Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Minh Nguyệt Chiêu Chiêu - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:19:33

Ta dùng tên giả để lừa , nhưng đáng tiếc chỉ liếc một cái mà thèm để ý.

“Ngươi từ kinh thành đến ? Nhà ngươi ở ?” Ta tò mò hỏi.

“Ừm.” Có vẻ như chỉ trả lời cho lấy lệ.

Hoa hải đường . Khi gió thổi, những cánh hoa sẽ thưa thớt rơi, đưa tay đón lấy những cánh hoa rơi.

Đó là một cánh hoa tròn nhỏ, màu đỏ, nhưng hề dung tục.

Cánh hoa dừng trong lòng bàn tay , nhưng dường như chạm tận đáy lòng.

Một cơn gió thổi bay cánh hoa khỏi lòng bàn tay. Hắn đột nhiên kéo mạnh , khiến loạng choạng suýt đâm đầu cây.

Ta đang định phát hỏa, biết chọc chỗ nào. ánh kiếm sắc lạnh và bóng tối mặt đã cho biết đang ức hiếp mà là đang cố gắng cứu .

Ta nấp gốc cây, bí mật quan sát mọi chuyện.

Những tên hắc y nhân che mặt kín mít, tấn công dữ dội như gi.ết ch.ết .

Võ công của vẻ , nhưng rốt cuộc thì kẻ địch cực kỳ đông vây xung quanh.

Thấy phía giơ tay định đâm lén, lo lắng quá nên kìm hét lên: “Cẩn thận phía !”

Hắn nhanh chóng né đòn, tiếp tục chiến đấu với những hắc y nhân khác.

Một hắc y nhân đang tấn công đã thấy , lăm lăm cây đao đến gần.

Chả lẽ yên để ngươi xiên một phát , cũng ngốc!

chạy lắm nhưng một đứa trẻ như cũng thể bì kịp, mắt thấy sắp bắt , đã nhanh chóng phá vòng vây chặn đao của hắc y nhân nắm tay chạy thật nhanh.

Lúc , bắt đầu ghét việc bản thân là một nữ tử yếu ớt thể chạy nhanh như nam tử. Hắn gần như kéo chạy như bay.

Nhìn vất vả kéo theo, cảm thấy .

Hic, ngày thường nên ăn ít nửa chén cơm …

Tình thế nguy cấp, kịp suy nghĩ nhiều, thở hổn hển với :
“Đến phía Tây.”

Trong phòng cánh nơi nương bố trí một phòng tối bí mật, vô tình phát hiện nó khi mới đến.

Hắn đổi hướng, kéo chạy như bay.

thực sự còn sức để gì nữa, cuối cùng chỉ vị trí của cánh nhà để hiểu.

Sau khi bước , thở hổn hển ấn nút kéo phòng tối. Hắn tựa hồ chút sửng sốt, như ngờ ở đây một căn phòng bí mật như , mà một tiểu nha đầu như biết chỗ .

Sau khi trốn trong phòng bí mật, thả lỏng , mệt đến mức suýt ngã xuống đất. Một lúc , thấy đang tìm .

“Tiểu thư? Tiểu thư !?” Hình như là thị vệ.

Ta nhớ đã nhờ nha tìm thị vệ để giúp, lẽ lúc đó bọn họ chạy tới thấy điều đáng ngờ nên mới tìm .

Ta thở phào sung sướng, định dậy mở cửa phòng tối .

Đột nhiên, bên cạnh nắm chặt tay , hiệu cho dừng .

Thấy trả lời, một lúc , thấy một giọng khác :
“Ta thấy rõ ràng bọn chúng chạy đây, giờ thấy?”

“Mau tìm. Đừng để ai còn sống.” Giọng nam nhân thì thầm.

Là những tên hắc y nhân nãy giả trang thành thị vệ.

Ta ớn lạnh thân.

Họ còn ở lục soát một lúc, đó mới tiếng tiếng bước chân xa dần và mất hút.

Ta , trong lòng nghĩ thật may vì đã ngăn . Lúc mới nhận môi giờ đây trắng bệch, bàn tay đang nắm tay dính đầy máu tươi.

“Ngươi chứ?” Ta vội đỡ tựa tường.

“Không . Chỉ cần nhỏ giọng thôi.” Hắn nhắc nhở .

Hắn mặc y phục đen nên thể biết thương chỗ nào. Ta lo lắng gặng hỏi nhưng nhất định .

Rõ ràng lúc kéo trông vẫn còn lắm mà. chợt nhớ , là vết thương vì chặn đao của hắc y nhân cho .

Ta hoảng hốt dậy, mở phòng tối lẻn ngoài tìm quân tiếp viện. ai mà ngờ hai tên đến đã chạm thứ nên chạm, cho nên thể mở phòng tối!

Ta sụp xuống bên cạnh , trong lòng thầm mong đám thị vệ sẽ sớm tìm thấy chúng .

Hình như chúng đã nhốt trong đây lâu lắm. Có lẽ thị vệ đang tìm kiếm ngờ rằng trong khu nhà tồn tại một căn phòng tối. Còn thì tình cờ nhốt bên trong.

