LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:33
Khi tỉnh giấc, Tưởng Tư Duy phiên bản to gan của trong giấc mơ dọa một phen, đến khi tỉnh táo , mới nhận giữa chân gì đó sai sai, mặt xám ngoét ngó xuống.
Anh cảm thấy giống như tên biến thái.
Tưởng Tư Duy lén lút giặt quần lót, dám ngủ tiếp nữa vì mỗi khi nhắm mắt , cảnh tượng trong giấc mơ hiện mắt . Ban ngày khi gặp Lâu Già, cũng tránh né cô.
Lâu Già cho rằng đang trong giai đoạn nổi loạn của tuổi trẻ nên quá để bụng.
Sau khi bước năm thứ ba của trung học cơ sở, Tưởng Tư Duy thường xuyên theo Lâu Già nữa, mà khéo Lâu Già cũng bận rộn cho việc thi đại học. Bình thường dù học chung một trường nhưng nếu cố ý tìm gặp thì thậm chí nửa tháng hai cũng gặp lấy một .
Mùa hè khi kỳ thi cấp ba kết thúc, Tưởng Tư Duy đồng ý với lời mời của ba, điền đơn đăng ký tình nguyện đến Tễ Bắc nghỉ hè, lúc sắp học mới về.
Hai gia đình ăn chung.
Lâu Già hỏi Tưởng Tư Duy chuyện gì mà cô nhắn tin hời hợt lạnh nhạt như thế, xem cô là chị nữa .
Nhìn đôi mắt trong veo sáng ngời của cô, Tưởng Tư Duy ậm ờ bảo .
“Tư Duy lớn .” Lâu Già chợt một nỗi phiền muộn mang tên em trai nhà trưởng thành mất : “Có tâm sự gì cũng kể chị nữa .”
Tưởng Tư Duy trả lời thế nào, chỉ đành cúi đầu bảo . Lâu Già xoa xoa đầu , thêm gì đó nữa nhưng cô nhận cơ thể
Tưởng Tư Duy đang cứng đờ, đành rụt tay , đầu chuyện với Giản Nhung Nhung.
Trong lòng Tưởng Tư Duy rối bời, nhiều điều nhưng thế nào, đến gần sợ sẽ mắc sai lầm nên chỉ đành tỏ hời hợt.
Sau khi Lâu Già và Giản Nhung Nhung lên năm nhất đại học, vì trường của hai cô gần nhà nên cuối tuần thường xuyên về nhà chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-4.html.]
Tưởng Tư Duy xin đến ký túc xá trường ở nên trái họ ít gặp .
Lần duy nhất gặp là ngày Nguyên Đán năm , vì thấy dáng vẻ chán chường của Giản Nhung Nhung khi chia tay nên ba Giản nhắc nhở cô vài câu, Giản Nhung Nhung thấy phiền, gác đũa bỏ chạy ngoài.
Tưởng Tư Duy thở dài, dậy theo.
Hơn nửa năm , Giản Nhung Nhung vô cùng quan tâm Tưởng Tư Duy, hai họ cũng trở nên thiết hơn, Giản Nhung Nhung Tưởng Tư Duy đến quán bar uống rượu với .
“Em thành niên.” Tưởng Tư Duy . Giản Nhung Nhung: “…”
Cuối cùng Giản Nhung Nhung thật sự chịu nổi cơn lạnh nữa, về nhà sắc mặt ba Giản, bèn kéo Tưởng Tư Duy đến cửa hàng tiện lợi ở cổng tiểu khu mua vài chai bia.
Tưởng Tư Duy ngờ chị một ly gục, một chai bia còn uống hết mà cô bắt đầu lâng lâng .
Cô nàng nghiêng ngả như cây đậu, kể cho Tưởng Tư Duy thích bạn trai cũ nhường nào, cảm thấy khó khăn và đau lòng bao khi chia tay, nhưng ba Giản hề thấu hiểu cho cô dù chỉ một chút.
Cô kéo cánh tay Tưởng Tư Duy, trái một câu một câu: “Tư Duy … Em hiểu ? Em cũng hiểu , chị khổ quá mất… Mọi đều hiểu…”
Tưởng Tư Duy Giản Nhung Nhung quậy phá mà đổ mồ hôi đầy đầu, trong khi đang luống cuống tay chân, đột nhiên tiếng phát bên cạnh: “Tư Duy?”
Anh vội vàng ngẩng đầu, trông thấy Lâu Già và trai đang nắm tay cô cách đó xa.
Tưởng Tư Duy sửng sốt, đó Giản Nhung Nhung kéo cúi đầu xuống, khi chị khốn khổ vì tình, tố cáo rằng ai thấu hiểu , thật sự hét lên phản bác .
Anh hiểu!
Sao hiểu cho !
Bây giờ cũng đang đau lòng đây!