Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NÂNG CHÉN TIÊU SẦU - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:59:04

11

Dưới lớp vỏ kiêu ngạo và tàn nhẫn, Tề Vực từng cho phép bản mảy may mềm lòng. Hắn nghĩ, nếu Hạ Hoài An hại Chiêu Chiêu tỷ tỷ, nàng cũng nếm trải những gì Chiêu Chiêu từng chịu đựng, nàng giam cầm giữa bốn bức tường lạnh lẽo của hoàng cung, ai chống lưng, mặc cho chà đạp. Đó là cái giá mà nàng trả.

...

"A Vực, còn để hận, còn Hoài An thì ?"

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Giọng Chiêu Chiêu nhẹ nhàng vang lên, như một cơn gió mỏng len vết thương lành.

"Nàng chỉ thể hận chính . Hận khác vốn dễ dàng hơn, chứ tự căm hận bản mới là khổ sở nhất."

Tề Vực sững .

"Đệ nghĩ nàng thích trói buộc, năm đó vì cam tâm bước cung? Vì chịu đựng bao nhiêu năm đau khổ như ? Nếu thực sự sống, vì nàng chec quách ? Nếu nàng quyết, cho rằng thể ngăn cản ?"

Chiêu Chiêu dừng , chậm rãi :

"Nàng đang trông chừng đấy, A Vực."

Một câu đơn giản nhưng như một mũi kiếm sắc bén xuyên qua trái tim .

Trông chừng ?

Tề Vực đột nhiên cảm thấy khó chịu. Rõ ràng hận nàng đến tận xương tủy, nhưng năm đó, khi ly rượu độc chạm môi nàng, chính bất giác giơ tay hất đổ.

"Tỷ tỷ, đây là phu quân của , tên Trường Thắng."

"Ngươi sống đau khổ như ."

"Được."

"Tề Vực, hận thể giec chec ngươi."

Hạ Hoài An sống cùng nữa, trông chừng nữa. Nàng giec , cùng Trường Thắng sống cuộc đời bình yên của một đôi phu thê bình thường.

...Tề Vực .

Ánh nến trong phòng lay động, bóng in tường cũng run rẩy theo từng cơn gió nhẹ. Trong khoảnh khắc , Tề Vực dường như cuối cùng cũng hiểu điều gì đó.

Hắn … Không để Hạ Hoài An rời . Không nàng thuộc về bất kỳ ai khác.

"A Vực, chuyện đến nước , hãy ban thưởng cho bọn họ một tòa viện tử, trăm mẫu ruộng , để hai phu thê họ rời khỏi cung, từ nay về còn liên quan gì nữa..."

"Không "

Chiêu Chiêu sững sờ: "Cái gì?"

Tề Vực bật dậy, bóng dáng cao lớn phủ xuống trong ánh sáng chập chờn. Trên gương mặt , nước mắt từ khi nào khô cạn, chỉ còn sự tàn nhẫn của bậc đế vương.

"Nàng mang thai ," cất giọng trầm thấp, mỗi chữ như d.a.o cứa gian tĩnh lặng. "Là con của ."

---

12

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-chen-tieu-sau/chuong-6.html.]

Chiếc vòng ngọc lạnh buốt rơi xuống nền đá, tiếng "keng" vang lên phá vỡ bầu khí yên tĩnh. Ta sững sờ về phía , nơi Chiêu Chiêu tỷ tỷ và Tề Vực đang .

Đã thai?

Cánh cửa tẩm cung mở , ánh đèn lờ mờ hắt lên gương mặt nghiêm nghị của Tề Vực. Ta cảm thấy đầu óc trống rỗng, thở chợt trở nên nặng nề.

"Hoài An..." Chiêu Chiêu tỷ tỷ khẽ gọi , nhưng chỉ siết chặt nắm tay, như thể bám víu chút lý trí cuối cùng của .

Ta đầu Trường Thắng, giọng chút nghèn nghẹn: "Trường Thắng, chúng về thôi. Chàng đưa về."

Không chần chừ, Trường Thắng cúi xuống nhặt chiếc vòng ngọc nắm c.h.ặ.t t.a.y , bàn tay ấm áp kéo rời khỏi nơi , mặc kệ sắc mặt Tề Vực phía đang dần đen .

Đêm khuya, hoàng cung lặng lẽ, thỉnh thoảng chỉ vài tiểu thái giám tuần đêm qua, bước chân nhẹ nhàng như sợ quấy nhiễu điều gì đó. Trường Thắng bước chậm để theo kịp, bàn tay từng buông lỏng.

Ta xuống hai bàn tay đang nắm chặt, bỗng nhiên mở miệng: "Trường Thắng, còn bao nhiêu tiền?"

Trường Thắng dừng bước, vẻ ngạc nhiên câu hỏi . Trong cung, ai cũng tiền tháng để nhận, từ phi tần, thái phó, đến cung nữ, thái giám. Chỉ .

Chàng im lặng một lát đáp: "Không nhiều lắm, nhưng nếu nàng mua gì, thể góp thêm."

Ta cúi đầu, mở lời thế nào. Dưới ánh trăng nhàn nhạt, cảm thấy má nóng lên vì hổ, may mà Trường Thắng thấy rõ sắc mặt .

Rất lâu , mới nhẹ giọng : "Ta … mua mấy thang thuốc ph.á th.ai."

Bàn tay đang nắm lấy tay thoáng siết chặt. Xung quanh yên tĩnh đến mức thể thấy nhịp tim đập mạnh trong lồng ngực.

Trường Thắng trả lời ngay. Chàng đó, trầm mặc thật lâu. Một lúc lâu giọng vang lên, dịu dàng nhưng kiên định: "Nếu nàng , thì sinh . Dù là nam nữ, đều sẽ để con hạ nhân. Từ giờ trở , mỗi tháng sẽ tiết kiệm thêm một ít bạc, chờ ngày nàng xuất cung, mời thầy dạy cho con, để con chữ, sách."

Ta ngẩng đầu .

 

"Vậy còn , Trường Thắng? Chàng ?"

 

Trường Thắng , giọng mang theo chút mất mát rõ ràng.

 

"Phải đến năm mươi mới xuất cung, quá muộn , con đợi lâu như ."

Ta tiến lên một bước, vòng tay ôm lấy eo , áp mặt cổ .

"Trường Thắng, ở một . Chàng , hôm nay Chiêu Chiêu tỷ tỷ , những duyên phận là định mệnh, trốn cũng , cảm thấy chính là định mệnh thể trốn tránh của ."

 

Trường Thắng , đưa tay xoa đầu .

 

 

 

 

Loading...