Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Lan Quân

Chương 5



Ta mỉm cười nói: “Dù con bị người bỏ lại, nhưng may có Vương phi thiện tâm, đưa con một đoạn đường, nếu không liền giống như lời mợ nói, phải dùng hai chân của mình để đi về rồi.”

Đại cữu mẫu sợ hãi hành lễ: “Không biết Vương phi đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa.”

Doãn Nam vương phi không để ý tới, thân thiết nắm lấy tay tổ mẫu: “Phu tử gần đây có khỏe không? Học trò tới bất ngờ, thật là thất lễ khi đến thăm ngài mà chỉ có hai bàn tay trắng như vậy.”

Ngoại tổ mẫu hiền hòa nhìn về phía nàng: “Con đưa Lan Quân về, đã là lễ vật tốt nhất đối với ta rồi.”

Ngoại tổ mẫu từng là phu tử của các khuê nữ trong kinh, bà không dạy nữ đức nữ giới, chỉ dạy Tứ thư Ngũ kinh, bây giờ trong rất nhiều quý phụ đều có môn sinh của bà.

Một đoạn thời gian rất dài, các môn sinh mà bà từng dạy qua, cửa nhà đều bị bà mối đạp phá.

Cho đến khi bà muốn để nữ tử tham gia khoa cử nhập sĩ, lớp học của bà dần bị lạnh nhạt.

Ngoại tổ mẫu nản lòng thoái chí, rất nhanh sau liền lấy chồng, bởi vì ý nghĩ hão huyền của bà dẫn đến danh tiếng bị ảnh hưởng, dù cho nhà mẹ đẻ hiển hách, cũng chỉ gả cho một môn sinh nghèo.

Doãn Nam Vương phi cũng là học trò của bà, là học trò duy nhất sau khi bà thành thân vẫn theo học, cũng là đồng môn của mẫu thân ta.

Sau này, cả hai học trò này của ngoại tổ mẫu đều gả vào Công Hầu vương phủ, rất nhiều người đều muốn bà mở lại tư thục, nhưng bà lại không chịu thu nhận thêm bất kỳ học trò nào nữa.

Vương phi cùng tổ mẫu ôn chuyện bao lâu, đại cữu mẫu hành lễ bấy lâu, cho đến khi Giang Thịnh Cẩm không kiên trì nổi ngã ngồi trên mặt đất, Vương phi mới chợt nhận ra vẫn còn người đang hành lễ, giơ tay ra hiệu cho bọn họ đứng dậy.

“Giang đại cô nương khi chơi mã cầu dũng mãnh như vậy, làm sao hành có chút lễ cũng làm không xong, thì ra là do yếu đuối hơn các cô nương khác, ngựa nô cũng mang từ trong phủ ra mà không quen dùng ngựa quan trong cung, chắc hẳn là nô tài của giang gia dùng còn tốt hơn người trong cung nhỉ.”

Sắc mặt của Đại cữu mẫu muôn màu nghìn sắc, vội vàng nói không dám.

“Không dám? Giang gia các ngươi còn có cái gì mà không dám? Ngay cả đích nữ Hầu phủ nói ném liền ném, phu nhân Giang gia cùng Giang đại cô nương đúng thật là mẹ con ruột, nữ nhi thì mưu hại biểu muội cùng ngựa nô có tư tình, còn người làm mẹ thì lại để một cô nương gia xuất đầu lộ diện đi khắp hang cùng ngõ hẻm.

“Quên đi, ngươi đã nói Giang gia là miếu nhỏ, không bằng hôm nay phu tử người đồng ý sự tình của hai đứa bé đi, con cũng sớm đem tượng đại phật này chuyển vào nhà mình.”

12.

Cuối cùng ngoại tổ mẫu cũng không đồng ý, Doãn Nam vương phi vẻ mặt tràn đầy u oán rời đi.

Tin đồn ở kinh thành lan truyền còn nhanh hơn so với tưởng tượng.

Chờ đến khi đại cữu mẫu kịp phản ứng lại, khắp kinh thành đều đã truyền ra tin tức, cô nương Giang gia ương ngạnh quái đản, trong một ngày đánh bị thương hai nô tài, còn đem đích nữ Hầu phủ bỏ lại nơi đấu mã cầu, một mình nghênh ngang rời đi.

Giang Thịnh Cẩm đang ở độ tuổi nghị thân, chưa kể trận đấu mã cầu ngày đó vốn là để mọi người ngầm quan sát nhau, nô tài ra vào nhiều như mây, đều là tai mắt của không ít quý tộc.

Lời đồn giống như mãnh hổ, nhưng thật ra không có lửa thì làm sao có khói.

Trong một đêm, mấy người mợ đều tránh đại phòng như tránh ôn dịch, tuyên bố Giang Thịnh Cẩm hoặc là xuất giá, hoặc là xuất gia, nếu không sẽ phân gia.

Mắt thấy gia tộc vừa mới bắt đầu hưng thịnh lại sắp tan vỡ suy bại, vợ chồng đại phòng cãi nhau một trận lớn, đành phải vội vàng tìm nhà nghị thân cho Giang Thịnh Cẩm.

