Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Một lời xin lỗi - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:41:45

im lặng. 

 

Có lẽ vì thấy mãi an ủi , con trai cuối cùng cũng ngừng : "Mẹ?" 

 

ngẩng đầu lên, thẳng mắt con: "Chúng hãy gác chuyện qua một bên, kể cho con một câu chuyện ?" 

 

Thằng bé ngơ ngác gật đầu. 

 

"Rất nhiều năm , một bé gái mười ba tuổi." 

 

"Vì tính cách hướng nội, vóc dáng nhỏ bé, nên cô bé thường xuyên các bạn gái trong lớp xa lánh. Thầy cô cũng xếp chỗ của cô bé tận cuối lớp, cạnh thùng rác." 

 

"Ở lớp, cô bé giống như một cái bóng cô độc, ai để ý." 

 

" chỉ , ngoài việc học giỏi và giỏi ăn , cô bé còn nhiều điểm . Cô bé thể gấp những con bướm giấy , màu xanh, màu hồng, thậm chí cả những con bướm thể vỗ cánh mà thích nhất." 

 

"Cô bé còn bắt chước tiếng kêu của động vật, từ tiếng gà, tiếng vịt, cho đến cả tiếng công kêu." 

 

ngừng , con trai đang chăm chú lắng : "Con thấy cô bé giỏi ?" 

 

Thằng bé chút do dự gật đầu. 

 

"Mẹ ơi, và cô là bạn đúng ?" 

 

Thằng bé háo hức : "Con từng gặp cô ? Con bắt chước tiếng thỏ kêu!" 

 

xoa đầu con: "Cô là bạn nhất của ." 

 

cuối cùng gặp cô là khi mười ba tuổi. 

 

"Mẹ ơi, thể dẫn con gặp cô ?" 

 

Con trai vẫn tò mò hỏi tiếp. 

 

cúi đầu: "Cô còn nữa ." 

 

Sau kỳ nghỉ hè năm đó, cô lặng lẽ rời khỏi thế gian

 

Thằng bé vô cùng sốc: "Tại ?" 

 

"Bởi vì cô bao giờ với bố thầy cô bất cứ điều gì. Cảm xúc buồn bã, những lời từ chối, thậm chí cả việc bạn bè bắt nạt." 

 

"Cô nghĩ rằng nhẫn nhịn thể đổi lấy sự tha thứ. kết quả là những kẻ đó ngày càng bắt nạt cô nhiều hơn. Cuối cùng, cô thể chịu đựng thêm nữa đó chọn cách rời ." 

 

Thằng bé mở to đôi mắt. 

 

"Vậy nên, con còn trách bắt Từ Diệu xin ?" 

 

thẳng mắt con trai, rõ ràng từng câu từng chữ: "Thời Viễn, con còn một lời xin ?" 

 

Sau một lúc lâu, con trai ôm chặt lấy

 

"Xin ." 

Giọng Thời Viễn kiên định: "Con Từ Diệu xin con! Cậu xin con!" 

 

Hiệu suất việc của phóng viên truyền hình cao. 

Ngay trong đêm, họ gửi bản thảo tin tức cho cam đoan rằng nó sẽ phát bản tin thành phố ngày mai. 

 

hiểu , trong lòng vẫn cảm thấy bất an. 

 

tám giờ tối, của Từ Diệu gửi cho một biểu tượng ngón tay cái: 

 

【Chị cũng giỏi phết nhỉ.】 

 

【Đáng tiếc là, đời luôn giỏi hơn chị. Một bà đơn bản lĩnh như chị thì đấu bố của con chứ, hì hì.】 

 

【Bây giờ cả lớp đều con ghét Thời Viễn đấy. Nếu cô con trai chịu uất ức, thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc mà chuyển qua trường công lập !】 

 

Những tin nhắn khiêu khích lượt gửi đến. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-loi-xin-loi/chuong-3.html.]

