Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NGƯỜI RA ĐI ĐẦU KHÔNG NGOẢNH LẠI - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:19:27

8

 

Mùng Một Tết, bằng cố hữu đến chúc Tết, khách khứa tới lui dứt.  Ta sớm trả thẻ quản gia, nhưng Hầu gia chịu nhận, rằng ngày Tết trăm việc bề bộn, để qua năm bàn .  

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

 

Ta cũng đành tiếp tục gánh vác trách nhiệm.  

 

Sáng sớm, Diên Tòng Sơ dắt theo Trần Thủy Phù đến.  

 

"Chuyện hôm qua, và Phù nhi tính toán với nàng nữa. Cho nàng một cơ hội lập công chuộc tội, mấy ngày tới ít phu nhân lui tới phủ, nàng dẫn Phù nhi cùng tiếp đón. Dù quản gia, nàng cũng giao thiệp bên ngoài."  

 

Ta sảng khoái gật đầu:  "Được thôi."  

 

Làm Diên Tòng Sơ nghẹn hết lời trong cổ họng.  

 

Có một vị phu nhân vốn nhanh miệng, tò mò hỏi :  "Cô nương là ai?"

 

Ta vẫn luôn thẳng thắn: "Là bạn khuê mật cũ của , ba năm gả đến nhà họ Hạ ở Cô Tô, tháng Mười chồng qua đời, liền đến phủ Hầu gia ở tạm, chắc chừng sang xuân sẽ thành với Thế tử."  

 

Một câu sự thật rành rành, khiến gương mặt Trần Thủy Phù lúc đỏ lúc trắng, nhưng thể phản bác.  

 

Đi cũng , mà ở cũng chẳng xong.  

 

"Vậy cô cũng tán thành?" Phu nhân truy hỏi.  

 

"Ta ư? Ta chẳng qua chỉ là biểu của Thế tử, cũng nhờ dượng thương xót mới vài ngày. Chuyện của Thế tử, tán thành cũng quan trọng."

 

Diên Tòng Sơ rằng “ ai trong kinh thành dám cưới ”, nhưng Hầu phủ là nhờ quan hệ thích.  

 

Còn Trần Thủy Phù thì ?  

 

Người mà ai dám dính líu đến, e rằng là một kẻ khác, chứ .  

 

Trần Thủy Phù cắn răng bám lấy suốt một ngày.  

 

Đến khi hoàng hôn buông xuống, tiễn hết khách khứa, nàng mới vội vã chạy về Phù Dung viện.  

 

Liên tiếp mấy ngày đều như , nàng thể chịu đựng, thể cúi , nhưng thấy chẳng gì thú vị.  

 

Chớp mắt đến mùng Bảy, thu dọn hành lý, lên đường đến đạo quán Bạch Vân ở ngoại thành.  

 

Bài vị của dì thờ cúng tại đó.  

 

Cách ngày Đại tế ba năm vẫn còn một thời gian, cần chuẩn , trọn bảy ngày pháp sự mới .  

 

Trần Thủy Phù nắm tay Yến Tòng Sơ, dịu dàng từ biệt :  

 

"A Uyên, cứ yên tâm, nhất định sẽ chăm sóc cho phủ và cho Tòng Sơ ca ca.”

 

Diên Tòng Sơ cũng lấy một cái, chỉ âu yếm chạm nhẹ chóp mũi nàng :  "Còn chăm sóc , cuối cùng vẫn là chăm sóc nàng. Nàng là kẻ khiến bận lòng nhất."

 

Ta chỉ thấy chói mắt.  

 

Ngày , chuyện của Diên Tòng Sơ đều do một tay chu .  Giờ đây, vì một khác mà bận tâm.  

 

Dốc lòng nhiều hơn, trao cũng nhiều hơn, cán cân luôn nghiêng về phía yêu thương.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-ra-di-dau-khong-ngoanh-lai/chuong-5.html.]

"Được , , hiểu chuyện bằng A Uyên. Vậy theo nàng đến Bạch Vân quán ."  

 

Trần Thủy Phù giả vờ tức giận, xoay rời .  

 

"Ôi, tổ tông nhỏ của ..." Diên Tòng Sơ lập tức đuổi theo dỗ dành.  

