Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NHÃ TRẦN AI - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:43:26

Ánh mắt nóng hổi như bàn ủi, ủi qua ủi , cuối câu chút run rẩy khó nhận . Ta vô thức cảm thấy sống lưng lạnh toát, nhưng khi thấy hai chữ "Hòa ly" ở đầu trang, cũng khỏi cảm thấy mơ hồ.

"Là… đúng ?"

Thực cách một bản hòa ly đúng quy cách. Ta nhờ một hộ chép từng chữ.

"Nếu đúng, thể một tờ khác."

Lư Yến Đoan vẫn im lặng, hàm răng nghiến chặt, sắc mặt càng thêm khó coi. Ta đành nghĩ cách dò hỏi ý , "Nếu hòa ly , hưu thư cũng thể…"

Chỉ là bên trả lời cha như thế nào mới . Nếu xong bẩm báo , liệu họ thể hiểu cho .

Lúc , bên ngoài cửa sổ bỗng đổ cơn mưa rả rích khiến khí ngột ngạt lắng đọng trong phòng. Sau một hồi im lặng, cuối cùng Lư Yến Đoan cũng mở miệng.

"Nàng thật sự rời ?" gằntừng chữ một, "… Tại ?"

Ta càng thêm bối rối. Lẽ nào nên ?

"Đại công tử khỏe mạnh, sẽ là nên chuyện lớn…"

Lời còn dứt khác cắt ngang bằng giọng sắc lạnh.

"Việc thì liên quan gì đến chuyện nàng ?!"

"Đương nhiên là liên quan, vô duyên vô cớ chiếm vị trí phu nhân của ngài, chẳng , chẳng sẽ chỉ thêm phiền phức cho ngài ?"

Có lẽ vì khí thế bức bách của cũng bất giác cảm thấy nóng nảy.

"Bên cạnh đại công tử chắc hẳn ưu tú hơn ."

Lời dứt, Lư Yến Đoan khẽ lạnh một tiếng.

"Ta hiểu ."

Hắn tiến gần , gần đến mức thể thấy những tia m.á.u trong đáy mắt .

"Nàng cho rằng nên tái giá, để thuận tiện cho nàng kế thê của ?"

Hắn một câu đầy sức nặng mà chút kiêng dè nào. Ta mất một lúc lâu mới kịp hiểu đang gì. Hắn đang về chuyện hôn sự suýt chút nữa định giữa và Bùi Hoàn.

Hai bên Bùi gia và Du gia đều là gia tộc tự lập, cha của bọn họ kết từ chiến trường, tình như . Lúc đầu trưởng cưới tỷ tỷ của Bùi gia, phụ cũng ý định hứa gả cho Bùi Hoàn nhưng vì chuyện may xảy , cuối cùng cũng thành.

Sau , Bùi Hoàn cũng kết hôn, nhưng đến một năm, chính thê qua đời vì bệnh tật, từ đó tái giá. Ta từng nhắc đến chuyện với Lư Yến Đoan, hiểu . Mà lúc bất ngờ những lời rõ ràng như , càng tức giận vì sự thiếu tế nhị của .

"Ta ý đó, ngài đừng bậy!"

Ta vội vàng lớn tiếng, nhưng giọng của Lư Yến Đoan át cả lời .

"Vậy nàng cứ nhất định hoà ly?!"

"Ta..."

Vấn đề chẳng hỏi đó ?

Trong lòng rối bời, nhiều lời nhưng nghẹn nơi cổ họng, thể thốt nên lời. Mà khí thế của mặt càng lúc càng mạnh mẽ. Ta bỗng cảm thấy chút đáng sợ, vô thức lùi về phía vài bước. Lư Yến Đoan dường như hiểu nhầm rằng bỏ .

Chỉ trong chớp mắt, đưa tay , siết c.h.ặ.t t.a.y , giữ chặt cổ tay trong vòng ôm của . Hành động của quá bất ngờ. Ta giật , lấy sức mạnh, trong lúc hoảng loạn thoát khỏi tay .