 

gập điện thoại , chậm rãi suy ngẫm ý nghĩa trong lời cô

 

lúc , nhận một tin nhắn nặc danh: 

 

【Đừng tranh cãi với của Từ Diệu. Chỉ cần còn ở ngôi trường , cô sẽ thể thắng . Chỗ dựa phía mà cô thể đụng .】 

 

Thật

lặng lẽ những dòng chữ

 

đúng là một bà đơn , cũng chẳng thành tựu gì lớn lao. 

Trước khi con trai lớp một, thậm chí còn là một bà nội trợ thời gian, công việc. 

 

, vẫn đấu tranh để con trai những quyền lợi chính đáng của nó. 

 

Họ thể coi thường năng lực của

tuyệt đối thể coi thường trái tim của một

 

mở tài khoản truyền thông cá nhân của , chủ động liên hệ với những bà quen

 

mở phần mềm chỉnh sửa video, bắt đầu dựng video. 

 

 8 

Sáng thứ Hai, con trai học như khi. 

 

"Chuẩn sẵn sàng ?" hỏi con. 

 

Con trai chạy đến ôm : "Mẹ là nữ chiến binh dũng cảm, là con của , con cũng là một chiến binh nhỏ dũng cảm!" 

 

mỉm , bẹo má bầu bĩnh của con: "Cố gắng học tập nhé, tan học sẽ đón con." 

 

Con vui vẻ chạy lớp. 

 

Mười giờ sáng, nhận cuộc gọi từ giáo viên chủ nhiệm Trần Khải. 

 

"Mẹ của Thời Viễn, đứa con ngoan ngoãn mà chị , công khai bắt nạt bạn học trong trường, vô cớ đẩy bạn xuống cầu thang. Mời chị đến trường ngay." 

 

Tim đập mạnh một cái. 

 

Lúc chỉ quan tâm con trai thương , nhưng dù gặng hỏi thế nào, Trần Khải cũng lảng tránh, trả lời trực tiếp. 

 

chỉ thể bỏ dở công việc chỉnh sửa video, lái xe đến trường ngay lập tức. 

 

Khi hớt hải chạy đến văn phòng, chỉ thấy Trần Khải ung dung ghế sofa, bên cạnh là một vị phụ

 

Cậu bé đang mặt đàn ông vẫn đang thản nhiên ăn kẹo mút, trông chẳng vẻ gì là thương cả. 

 

"Thời Viễn ?" quanh văn phòng, thấy con trai. 

 

"Gây thì chịu phạt chứ." Trần Khải dậy, ánh mắt  ác ý: "Nó đang ở nơi mà nó nên ở." 

 

lo lắng đến phát .ên: "Rốt cuộc xảy chuyện gì? đến , bây giờ thầy thể rõ đầu đuôi ?"  

 

Trần Khải hừ một tiếng, hiệu cho đàn ông đối diện. 

 

Người đàn ông lập tức diễn kịch: "Con chị đẩy con ngã, đây , cánh tay nó trầy xước !" 

 

tiến lên, đeo kính cận , kỹ một lúc lâu mới thấy vết xước nhỏ đầy một centimet cánh tay trái của bé. 

 

"Đau ?" hỏi bé. 

 

Cậu bé mút kẹo, tự hào : "Không đau chút nào! Chân của Thời Viễn còn chảy m.á.u cơ, vết thương của con chẳng là gì cả!" 

 

lập tức chằm chằm hai mặt. 

 

Người đàn ông giật mạnh vai con trai, bé lập tức tỏ vẻ đáng thương, bật

 

"Bố ơi, con theo lời bố dặn , bố còn đánh con?" 

 

Người đàn ông dám mắt , chỉ thấp giọng mắng, kéo con trai qua một bên. 

 

lấy điện thoại , ngay mặt Trần Khải, bấm 110: " hỏi cuối, con trai đang ở ?" 

Loading...