Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:53

Tâm tư của Tưởng Tư Duy thể hiện rõ ràng, ngay cả Giản Nhung Nhung là một luôn khá chậm tiêu trong vấn đề tình cảm cũng nhận điều gì đó đúng khi thấy bài đăng vòng bạn bè của .

Cô hiểu rõ Tưởng Tư Duy, sẽ hỏi gì từ nên cô gọi điện thoại thẳng cho Lâu Già: “Cho hỏi, là tớ thể đăng bài lên Zhihu ?”

“Gì cơ?” Lâu Già cô bạn hỏi mà ù ù cạc cạc. Cô gửi mấy tấm ảnh mới sửa xong cho Hà Diểu mở tấm kế tiếp .

Khuôn mặt Tưởng Tư Duy xuất hiện màn hình chút dấu hiệu báo .

Đây là một tấm ảnh cận mặt mà cô chụp riêng cho Tưởng Tư Duy núi ngày hôm đó, khi phóng to màn hình càng cảm giác tác động mạnh hơn.

Trong lúc nhất thời cô chú ý xem Giản Nhung Nhung gì. “Cậu đang đấy hả!” Giản Nhung Nhung đang vội vàng

hóng hớt nhưng đáp khiến cả cô bạn cũng nóng nảy cả

lên.

“Có .” Lâu Già bấm chuột, liên tục phóng to từng khu vực ảnh, gần như chỗ nào chỉnh sửa cả: “Tín hiệu bên tớ lắm, mới ?”

“…” Giản Nhung Nhung thở dài thườn thượt, từ bỏ việc dò hỏi vòng vo, thẳng vấn đề: “Cậu với Tưởng Tư Duy là thế nào?”

Lâu Già khựng động tác bấm chuột trong giây lát: “Hả?”

“Bài đăng vòng bạn bè của nó, chắc hẳn tớ đoán sai .” Giản Nhung Nhung hỏi: “Hai là thế nào, hiện tại mới mấy ngày thôi mà, tay với nó luôn .”

Lâu Già : “Cái gì mà bảo là tớ tay , bây giờ tớ thật sự tay mà.”

“Hả?” Giản Nhung Nhung kinh ngạc nhưng nhanh đó cảm thấy đó là chuyện đương nhiên: “Bảo chỉ khi ở bên cạnh nó mới giống con .”

“…”

“Vậy bây giờ hai đang mập mờ, tìm hiểu là yêu đương?”

“Không cái nào cả.” Lâu Già nghĩ ngợi một chút phòng hờ với cô bạn: “Tạm thời cái nào hết.”

Giản Nhung Nhung khịt mũi hai cái, nhịn buôn chuyện: “Tính cách của Tưởng Tư Duy đến cả dì Tưởng cũng lúc chịu nổi, rốt cuộc ưng gì ở nó ?”

Tầm mắt Lâu Già dừng màn hình, cô đôi mắt đen nhánh của Tưởng Tư Duy, nửa đùa: “Khuôn mặt.”

Giản Nhung Nhung la to: “Sao tớ nông cạn như nhỉ!”

“Bây giờ đấy.” Một tràng những tiếng ồn ào bỗng nhiên phát từ ngoài văn phòng, Lâu Già cầm điện thoại dậy đến bên cửa sổ.

Tưởng Tư Duy đang ở bên ngoài đó.

Anh dẫn mười mấy đứa trẻ đến bên cạnh ao nước, ríu ríu rít, âm thanh hề nhỏ.

Giản Nhung Nhug cũng thấy: “Sao đấy?”

“Không gì, thầy giáo đang dẫn học sinh học mà.” Lâu Già và Giản Nhung Nhung cũng chuyện lâu, cúp máy thì tiếng chuông tan học vang lên.

bên ngoài, càng nhiều vây quanh cạnh ao nước hơn, là những bạn nhỏ lớp .

Lâu Già tò mò, bèn đóng máy tính ngoài. Đám học sinh thấy cô thì kêu lên chào cô Lâu nhưng từ đầu đến cuối chúng vẫn vây quanh Tưởng Tư Duy.

Cô đến gần hỏi: “Làm gì ?”

Trên tay Tưởng Tư Duy đang cầm một ống nhựa cao su mềm cũ, dáng vẻ thần bí: “Làm cho bọn trẻ một trò ảo thuật.”