Một tiếng vang lên rõ ràng, đến khi tỉnh táo mới thấy mặt Lư Yến Đoan hiện lên một dấu tay rõ rệt. Móng tay cào qua da khiến m.á.u rỉ từng giọt, giống như những giọt nước mắt chảy xuống từ khóe mắt.

"Đại công tử..."

Ta cúi đầu tay , khuôn mặt , trong lòng lo lắng yên..

"Ta... cố ý..."

Lư Yến Đoan cũng yên tại chỗ.

Một lát , đưa tay lau vết thương mặt, ánh mắt sâu thẳm , đó rời .

10.

Vài ngày , vẫn gặp Lư Yến Đoan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-tran-ai/8.html.]

Thực khi xảy cãi vã, mang thuốc trị thương đến tìm . khi qua hoa viên, thấy đang trò chuyện với ai đó.

Qua lớp hoa xuân đua khoe sắc, thấy Chu Doanh đnag bên cạnh .

Tài tử giai nhân, quả thật là xứng lứa đôi.

Ta siết chặt lọ thuốc trong tay, cẩn thận quan sát vết thương mặt . Thấy gì nghiêm trọng, cuối cùng quyết định phiền bọn họ.

Ta thực sự hy vọng Lư Yến Đoan thể sống .

… cũng thật sự lo lắng giận .

Dưới ánh trăng, chống cằm bên cửa sổ, sang sân viện của bên tường, trong lòng dâng lên nỗi lo âu tả xiết. Ngay lúc đó, tiếng bước chân dồn dập bỗng nhiên vang lên trong sân viện. Một thị nữ vội vàng chạy tới, hốt hoảng :

"Phu nhân, chân của Đại công tử !"

11.

Lư Yến Đoan chỉ thắp một ngọn đèn trong phòng. Ánh nến lung lay trong gió, mong manh nhưng kiên cường, cho chiếc xe lăn trông càng thêm cô đơn. Tim bỗng run lên, cẩn thận bước tới, dò hỏi:

"Đại công tử đau ở ?"

Lúc Lư Yến Đoan mới ngẩng đầu lên , đôi mắt chứa đầy u oán.

"Nàng đến đây gì? Không thấy ?"

Ta hiểu ý của , ánh mắt rơi xuống đùi , thấy đang cầm trong tay một chuỗi lục lạc. Đó chính là chuỗi lục lạc mà cho mấy năm .

Lúc đó, Lư Yến Đoan ghét khác tới gần hầu hạ nhưng thể tự lo liệu. Hơn nữa hổ, mỗi cần giúp đỡ đều thể .

Sau vài bắt gặp tự thuốc, cho một chuỗi lục lạc.

"Đại công tử gọi , cần lên tiếng, chỉ cần lắc chuỗi lục lạc sẽ đến ngay."

Ngày thường chạy tới doanh trại của phụ , binh lính dùng tiếng chuông truyền lệnh nên cũng nhạy cảm với âm thanh . Lúc đó Lư Yến Đoan nhận lục lạc mấy vui vẻ, nhưng dần dần cũng dùng đến thành thạo. Có lúc chỉ để đổi , cũng sẽ đặc biệt gọi qua một chuyến.

Chỉ là hiện tại… Ta chằm chằm chuỗi lục lạc, bỗng cảm thấy chút bất đắc dĩ. Lúc chắc hẳn đang do dự nên gọi .

Thấy im lặng thật lâu đáp, Lư Yến Đoan nhíu mày càng lúc càng sâu.

"Thế nào? Nàng vẫn hết giận, tát một cái nữa ?"

"Chuyện hôm đó là của ." Ta cúi đầu, ngoan ngoãn xuống mặt , "Đại công tử cho thoải mái ở ?"

Lư Yến Đoan cúi đầu, trong chốc lát im lặng, thị nữ nhanh chóng bước lên bẩm báo:

"Thời tiết gần đây đổi thất thường, đại công tử chú ý giữ ấm nên mới tê chân."

Thì .

Loading...