Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NÂNG CHÉN TIÊU SẦU - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:59:00

5

Cuối cùng, bọn họ cũng tìm gì.

Ta họ đang tìm kiếm thứ gì. Ta cũng trong căn viện nhỏ bé, lạnh lẽo còn thứ gì đáng để Tề Vực rình rang như .

Có lẽ, chỉ đơn thuần thấy sống .

thì, mạng của , vốn dùng để trả ơn cho Chiêu Chiêu tỷ tỷ.

Giữa mùa đông, cái lạnh bao trùm cả trời đất. Chúng than, áo ấm, đến cả thức ăn cũng cạn kiệt.

Ta ngã bệnh. Bệnh nặng.

Trường Thắng vì cầu thuốc cho , suốt mấy ngày liền quỳ cửa Thái y viện. Từng ngày trôi qua, đầu gối rách toạc, m.á.u thấm qua lớp vải mỏng, khô chảy. đổi , cũng chỉ là mấy thang thuốc ít ỏi.

Thân thể mềm nhũng trong lòng , cả run rẩy, lạnh đến tận xương. vẫn cố gắng nở nụ , an ủi vài câu.

"Đừng lo." Giọng yếu ớt nhưng vẫn cố tỏ bình thản. "Chỉ là phong hàn thôi, mồ hôi là khỏi."

Trường Thắng ôm chặt lòng, nhưng gì.

Ta dụi đầu n.g.ự.c , mơ màng tiếp:

"Dưới gốc cây hải đường trong viện chôn một bình rượu đào. Chàng đào lên, chúng cùng uống… Người ấm , bệnh cũng sẽ khỏi thôi."

Bình rượu đó là chôn từ lâu đây. Bà từng , đợi đến ngày lấy chồng, sẽ đào lên để rót rượu giao bôi cùng phu quân.

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Chỉ tiếc rằng… ngày xuất giá, chúng cơ hội đó.

Trường Thắng lặng một chút, khẽ đáp: "Hoài An, đào ngay đây. Nàng đợi một chút."

Chàng vội vã dậy, xoay bước ngoài, tay chân luống cuống đến mức suýt vấp bậc cửa.

Ta giường quấn chăn thật chặt, theo bóng lưng mà mỉm . Lạnh giá thế … nhưng ở bên, dường như cũng còn đáng sợ nữa.

---

6

Rất nhiều kéo đến. Thái giám, cung nữ, phi tần… Một đám khí thế hùng hổ, như thể đến để xem trò vui.

Trường Thắng đặt bình rượu đào xuống, đỡ dậy khỏi giường. Chúng cùng quỳ xuống đất, cung nghênh thánh giá của Tề Vực.

Vừa bước qua cửa, một mỹ nhân y phục lộng lẫy nhíu mày, tỏ vẻ hài lòng:

"Ôi! Cái nơi quỷ quái gì thế ? Lạnh quá!"

Ta cúi mắt, buồn để ý đến nàng . Thực sự chẳng còn sức mà quan tâm những kẻ .

Ta chỉ lặng lẽ nâng bát rượu đào lên, uống cạn. Hơi rượu ấm lan tỏa trong lồng ngực, khiến thể lạnh băng của dễ chịu hơn một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-chen-tieu-sau/chuong-3.html.]

Thấy quan tâm, mỹ nhân càng thêm khó chịu.

Nàng hậm hực quát lên: "To gan! Bệ hạ giá lâm, các ngươi dám chậm trễ thế ?"

Trường Thắng định mở miệng giải thích, nhanh hơn một bước, lạnh nhạt : "Trong túi tiền."

Trường Thắng khẽ giật , còn thì điềm nhiên tiếp tục: "Nếu Lý mỹ nhân thấy ý, là mỹ nhân ban cho phu thê chúng ít tiền mua than ? Như , mỹ nhân đến, chúng nhất định sẽ tiếp đón chu đáo hơn."

Lời nhẹ nhàng, nhưng như một cái tát giáng thẳng mặt. Trường Thắng dù cũng là nam nhân, những lời thể , thì để .

Lý mỹ nhân trợn mắt , sắc mặt tràn đầy khinh miệt. "Một đám nghèo nàn đáng chec."

Nàng bĩu môi, trâm cài và trang sức đầu va , phát những tiếng leng keng chói tai.

Nếu là ngày thường, nhất định đấu khẩu với tám trăm hiệp. hôm nay, tâm trạng.

Ta đang bệnh, thể quỳ. Trường Thắng liền vòng tay qua eo, khẽ đỡ lấy . Chỉ một động tác đơn giản , hiểu khiến Tề Vực nổi giận.

"Hai đúng là ân ái rời, xem hôn sự trẫm cũng ban sai."

Hắn chút khách khí xuống giường, trong khi chúng quỳ đất, chẳng ai ý định hành lễ.

Ta nhịn trợn mắt: "Hoàng thượng từ khi nào mắc sai lầm?"

"Hoài An, vô lễ." Trường Thắng khẽ ngăn, bĩu môi nhưng cũng thêm.

Tề Vực thản nhiên đáp: "Trẫm đương nhiên cũng sai lầm." Hắn cầm bình rượu đào giường, thứ mà Trường Thắng kịp đậy nắp, đưa lên mũi ngửi.

"Ví dụ như hôm đó, khi sai lục soát viện của ngươi, trẫm đáng lẽ nên lệnh đào luôn cả cây hải đường."

Ta ngẩng đầu, ánh mắt thoáng sững . Ý là gì? Ngày đó, bọn họ rùm beng như , chẳng lẽ thứ họ tìm chính là bình rượu ?

"Tề Vực, ngươi vô lý quá ! Rượu là của , liên quan gì đến ngươi?"

"Của ngươi?" Hắn nhạt, khẽ lắc cổ tay, rượu trong bình theo đó đổ ngoài, từng giọt rơi xuống nền đất khiến mà đau lòng.

"Hạ Hoài An, đến cả ngươi cũng là của trẫm, gì đến một bình rượu?"

Lời của khiến sắc mặt tái mét. Ta vô thức sang Trường Thắng.

Trên gương mặt chút gợn sóng, nhưng bàn tay đang đỡ lấy cứng đờ.

Ta dậy, lạnh giọng lệnh đuổi khách: "Bệ hạ, trời hôm nay lạnh, trong phòng than sưởi. Nếu ảnh hưởng long thể ngàn vàng của bệ hạ, chúng thật gánh nổi. Bệ hạ vẫn nên hồi cung thì hơn."

Tề Vực ngẩng đầu, cằm hất lên, khóe môi cong nhẹ.

"Sao? Định đuổi trẫm ? Chẳng lẽ trẫm sai?" Hắn chậm rãi cất giọng, từng lời như lưỡi d.a.o cắt da thịt. "Hạ Hoài An, phu quân của ngươi , khi ngươi giường trẫm, trông ngươi thế nào ? Ồ! Trẫm suýt quên mất, là một thái giám, lẽ chẳng bao giờ cơ hội..."

Chát.

 

Loading...