Dứt lời, kéo ống nước đến một bên bồn hoa, nghiêng đầu : “Cô Lâu, nhờ chị mở nước giúp em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-19.html.]

Lâu Già đáp lời mở vòi nước.

Dòng nước nhanh chóng chảy xuôi theo đường ống, nhưng khi nước chảy đến miệng ống thì Tưởng Tư Duy bỗng bóp chặt ống, nâng tay lên, ống nước phun một màng nước mỏng lớn giữa trung.

Giữa ánh sáng và màng nước, một chiếc cầu vồng thấp thoáng xuất hiện.

“Wow!”

Ở vùng núi hiếm khi thấy cầu vồng, đây là đầu tiên mà đa phần những đứa trẻ thấy cầu vồng trong sách, ai cũng nể mặt kêu lên.

“Là cầu vồng thật đấy!”

“Cầu vồng thật sự nhiều màu sắc! Thầy Tưởng đỉnh quá!!!”

Với vai trò là giáo viên, Tưởng Tư Duy khá hưởng thụ những lời tâng bốc , đến khi các học sinh giải tán hết, mới thu ống nước kiêu kỳ đến mặt Lâu Già với dáng vẻ khích lệ.

Lâu Già thể để đắc ý như , bèn cố ý : “Em lãng phí nước thế , cẩn thận hiệu trưởng La tìm em phiền đấy.”

“Đâu lãng phí.” Tưởng Tư Duy chỉ bồn hoa, giải thích: “Nước tưới đây hết đó.”

Diện tích trường học hạn nên trong bồn hoa trồng các loài hoa cỏ mà đó là trồng trái cây và rau củ, hoa nở , còn thể ăn.

Dáng vẻ nghiêm túc của khiến Lâu Già buồn , cô bắt chước theo bọn trẻ vỗ tay khen ngợi : “Wow, thầy Tưởng đỉnh quá !”

Lúc Tưởng Tư Duy mới nhận Lâu Già đang đùa, chỉ chớp mắt , tai đỏ bừng, im lặng cầm ống nước lên: “Chị…”

“Hửm?” Lâu Già nhướng mày .

“Cầu vồng ?” Anh cũng , chỉ đành sang chuyện khác một cách cứng nhắc.

“Đẹp.” Lâu Già : “Thầy Tưởng giỏi thật đó.”

Tai Tưởng Tư Duy càng đỏ hơn, ánh mắt đảo quanh, xách ống nước bỏ chạy nhưng chạy .

May mà tiếng chuông báo học vang lên kịp thời, lát nữa Lâu Già hai tiết nên cũng nỡ lòng “bắt nạt” nữa, cô : “Chị dạy , thời gian rảnh thì em gọi cho chị em .”

“Chị ạ?” Tưởng Tư Duy hỏi.

“Bài đăng vòng bạn bè của em…” Lâu Già : “Cậu tò mò.” “À.” Tưởng Tư Duy : “Thế để chị tò mò tiếp .”

“…” Lâu Già , cũng lười quan tâm ân oán giữa hai chị em họ, cô xua xua tay lên lớp dạy học.

Cũng Tưởng Tư Duy chuyện với Giản Nhung Nhung thế nào mà hết tiết, điện thoại Lâu Già thêm vài tin nhắn Wechat từ cô bạn.

Cô bạn tò mò cũng hóng hớt, mà bắt đầu chuyển sang tận tình khuyên nhủ Lâu Già đừng nghĩ thoáng mà hẹn hò với Tưởng Tư Duy.

Lần đến lượt Lâu Già tò mò.

Cô cầm điện thoại tìm Tưởng Tư Duy, bóng gió dò hỏi gì với Giản Nhung Nhung.

“Em gì hết.” Tưởng Tư Duy : “Chỉ quan tâm tình hình yêu đương của chị chút thôi.”

“Rồi nữa?”

“Tiện thể bảo chị đừng quan tâm quá về tình hình yêu đương của em.”

Lâu Già bỗng ngộ , thậm chí cô còn nghi ngờ rằng nguyên nhân chủ yếu khiến Tưởng Tư Duy liên lạc với hai cô trong nhiều năm như là ở Giản Nhung Nhung.

Loading...