 

Trần Thủy Phù giơ tay đ.ấ.m một cái, tựa lồng n.g.ự.c , hướng về phía nở một nụ .  

 

Như đang tuyên bố rằng, cuối cùng, vẫn là nàng chiếm trọn trái tim của nam nhân .  

 

Tiêu Nguyệt lo lắng nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Tiểu thư."  

 

"Không ." Ta trấn an mà vỗ nhẹ tay nàng.

---

9

 

Mười lăm tháng Giêng, giữa hàng trăm vị tăng nhân tụng kinh cầu nguyện, Hầu gia đích đốt văn tế.

Lễ tế cuối cùng của dì cử hành chu . Đây là việc cuối cùng thể cho bà. Mong rằng bà thể siêu sinh về cõi cực lạc, còn chịu khổ đau vì tham, sân, si của trần thế.

 

Trần Thủy Phù đến, Diên Tòng Sơ cũng vẻ thất thần. Quản gia nàng gây họa, trong yến tiệc hành vi phù hợp, đắc tội với Trưởng công chúa vốn coi trọng quy tắc lễ nghi, phạt quỳ lâu, khiến Diên Tòng Sơ lo lắng vô cùng.

 

Hầu gia thất hồn lạc phách, chỉ khẽ thở dài. Giờ đây, ông cũng nhận , sự hiếu thuận của Diên Tòng Sơ chẳng qua chỉ là giả vờ.

 

Ông lấy gia phả , khẽ sửa một nét trang ghi tên

 

Diên Tòng Sơ mải mê suy nghĩ, nhận . gần, thấy rõ, trở phận thứ tử.

 

Có lẽ, nếu còn Hầu gia thất vọng thêm nữa, thứ mà đánh mất sẽ chính là vị trí thế tử. Chỉ đến lúc đó, Trần Thủy Phù còn một lòng một với nữa .

 

Trước khi về phủ, Hầu gia hỏi : "A Uyên, nhất định ? Ta còn nhiều đứa con trai khác, con thử chọn xem, con hài lòng. Ta luôn cảm giác, con ở trong nhà , giống như Diểu Nương hai mươi năm …"

 

Ta đàn ông mặt, kể từ khi dì mất, ông dường như già nhiều. Dì con cái, mà Hầu gia vẫn một mực rời bỏ, trở thành một giai thoại trong kinh thành.

 

để duy trì hậu duệ, ông vẫn nạp hết thê đến thê khác, từng trong họ đều thế vị trí của dì, khiến bà chẳng khi nào yên .

 

Người ngoài ca ngợi rằng dì phúc, nhưng những đau khổ trong lòng, chỉ bà mới hiểu rõ nhất.

 

Đến khi bà mất , ông mới thu tâm tư, giải tán bộ nữ nhân trong hậu viện, một lòng tìm đến tiên đạo, mong kiếp thể tiếp tục duyên phận.

 

Có lẽ, nam nhân đời phần lớn đều như , lúc còn bên thì trân trọng, đến khi mất mới hối hận khôn nguôi, dùng cách để bù đắp.

 

Ta nhẹ nhàng hành lễ: "Đa tạ những ngày qua dượng che chở, con lâu hơn nữa. 

 

“Con sẽ bao giờ kinh thành nữa ?" Hầu gia hỏi.

 

"Cũng chắc, A Uyên trốn tránh điều gì, chỉ là sống cho chính nhiều hơn một chút."

 

Trước đây, tất cả những gì đều là để trở thành một nàng dâu , một vợ trong tương lai.

từ nay trở , sẽ nghĩ cho bản nhiều hơn.

 

Bạch Vân Quán tọa lạc đỉnh núi. Ta cổng chùa, phóng mắt về phía xa, kinh thành với những tòa phủ san sát, nối tiếp dứt.

 

Nữ nhân từ nhỏ nhốt trong những tòa viện sâu hun hút đó, đợi đến khi lớn hơn một chút, gả một nơi khác chẳng khác gì. Bị giam cầm trong những góc hẹp chật chội , họ chỉ thể tranh đấu lẫn , giành giật vì sủng ái, vì con cái, vì tiền đồ, vì một đàn ông bạc tình…

 

nếu ngước mắt lên , trời cao mây nhạt, bỏ lưng những vướng bận tình ái, cuộc đời vốn dĩ nên rộng lớn vô tận.

 

Loading...