LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:52
May mà sườn núi quá dốc, bên là một vùng trũng, Tưởng Tư Duy lăn đùng đùng xuống đáy hố, bụi đất xung quanh bay mịt mù, đó hồi lâu mà vẫn tỉnh táo .
Lâu Già hoảng hốt từ bên trượt xuống theo, quỳ bên cạnh : “Em chứ, thương ở ?”
Trên mặt Tưởng Tư Duy dính đất dính lá khô, đợi Lâu Già phủi xuống gần hết mới tỉnh táo : “Em , chỉ là…”
Lâu Già căng thẳng chờ tiếp.
“Có thể em cần một nụ hôn chúc ngủ ngon mới dậy nữa .” Tưởng Tư Duy nghiêm túc.
“…” Lâu Già tức buồn , đ.ấ.m thẳng một cú lên bả vai : “Chị thấy em ngứa đòn thì , dậy nhanh lên.”
Tưởng Tư Duy bĩu môi, dám cãi lời, chậm rãi lên.
Lâu Già theo bên cạnh, khoanh tay : “Xem đ.ấ.m tác dụng hơn nụ hôn chúc ngủ ngon nhiều.”
“…”
Tưởng Tư Duy nào dám đùa giỡn càn nữa, ngoan ngoãn theo lưng Lâu Già về khu vực cắm trại, rửa sơ mặt mày ai lều nấy.
Sau nửa đêm là đến Tưởng Tư Duy trực đêm, cảm xúc của đang kích động cộng thêm cú ngã lộn mèo suy cho cùng vẫn khiến bầm dập, lưng và cánh tay đau nhức ở hai mức độ khác , nên mãi ngủ .
Anh đổi ca trực với Lưu Tiểu Đông sớm nửa tiếng, lúc trời sắp sáng mới thấy buồn ngủ, mí mắt bắt đầu díp thì thấy tiếng động nên mở mắt .
Lâu Già mới khỏi lều, nhiệt độ chênh lệch quá lớn, cô kéo cao cổ áo gió, lấy một gói nước súc miệng trong túi , khi rửa mặt đơn giản xong xuôi, cô mới đến bên cạnh đống lửa xuống: “Mọi ai dậy ?”
“Vâng, Đông bảo cần kêu , còn Tấn thì…” Tưởng Tư Duy tỏ ý bảo cô thử tiếng ngáy phát từ trong lều: “Đoán chừng cũng kêu dậy nổi.”
Đang chuyện thì Ưng Hy từ lều bên cạnh , cô cũng súc miệng xong mới tới: “Chỉ hai thôi ?”
“ , kêu ai cũng dậy nổi, Hà Diểu đặt bốn năm cái báo thức, thì tỉnh , còn cô chẳng tí động tĩnh gì.” Lâu Già lấy khoai lang nướng mới cho trong đống lửa chia cho cô một nửa: “Ở bên thấy bình minh nhỉ?”
Ưng Hy gật đầu, nhận lấy khoai lang và bảo: “Phải lên thêm mấy trăm mét nữa, lưng sườn núi một khu đất bằng phẳng, thể ngắm bình minh.”
“Vậy bây giờ nhé?” Lâu Già hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-18.html.]
“Cũng tới giờ đấy.” Ưng Hy há miệng cắn một miếng khoai lang, tầm mắt lướt qua hai họ: “Hai tranh thủ , lười ngắm.”
“Tới thì cũng tới mà.” Lâu Già .
“Câu cô với Phương Tấn và Hà Diểu mới đúng.” Ưng Hy : “ với Lưu Tiểu Đông ngắm ngọn núi bao nhiêu , ngắm đủ lắm , hai .”
“Vậy thôi cũng .”
Trước khi , Lâu Già và Tưởng Tư Duy còn định gọi Hà Diểu với Phương Tấn dậy, kết quả chỉ uổng công, hai họ cũng cố chấp nữa, cầm máy ảnh lên phía ngọn núi.
Leo bảy tám trăm mét, Lâu Già trông thấy một chấm sáng màu cam nhàn nhạt ở phía xa xa, thế là cô nắm tay kéo Tưởng Tư Duy lao về phía .
Bình minh và hoàng hôn chỉ trong chớp mắt, chỉ vài bước ngắn ngủi, ánh sáng màu cam tràn ngập, một vầng mặt trời tròn mọc lên từ tầng mây dãy núi.
Lâu Già ngắm thôi đủ, máy ảnh còn vang lên tanh tách chụp mười mấy tấm liền.
Tưởng Tư Duy cũng đang cầm điện thoại chụp ảnh, chỉ là từ đầu đến cuối ống kính luôn hướng về phía Lâu Già. Trong ống kính nhỏ và hẹp, cô gái thỉnh thoảng cúi đầu xem ảnh, thỉnh thoảng đưa máy ảnh lên.
Góc nghiêng cũng xinh hệt như thế.
Trán đầy đặn, sống mũi cao, môi mím nhẹ, khi phát hiện đang chụp trộm, cô bỗng nhiên mỉm , rạng ngời mà thoải mái.
Tưởng Tư Duy chụp xong, cúi đầu nhanh chóng bấm về màn hình điện thoại. Lâu Già đưa ống kính hướng về phía mấy mà hề nhận .
Mãi đến khi ngắm bình minh xong, Lâu Già và Tưởng Tư Duy về khu cắm trại, nhóm mấy Phương Tấn lượt đều ngủ dậy, Hà Diểu cầm điện thoại kêu la ầm ĩ: “Bình minh thế ! Mà bỏ lỡ a a a a a!”
Lâu Già nghiêng đầu , thấy một trạng thái mà Tưởng Tư Duy mới đăng tải vòng bạn bè của .
Chín ô vô cùng tiêu chuẩn.
Có phong cảnh chụp lúc leo núi hôm qua, lều cắm trại và hoàng hôn, ảnh họ chụp chung, còn bình minh sáng nay.
Và một tấm ảnh chụp Lâu Già đặt ở trung tâm của chín ô ảnh. Văn bản kèm chỉ bốn chữ.
– “Những thứ thích —”