LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 16
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:49
Đoàn đến địa điểm cắm trại lúc trời tối, đó là một khu đất bằng phẳng rộng bao la, vẫn thể thấy nhiều vết cắm trại đó mặt đất.
Ưng Hy và Lưu Tiểu Sơn đều là dân gốc ở đây, nhiệt độ núi sẽ giảm nhanh nên đến nơi dựng hai cây đuốc lên .
Sáu xung quanh đống lửa ngắm hoàng hôn xong mới bắt đầu vội vội vàng vàng dựng lều.
Lâu Già kinh nghiệm bộ đường dài nên khá thành thạo việc dựng lều, sự chỉ đạo của cô và Lưu Tiểu Sơn, ba chiếc lều nhanh chóng dựng xong xuôi.
Trên núi trời cũng tối nhanh hơn, Tưởng Tư Duy và Phương Tấn nhặt củi xong về thì thấy mặt trời nữa.
“Đói quá đói quá đói quá, khi nào chúng mới ăn cơm thế?” Phương Tấn ném đống củi bãi đất trống một cái “rầm”, đó bệt xuống cạnh đống lửa: “Khoai lang chín ?”
“Mới ném thôi.” Lâu Già lấy một cây giăm bông mới xiên xong đĩa sắt đưa qua: “Ăn lót , đợi thêm một lát là ăn cơm .”
Nói xong, cô về phía Tưởng Tư Duy: “Em đói ?”
“Vẫn .” Tưởng Tư Duy rửa tay sạch sẽ, đang chuẩn đến giúp .
Lâu Già tiện thể gắp một miếng thịt bò nướng nhỏ đưa tới bên miệng : “Cẩn thận nóng.”
Tưởng Tư Duy mới cho thịt miệng thì Phương Tấn ở bên nhảy cẫng lên kêu: “Bất công bất công! Tại ăn giăm bông sống mà ăn thịt bò.”
Hà Diểu – một cô gái khác cùng đoàn : “Anh mặt dày quá đó, còn hổ tranh giành với em trai nữa.”
“Anh mặt ?” Phương Tấn hỏi.
Thái độ thản nhiên của chọc cả nhóm , Ưng Hy an ủi , cũng gắp cho một miếng thịt bò : “Sao cứ cảm giác như đang cho Tiểu Mao ăn nhỉ.”
Phương Tấn: “…”
Đến khi vầng trăng sáng lên cao, sáu cũng ăn uống no nê, quần bên đống lửa bắt đầu chuyện trò về cuộc sống, về tương lai. Phương Tấn hỏi Ưng Hy vất vả lắm mới thi đậu để đến nơi khác, tại về đây.
Ưng Hy ngọn lửa đang phập phồng chăm chú, hỏi ngược : “Thế các đến đây?”
Họ suy nghĩ hồi lâu, Lâu Già , những khác thì thế nào, chỉ duy nhất Tưởng Tư Duy lên tiếng: “Không bảo em đến ?”
Lâu Già nhịn , những khác cũng theo.
Lưu Tiểu Đông giơ chiếc khoen lon trong tay lên: “Bất kể là nguyên nhân gì thì xin mặt những đứa trẻ trong trường cảm ơn tình nguyện đến đây dạy học .”
“Cạn ly!” Hà Diểu kêu lên, cũng cụng lon một cái.
Sau ba lượt rượu, Phương Tấn đề nghị cùng chơi game, chơi gì đây, vẫn là trò thật thử thách cũ kỹ mà phổ biến nhất trong các buổi tụ tập thôi.
Trong vài lượt chơi đầu khi trò chơi mới bắt đầu, Phương Tấn, Lưu Tiểu Đông, còn Lâu Già là ba vẫn luôn lượt rút trúng.
Lâu Già kiên quyết giữ vững lựa chọn thật nhưng may mắn là những câu hỏi cô bóc trúng đều tương đối đơn giản, liên quan đến vấn đề nhạy cảm gì cả.
Phương Tấn và Lưu Tiểu Đông chọn một thử thách và một thật, thử thách của cả hai đều khó khăn gì, thật thì Lưu Tiểu Đông thoát một kiếp, chỉ duy nhất câu hỏi của Phương Tấn khó xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-16.html.]
Câu hỏi của là hôm nay mặc quần lót màu gì.
“Vãi chưởng!” Phương Tấn la toáng lên, bụm mặt : “Màu đỏ màu đỏ, năm tuổi mà.”
Mọi ầm lên một phen chuẩn bắt đầu vòng tiếp theo, Tưởng Tư Duy bỗng nhiên dậy bảo lấy nước, lúc , xuống chỗ bên cạnh Lâu Già.
Xem như là lấy vị trí của cô trong trò chơi.
Một cách trùng hợp là vòng tiếp theo quả thật rút trúng Tưởng Tư Duy, cũng chọn thử thách.
Hà Diểu đưa điện thoại qua: “Tự rút .”
“Đi đến chỗ một đám đông và mặt hát một bài.” Tưởng Tư Duy thử thách của lên.
Phương Tấn bảo: “Cái là thế, chúng đang ở núi thì gì nhiều xem, nhóc con, nhóc hên thế!”
Tưởng Tư Duy gượng.
Đối với mà thì đây thật sự cũng là một thử thách lớn.
Lâu Già bên cạnh cũng , khác nhưng cô thì rõ, Tưởng Tư Duy là một tông điếc chính hiệu, trời sinh hát đủ ngũ âm.
Cô đưa đầu gối đụng đầu gối Tưởng Tư Duy: “Đưa chị 500 tệ, chị hát em.” Tưởng Tư Duy hít sâu một : “Không cần ạ.”
Lâu Già , : “ nhắc nhở thiện nhá, lúc nào cần thiết thì hãy bịt tai .”
Tưởng Tư Duy bất lực bật nhưng cũng chẳng tư cách cãi , lướt tìm danh sách nhạc của bản trong đầu một , đó hắng giọng một cái:
“Một trông biển xa và trời xanh…”
Mới hát một câu mà đầu Phương Tấn hiện dấu chấm hỏi . Tưởng Tư Duy chẳng thèm quan tâm, càng hát tông càng cao.
Hà Diểu càng càng thấy là lạ: “ thấy lời bài hát quen quen, nhưng tông đúng ???”
Lâu Già đến nỗi ngả tựa lên vai Ưng Hy, năng gì mà chỉ góc nghiêng của Tưởng Tư Duy. Khi hát đến điệp khúc, bỗng dưng đầu.
Hai bất ngờ đối mặt , Lâu Già ngẩn ngơ vài giây thì tiếng hát của kéo về.
“Nơi tim em một vách ngăn
Mà thấy một ô cửa sổ
Đôi lúc hiện một tia sáng dịu nhẹ ấm áp Dù tim em một vách ngăn
Tình yêu của sẽ vượt bệ cửa sổ mà lan Cánh cửa mở, em sẽ thấy bi thương tan …”
Giọng hát của Tưởng Tư Duy thật sự khó để diễn tả nhưng gương mặt của quá quyến rũ.
Ngay cả tiếng lòng tĩnh lặng lâu của Lâu Già cũng kìm chẳng đặng mà nhảy lên nữa để ủng hộ .