Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:56

Tim cô đập loạn nhịp, Lâu Già vô thức nắm chặt tay, lòng bàn tay chút ươn ướt nhưng vì nhiệt độ ngột ngạt của mùa hè.

thấy sự hồi hộp và mong đợi tương tự trong ánh mắt của Tưởng Tư Duy, đầu ngón tay cô khẽ nhúc nhích: “Chị…”

“Thầy Tưởng…”

Một giọng trầm thấp đột ngột vang lên, cùng với cơn gió bất chợt thổi qua giữa núi rừng, chớp mắt xua tan khí mập mờ.

Lâu Già và Tưởng Tư Duy mím môi gần như là đồng thời, họ và thở dài một cách ăn ý, cả hai đều gì đó nhưng thôi.

Cuối cùng Tưởng Tư Duy di chuyển tầm mắt , đầu về phía nhóc cách họ vài bước: “Tiểu Tỉnh? Sao con về nữa?”

Cậu nhóc mặc một bộ quần áo mùa hè rộng thùng thình, phần cổ tay áo và vạt áo mòn ở một mức độ khác , chân mang một đôi giày sandal cũ, lẽ vì kích cỡ nên nửa bàn chân lòi ngoài, dính đầy bụi đất.

“Thầy Tưởng…” Tiểu Tỉnh tại chỗ, lo lắng túm vạt áo, ngay cả đầu ngón chân còn đang cố sức quặp xuống đất. Cậu Tưởng Tư Duy một cái cúi đầu xuống, bằng tiếng phổ thông quá thành thạo: “Làm thầy thương , con xin …”

Tưởng Tư Duy đến, xổm xuống mặt nhóc: “Không hết, tay thầy mấy ngày nữa là lành , con cần bận tâm .”

Tiểu Tỉnh cánh tay treo cố định n.g.ự.c của , tâm trạng vẫn như đưa đám.

Lâu Già thấy cũng đến: “Tiểu Tỉnh, tay thầy Tưởng của con thật sự , nếu tin, con thể bảo thầy nhảy — đánh một bài quyền cho con xem.”

Tưởng Tư Duy , đành phối hợp đánh vài phát hây hây ha ha khí.

Tiểu Tỉnh cắn môi, nhưng ngại dám .

“Con thấy đó, thầy thật mà.” Tưởng Tư Duy xoa đầu : “ con leo cây đào tổ chim nữa, đây là hành động nguy hiểm, con ?”

“Không đào tổ chim…” Tiểu Tỉnh nhỏ giọng : “Con thấy trứng chim đất, sợ chim lo lắng nên mang nó về , con đào tổ chim.”

Tưởng Tư Duy dừng giây lát, đó : “Thầy xin Tiểu Tỉnh, thầy hiểu lầm con , nhưng nếu còn gặp chuyện thế nữa, con nhớ tìm lớn đến giúp, đừng leo cao như một , ?”

Tiểu Tỉnh gật đầu, bỗng nhiên bụng kêu “ọc ọc”, nhóc lập tức đưa tay che bụng, mặt cũng đỏ bừng lên.

“Đói ?” Lâu Già Tiểu Tỉnh, thấy gật đầu, cô : “Đi thôi, cô đưa con ăn cơm.”

Tiểu Tỉnh từ buồn chuyển sang vui, tung tăng phía .

Tưởng Tư Duy và Lâu Già sánh vai phía , ai nhắc đến điệu nhảy vẫn xong , chỉ là trong lúc đang , cơ thể vô thức gần đối phương hơn, chạm nhanh chóng cách xa.

Lặp lặp .

Tất thảy đều .

Lúc đến chỗ đông , Tiểu Tỉnh về phía một gia đình bốn đang dắt tay cách đó xa, bỗng nhiên chạy về , chen giữa Lâu Già và Tưởng Tư Duy trái mỗi bên nắm tay một .

Cậu nhóc nắm tay giải thích nhưng vẫn giấu đầu lòi đuôi: “Đông quá, con sợ thầy cô theo kịp con.”

Lâu Già và Tưởng Tư Duy đưa mắt , trong lòng Tiểu Tỉnh đang nghĩ gì, đương nhiên họ cũng từ chối, trái còn nắm c.h.ặ.t t.a.y hơn.

Tiểu Tỉnh ông nội nhặt ở cạnh một cái miệng giếng ven đường trong lúc lên thị trấn bán đồ ăn thời trẻ khi chỉ mới là một đứa trẻ sơ sinh, cha là ai, cũng đến từ nơi nào.

Ông nội của Tiểu Tỉnh cũng là một đáng thương, mất vợ khi còn trẻ, mất con khi độ trung niên, cả đời sống cô đơn. Sau khi nhặt Tiểu Tỉnh, ông luôn xem là cháu trai ruột mà nuôi dạy.

