khẩy.
“Đại sự của bệ hạ là giao mỏ vàng cho nước Lương, đổi lấy sự sống cho một nữ nhân?”
“ bệ hạ , dù nàng sống , nước Lương liệu buông tha cho Đại Lễ? Mất mỏ vàng, Đại Lễ sẽ diệt vong!”
“Trẫm cần ! Trẫm chỉ cần nàng sống!”
Ta chậm rãi lắc đầu, môi nở nụ lạnh:
“Quá muộn . Hồn phách nàng tan biến, vĩnh viễn còn tồn tại đời!”
“Không! Ngươi lừa Trẫm!” Hắn rống lên, mắt đỏ ngầu.
Ta hề lừa .
Sau khi thẳng thắn với tổ phụ, chúng bắt đầu bố trí việc.
Chuyện Ninh Viễn Hầu gặp nạn, sớm liệu đến.
Kiếp , nữ xuyên chiếm xác , hôn phu là một kẻ thô kệch, liền tìm cách thoái hôn.
Nàng đến phủ Ninh Viễn Hầu, nhục mạ mẫu :
“Con trai bà thế mà xứng với ? Cưới ? Không sợ phế , khiến nhà họ Nhiếp tuyệt tử tuyệt tôn ?”
Lão phu nhân vì tức giận mà nửa bất toại.
Mà bà – một nữ nhân trung liệt, gia tộc là liệt sĩ vì nước.
Rốt cuộc hôn ước cũng hủy.
Ninh Viễn Hầu tin mẫu sỉ nhục, vượt ngàn dặm về kinh hỏi tội.
Khi , nữ xuyên quyến rũ hoàng thượng.
Để bảo vệ yêu, hoàng thượng cho ám sát Ninh Viễn Hầu giữa đường.
Một đại tướng, c.h.ế.t nơi sa trường, mà chính vị vua trung thành sát hại!
Chàng chết, trận địa Bắc cương loạn, quân Lương ào ạt xâm nhập như chỗ !
Ninh Viễn Hầu thể xảy chuyện!
Kiếp , sớm cảnh báo tổ phụ, nên chuẩn .
Quả nhiên, đường về, thích khách nước Lương truy sát.
Con đường bí mật chỉ một tướng lĩnh Bắc cương và hoàng thượng .
Kẻ tiết lộ… rõ ràng chính là hoàng đế.
Một kẻ dám giao cả mỏ vàng cho địch, thể bán tướng quân?
Vì một nữ nhân, vứt bỏ cả sơn hà xã tắc!
May , Ninh Viễn Hầu dùng kế giả chết, lặng lẽ nhập cung.
“Thưa tổ phụ, nay còn trung thành với bệ hạ như thế nữa ? Người như … xứng cai trị Đại Lễ?”
Khi dứt lời, tổ phụ, Liễu Phi Thần, Ninh Viễn Hầu cùng các đại thần bước từ ngoài điện, sắc mặt ngưng trọng.
Họ từ lâu, và lẽ… đưa quyết định .