Tình hình của ngày càng tệ hơn. khi trải qua những điều , tâm trạng của còn chán nản như nữa, sẵn sàng trò chuyện với .

“Này, ngươi ? Ta vẫn mà?” Hắn nhếch môi, vẫn còn sức mà trêu chọc .

Ta ?

Ta khẽ giơ tay chạm , cảm nhận một mảnh ướt nhẹp.

Ta cứ ngỡ bản thân vẫn bình tĩnh cơ.

“Ngươi… điều ước nào thực hiện ?” Ta hỏi một cách khó khăn.

Nghe , giật một lúc mỉm :
“Có chứ, vẫn thành thân, nghĩ đến cũng chút tiếc nuối.”

“Được.” Ta khuôn mặt nhợt nhạt của , mỉm miễn cưỡng.

“Ngươi tin ?” Hắn chút kinh ngạc, dường như ngờ tùy tiện tin lời như .

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của , nhanh chóng bỏ cuộc:
“Được , đùa với ngươi nữa.”

“Ta Giang Nam.” Vẻ mặt nghiêm túc, như đang nhớ điều gì đó đẽ:
“Mẫu thân của lớn lên ở Giang Nam.”

“Ta đến thăm Giang Nam một lần.”

“Được.” Ta nghiêm túc trả lời.

Ta nhớ rõ những gì đã xảy đó, như ký ức đã phủ mờ.

Ta chứng kiến mọi chuyện xảy lần nữa như một ngoài.

Điều đầu tiên thấy khi tỉnh dậy là nương . Khi tỉnh dậy, bà ôm chặt lấy .

rằng khi tìm thấy , đã bất tỉnh.

Ngay đó lên cơn sốt cao, đại phu là do kinh sợ quá độ, mãi tỉnh .

bướng bỉnh nắm tay nương, hỏi nương bằng giọng ngơ ngác: “Hắn ?”

bà chỉ lắc đầu, .

Ta vẫn đang cầm chặt mảnh vải đen dính máu trong lòng bàn tay, vết cắt trơn tru, máu đó đã khô, lẽ lúc đó tay đã nắm chặt lấy ống tay áo của buông. Đến lúc tìm thấy thể gỡ nên đã dùng kiếm cắt đứt mảnh vải.

Ta nghĩ lẽ đã . Ta bình tĩnh chấp nhận mọi chuyện như hề chuyện gì xảy .

Chỉ thỉnh thoảng, mới vô thức những quả táo nha đặt bàn đó ngơ ngác vài giờ.

Không quan trọng.

Ngươi đến Giang Nam.

Ta sẽ thay ngươi .

Ngươi vẫn thành thân.

Ta biết ngươi là ai. sẵn sàng thành thân với ngươi.

Ta sẽ chờ ngươi ở Giang Nam, ngắm tất cả những thị trấn, sông nước hiền hòa ở đó thay ngươi.

tại đến tận lúc vẫn thể nhớ mặt của ?

9

Ta dường như đã ngủ lâu.

Trong giấc mơ, cứ mơ về quá khứ đó, cố gắng hết sức để thay đổi cái kết nhưng chỉ thể trơ mắt mọi chuyện diễn lần nữa như một ngoài cuộc.

Ta như lạc một mê cung lặp , dù cố gắng thế nào cũng thể thoát .

Thế nhưng, lần cuối cùng mơ thấy , cuối cùng cũng thấy khuôn mặt như mong ước.

Ta trai trẻ với nụ môi, đường nét của dần dần rõ ràng hơn, cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Đó là ai?

Ta vắt óc nghĩ, cuối cùng, đã phát hiện .

, giống Tôn Diễm đến như ?

Cứ như thế tỉnh dậy trong cơn sợ hãi. Điều đáng sợ hơn nữa khi thức dậy là khi mở mắt , thấy đã đánh thức .

Vẻ mặt hốc hác, lặng lẽ cạnh giường, những ngón tay đan tay chặt đến mức phát đau.

điều đau đớn nhất là nó mà là vết thương của .

Lúc đó tên thái giám hình như đã đâm dao bụng , biết vết thương sâu đến .

đau lắm.

Nghe thấy tiếng hít đau đớn, Tôn Diên lập tức tỉnh .

Mặc dù cuối cùng luôn sợ hãi tỉnh dậy thấy mặt , nhưng khi thấy lần nữa, khỏi .

Ta thấy lập tức gọi thái y, đó bế lên, nghiêng sang một bên, cho uống mấy ngụm nước ấm, chằm chằm, dường như hiểu đang nghĩ gì.

Ta uống nước ngước mắt lên , vô tình chạm ánh mắt .

Đôi mắt như vực sâu, sâu đến nỗi thể hiểu đang nghĩ gì.

Hắn mấp máy môi, khàn giọng :
“Ta vốn tưởng nàng chỉ chậm tiêu một chút cho nên ép buộc. Ta vẫn cho rằng thời gian qua , sẽ một ngày nàng hiểu tâm ý của .”

Hắn gì? Ai chậm tiêu chứ!

Ta nghi ngờ đang cố ý chọc tức .

“Ta chỉ là một kẻ ngốc.”

Loading...