NHÃ TRẦN AI - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:43:25
Thấy nàng ngượng ngùng gật đầu, Lư Yến Đoan chợt trầm mặt xuống.
Hắn chậm rãi ngựa, tâm trạng rối loạn cũng theo đó mà d.a.o động, lên xuống yên.
Hay cho một Du Linh, để cho vui mừng vô ích. Hắn lập tức xuống ngựa, tháo chiếc bảo vệ đầu gối , giao cho thị nữ bên cạnh với Chu Doanh:
"Là đường đột, thể nhận món quà ."
Sáng nay khi tiếp khách ở phủ, tai thính mắt tinh, nhiều tin đồn. Phần lớn là về hôn sự của và Chu Doanh. Lúc tuyệt đối thể bước sai lầm, tránh để khác cớ chê bai.
Chu Doanh thấy hành động quyết đoán, ngẩn một lúc vội vàng giải thích:
"Tử Chính, ý gì khác, chỉ là thấy khỏe mạnh, trong lòng vui mừng khôn tả... Đồ bảo hộ tìm lâu lắm mới , cũng chính tự tay .”
"Huynh cứ nhận lấy ..."
Lư Yến Đoan thấy nàng lo lắng, bỗng nhiên hiểu . Chắc hẳn Chu Doanh từng thấy hành động trực tiếp như thế. Cũng thôi, nếu là của sáu năm , nhất định vì quan hệ giữa hai mà sẽ nỡ từ chối. Bởi vì tự xem là công tử đoan chính, để ấn tượng trong lòng bất kỳ ai.
Tuy nhiên, trong những năm tháng khó khăn , cũng ngộ một điều. Trời đất vô tình, thứ tựa như cỏ rác. Dù gia thế của huy hoàng thế nào, dù là con cưng của trời nữa thì sinh tử cũng đều như , chẳng thứ gì là thể vỡ nát.
Giờ đây, còn là thiếu niên chỉ coi trọng tự tôn cùng thanh danh hơn tất thảy. Hắn cũng sẽ ép buộc trở thành kiểu quân tử nhẹ nhàng tắm trong gió xuân khiến khác cảm thấy dễ chịu. Hắn mong tự do theo ý , chỉ mong sống theo trái tim mách bảo.
Chu Doanh rời bỏ khi gặp khó khăn, vô cùng cảm kích. cũng chỉ dừng ở cảm kích mà thôi.
"Đa tạ, nhưng cần ."
Lư Yến Đoan cúi thi lễ, nhảy lên lưng ngựa, môi nở một nụ áy náy.
"Phu nhân nhà còn đang ở nhà chờ , Chu tiểu thư, cáo từ."
Hắn vẫn nhớ rõ, khi ngoài dặn dò Du Linh ở nhà đợi . Với cái đầu cứng nhắc của nàng, khi thật sự ngốc nghếch đợi đến quên cả bữa tối. Nghĩ đến đây, Lư Yến Đoan khỏi thúc ngựa nhanh hơn, trong lòng hân hoan vô cùng.
Đây là đầu tiên nhiều năm, vui vẻ như . Mặc dù đây khi đôi chân hồi phục, cũng niềm vui, nhưng nó như một giấc mơ quá chân thật. Mãi cho đến trưa nay gặp nàng, niềm vui khi khỏe mạnh mới trỗi dậy mạnh mẽ trong lòng .
, giờ thể lên . Từ nay về , gò bó trong chiếc xe lăn, đó đợi nàng tiến gần. Hắn thể thật sự xuống nàng, ôm nàng, và còn nhiều điều tuyệt vời đang chờ đón hai bọn họ.
Ví dụ như cùng cưỡi ngựa. Tương Tây nổi tiếng với những con ngựa , khi về, đặc biệt sai chọn sẵn hai con. Mới kiểm tra, tất cả xong xuôi, ngày mai sẽ đưa đến phủ. Đến lúc đó, Du Linh chắc chắn sẽ bất ngờ.
Lư Yến Đoan trở tư dinh trong tâm trạng đầy mong đợi. thấy bóng dáng chờ đợi mà nhận một phong thư mỏng manh.
Đó là thư hoà ly mà Du Linh gửi cho . Hắn nhớ kiên nhẫn như thế nào để hết bức thư. Nàng rằng luôn cảm thấy áy náy vì chuyện xảy trong quá khứ, bao giờ dám bám víu, nay cảm thấy bản nên tự giác rời . Cuối cùng nàng còn quên chúc thể khỏe mạnh, sự nghiệp thăng tiến, con cháu đầy đàn.
Ai cần nàng chu đáo như ?
Lư Yến Đoan cầm lá thư, cảm giác như nặng tựa ngàn cân. Đầu ngón tay run nhẹ, đột nhiên nhớ năm đó khi mới hồi phục, luyện chữ, Du Linh luôn bên cạnh, lúc mài mực, lúc cùng .
Khi , thầm nghĩ chữ nàng thật , còn thích chép những bài kinh văn phức tạp. Không ngờ bây giờ chữ của nàng gọn gàng, đẽ mà dùng những lời lẽ chua chát và lạnh lẽo nhất để cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-tran-ai/7.html.]
Lư Yến Đoan thể suy nghĩ nổi, tai như ù . Một lúc lâu , mới thấy giọng của chính bình tĩnh đến mức đáng sợ:
"Nàng bạn đó là ai ? Đã bao lâu ?"
Người hầu sắc mặt của , cẩn trọng lựa lời :
"Tiểu nhân dám hỏi nhiều, nhưng thấy phu nhân một đoạn, chắc là theo hướng của Bùi phủ."
"Bù gia..."
Lư Yến Đoan bỗng nhiên nhớ .
Cỗ xe ngựa mà gặp khi thành lúc nãy, đúng là treo thẻ bài của Bùi gia.
9.
Sau khi rời khỏi thành vài dặm đường thì trời tối mịt.
Bùi Hoà dẫn đến trạm dịch nghỉ ngơi, khi chuẩn lấy bản đồ giải thích với thì từ ngoài cửa xông . Đó là một đáng lẽ nên xuất hiện ở đây.
"… Đại công tử?"
Ta ngạc nhiên gọi tên, theo phản xạ xuống chân của Lư Yến Đoan. Thấy gì khác thường, mới lên khuôn mặt u ám của .
"Theo trở về."
Hắn xong, để kịp phản ứng kéo tay , dẫn ngoài. Ta nhất thời ngẩn ngơ, chăm chú vẻ mặt của nhưng chỉ thấy chăm chăm Bùi Hoàn đang chắn cửa.
"Bùi tiểu tướng quân ý gì?”
"Cướp thê tử của khác, dù công trạng gì thì cũng điều tra đưa ngục."
Lư Yến Đoan bằng giọng kỳ quái, bước thêm một bước nữa chắn . Ta cảm thấy bầu khí gì , nhíu mày lắc đầu với Bùi Hoàn, ý bảo chuyện gì.
Lúc Bùi Hoàn mới chịu nhường đường, với vẻ lo lắng khó che giấu, "Tự cẩn thận, gì thì báo cho ."
Lực nắm tay của Lư Yến Đoan lúc càng chặt hơn. Lư Yến Đoan gần như thô bạo kéo lên ngựa, hướng về thành mà . Cả quãng đường , một lời. Cho đến khi về đến tư dinh, mới buông tay , lấy một phong thư từ trong n.g.ự.c đặt mạnh lên bàn.
"Ta hỏi nàng, cái là gì?"