“Tình cảm của hai ông cháu , chỉ là quá đáng thương.” Thím Tôn phụ trách nấu ăn đưa thức ăn hâm nóng xong cho Lâu Già: “Hai năm nay sức khỏe ông nội thằng bé lắm, thể cũng… Haiz.”

Nhắc đến sinh lão bệnh tử khỏi thêm phần ưu sầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-21.html.]

Lâu Già đặt đồ ăn lên bàn, một bên Tiểu Tỉnh lùa cơm miệng với Tưởng Tư Duy, tâm trạng cô phức tạp.

Tưởng Tư Duy thấu sự lo lắng trong cô, cũng trầm mặc.

Chờ Tiểu Tỉnh ăn cơm xong, ba cùng đến quảng trường tham gia lửa trại buổi tối. Ông nội của Tiểu Tỉnh là trưởng bối trong thôn nên mời đến bục cao từ sớm.

Tiểu Tỉnh thấy ông nội thì vui mừng vẫy tay, đó khéo léo hòa bài hát và điệu múa. Cậu vui vẻ lắc lư cơ thể, nhảy nhót, reo hò.

Tâm trạng Lâu Già vẫn nặng nề như thế, niềm vui khuôn mặt Tiểu Tỉnh, nhưng cô cảm nhận nỗi sầu bi khó diễn tả. Khi đang ngẩn ngơ, tay cô đột nhiên nắm lấy.

Sự ấm áp khô ráo bao bọc lấy cô.

Lâu Già ngước mắt về phía Tưởng Tư Duy, nắm tay cô, ánh lửa phản chiếu trong mắt : “Sinh mệnh của mỗi đều giới hạn.”

“Chị .” Lâu Già hiểu lý lẽ .

“Có lẽ Tiểu Tỉnh còn hiểu rõ lý lẽ hơn cả chúng .” Tưởng Tư Duy : “ em vẫn đang cố gắng ghi nhớ nhiều khoảnh khắc vui vẻ hơn nữa.”

“Thay vì đồng cảm với cảnh gian khổ của em , chi bằng hãy vui vẻ cùng với em .” Tưởng Tư Duy đỡ lấy Tiểu Tỉnh đang lao đến: “Giỏi quá Tiểu Tỉnh.”

Lâu Già đầu tóc đầy mồ hôi của , ánh mắt sáng ngời của , cô nắm lấy bàn tay nóng hổi của : “Tiểu Tỉnh , con nhảy giỏi thế?”

“Do ông nội con dạy đó ạ!” Tiểu Tỉnh chỉ về phía bục cao: “Nhìn , đó là ông nội con đó, lúc ông nhảy giỏi luôn.”

Lâu Già theo hướng xa xa, : “Điệu múa nào con cũng nhảy ?”

“Đương nhiên ! Con còn hát nữa!” Nói dứt câu, Tiểu Tỉnh lập tức cất giọng gào to, tuy còn nhỏ tuổi nhưng thôi cũng thấy chút kỹ thuật cơ bản.

Lâu Già thỉnh thoảng múa máy tay chân vài cái theo Tiểu Tỉnh: “Vậy nếu cơ hội con dạy thầy Tưởng , thầy hát dở lắm.”

Tưởng Tư Duy: “…”

Tiểu Tỉnh ngạc nhiên: “Thật ạ?” Lâu Già: “Dĩ nhiên.”

Tưởng Tư Duy phản công: “Vậy tiện thể cũng nhờ thầy Tiểu Tỉnh dạy cô Lâu của các con nhảy luôn nhé.”

Anh về phía Lâu Già: “Hình như còn nợ em một điệu nhảy đấy.” Lâu Già nhẹ: “Chị vẫn đồng ý nhảy với em mà.”

Tưởng Tư Duy giả vờ tiếc nuối: “Thế thì em cố gắng hơn nữa mới , thầy Tiểu Tỉnh cũng giúp thầy một chút nào?”

Tiểu Tỉnh phấn khích: “Được ạ ạ!”

Lâu Già về phía Tưởng Tư Duy, ánh lửa lay động trong mắt hai , khuôn mặt họ đều đỏ ửng, ánh mắt giao một cách mơ hồ khiến tim đập rộn lên.

Cô di chuyển tầm mắt , tay chân trở nên thiếu nhịp nhàng hệt như nhịp tim của cô .

Chỉ là giờ phút , nhảy nhảy còn quan trọng nữa, vui vẻ mới là quan trọng nhất.

Tiếng hát đôi với tiếng trống, càng lúc càng tươi vui.

Lửa trại cháy rực, tay trong tay, quên tất thảy những phiền muộn, khổ đau và bi thương, ca hát thỏa thích, nhảy múa thỏa thuê.

Vầng trăng lên cao, lửa trại càng cháy mạnh hơn.

Một đêm vui vẻ trôi qua, mặt trời lên cao như thường nhật, gà gáy chó sủa, cuộc sống vẫn tiếp tục diễn , bất ngờ và mừng rỡ, bình yên và sôi động.

Tạm biệt và hẹn gặp .

Loading...