Nhưng xảy ra chuyện lớn như vậy, bất kể kết thân với ai đều không tránh khỏi phải đàm phán một phen, trong thời gian ngắn căn bản không tìm được nhà thích hợp.

Đại cữu mẫu muốn chọn một người trong nhà ngoại của mình, nhưng nhà ngoại nàng cũng không phải đèn dầu đã cạn, thái độ cực kỳ lạnh lùng, vẫn là phải chọn đại lễ hậu hĩnh đưa qua, em dâu nàng ta mới đồng ý nhả ra, đem chân chính nội tình nói cho nàng.

Kỳ thực, tin đồn kia cũng không đến nỗi làm cho danh tiếng của Giang Thịnh Cẩm xấu đến nỗi không thể nghị thân, nguyên nhân chính là Giang Thịnh Cẩm tư mang ngoại nam va chạm nội quyến, ngoại nam này lại là nhi tử của tội thần, một ngựa nô ti tiện, nàng còn cùng ngựa nô này có quan hệ không minh bạch.

Các nhóm quý nữ đều có quan hệ thân thích, kể chuyện cho nhau nghe, nữ nhi nào bị ủy khuất cũng sẽ tâm sự với mẹ.

Vì bảo toàn thanh danh của nhóm quý nữ, vốn chuyện này đã được che đậy, nhưng vì hành động thất đức của Giang Thịnh Cẩm trong trận đấu mã cầu, mà dư luận lại tiếp tục nổi lên chuyện Giang Thịnh Cẩm cùng Cố Tri Dịch quá thân thiết với nhau không có giới hạn.

“Tỷ nói xem, nhà ai chịu để một nữ nhân có quan hệ không minh bạch với một tên ngựa nô vào cửa, không phải là đang muốn đội nón xanh à? Nếu là cưới vào nhà, không phải là sẽ khiến cho danh tiếng của toàn gia đều bị ảnh hưởng hay sao, cô tỷ, ngươi vẫn là đừng tai họa cho nhà người khác, chọn một gia đình mình tin tưởng, gả đến nơi xa xa là tốt nhất.”

Đây cũng là không có biện pháp nào, không phải vạn bất đắc dĩ, làm sao đại cữu mẫu chịu gả nữ nhi mà mình nuông chiều cho một tên nô tài nho nhỏ?

Mà ta lại cùng Doãn Nam Vương phủ kết giao mật thiết, hôn sự cũng gần như là ván đã đóng thuyền, chỉ kém phụ thân hồi kinh liền kết lương duyên.

Doãn Nam vương là thế tập võng thế thân vương khác họ, địa vị tôn quý, đợi đến khi thế tử kế thừa tước vị, ta sẽ là vương phi cao quý.
*Thế tập võng thế: (世襲罔替), tức giữ nguyên tước hiệu mà truyền đi mãi mãi.

Cùng là tuổi xuân tươi đẹp, đều đợi gả đi, ta gả vào vương phủ, một bước lên cao, từ huân tước trở thành hoàng thân quốc thích: Giang Thịnh Cẩm lại ngay cả tìm được một gia đình trong sạch cũng không được, đại cữu mẫu đều gấp đến mức bắt đầu cầu thần bái Phật.

Cuộc sống của Giang Thịnh Cẩm mấy ngày nay vô cùng khó khăn, lấy danh là đợi gả, thật ra là đang bị cấm túc, không thể rời khỏi phủ, chỉ có thể ngày ngày tra tấn hạ nhân trút giận.

Tế Liễu bởi vì từng hầu hạ ta, nên số phận của nàng ta là thê thảm nhất, ngày ngày bị phạt quỳ ở nơi người đến người đi bên đường, còn phải ngửa mặt lên để cho tất cả mọi người đều thấy vết sẹo đã trở nên thối rữa vì không được chữa trị kịp thời.

13.

Đêm đó, Tân Hà ghé sát tai ta nói: “Tiểu thư, Tế Liễu truyền tin nói Giang đại tiểu thư thay y phục của hạ nhân, lén lút đi về phía chuồng ngựa.”

Tân Hà là người từ Hầu phủ đưa qua, cùng nhau lớn lên với ta, một lòng trung thành, chỉ là tính cách có chút chất phát.

Kiếp trước Vệ gia bị chém đầu cả nhà, ta cũng bị hưu, trở thành người bị chồng ruồng bỏ.

Cố Tri Dịch lại không chịu buông tha ta, hắn đánh gãy gân chân, giam cầm ta vào bên trong chuồng ngựa, để mặc ta bị Giang Thịnh Cầm ức hiếp.

Giang Thịnh Cẩm phải chịu con thứ của phủ Liễu vương đánh chửi cùng vắng vẻ mười năm, nên cực kỳ hận ta, vì tổn thương ta, đem Tân Hà xem như đồ ban thưởng ném cho hạ nhân lăng nhục, rồi nhốt ta vào kho củi bên cạnh chỉ cách một bức tường.

Chương trước Chương tiếp
Loading...