NỮ PHỤ MÙ KHÔNG MUỐN LỰA CHỌN - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:24
9
Bàn tay lạnh lẽo đặt lên trán .
Thẩm Chiếu trầm giọng: "Có tối qua đắp kín chăn nên phát sốt ?"
Ta: …
Khí thế vất vả tích góp lập tức tan biến.
Ta hất tay , định nhận bát thuốc mang thì chặn .
"Nóng! Để !"
Bát thuốc đặt lên chiếc bàn cách giường mấy mét, đó Thẩm Chiếu chẳng chẳng rằng khỏi cửa.
Khóe miệng giật giật, giải thích: "À… phu quân mắc chứng sợ xã giao, uống thuốc nhanh lên !"
Cố Nguyệt Ca ho khẽ một tiếng, đáng thương hỏi : "Tống tỷ tỷ, đáng ghét ?"
Ta gượng: "Ha, thế ?"
Bề ngoài hì hì, lưng tay cấu đến tím bầm.
Bất đắc dĩ, đành bước đến bên cửa sổ, tiện tay đặt bát thuốc lên chiếc tủ thấp cạnh giường.
Thật cũng quá trò chuyện với Cố Nguyệt Ca.
cả nhà mà cứ lặng thinh thì tưởng chúng đều câm mất.
Nhất là , chẳng chịu nổi kiểu con gái nhỏ giọng đáng thương mà chuyện.
Nửa canh giờ , ôm n.g.ự.c ướt đẫm mà lao khỏi phòng.O Mai Dao Muoi
Nhà ai tiểu cô nương mà như xả lũ thế chứ?
Ta trốn bếp than vãn với Thẩm Chiếu.
Hắn nhanh nhẹn nhét thêm một nắm củi bếp lò, đó dậy sân lấy một bộ y phục sạch mang .
"Thay , lát nữa nấu cơm xong sẽ giặt cho nàng."
Ta còn đang ngẩn , bên cạnh tự tay cởi áo ngoài giúp .
…
"Hôm nay hỏi nữa?" Ta cau mày.
Tay Thẩm Chiếu khựng , như thể hiểu: "Hỏi gì?"
Nhanh quên thế ?
Ta lạnh, chỉnh vạt áo: "Xem cần tiếp tục ngủ ở nhà bếp mà suy ngẫm thêm ."
10
Không chuyện tự kiểm điểm .
Sáng sớm, còn đang mơ màng trong giấc ngủ thì thấy tiếng gõ đập từ gian bên cạnh.O Mai Dao Muoi
Gỡ cánh tay mềm mại đang quấn quanh eo , bước cửa, đầu về phía phát âm thanh.
"Thẩm Chiếu, giở trò gì đấy?"
Thẩm Chiếu đáp, khác lên tiếng: "Tống , chào cô! Ta là Chu Tề, Thẩm gọi dẫn đến giúp dựng thêm hai gian nhà. Hắn gấp, bọn việc thô kệch, ồn đến cô, xin thứ !"
"Hóa là Chu đại ca." Ta lập tức thu vẻ mặt bực bội, nặn nụ : "Không , đến giúp đỡ, thất lễ !"
Lúc , Thẩm Chiếu mới mở miệng: "Mắt nàng thâm quầng, tối qua ngủ ngon. Ta nhờ dựng thêm hai gian nhà, sẽ chen chúc cùng khác nữa."
Phía vang lên tiếng bước chân nhẹ.
Cố Nguyệt Ca, gắng gượng thể yếu ớt, lết đến cửa, kéo nhẹ vạt áo : "Tống tỷ tỷ, là do Nguyệt Ca thất lễ, chiếm mất gian phòng của tỷ. Nếu Thẩm đại ca vui, để rời ngay."
Rời ?
Với cái thể yếu ớt của nàng, nổi hai dặm ngã gục .
Ta thở dài, kéo nàng : "Muội cứ ở đây, quan tâm gì!"
Sức hút giữa nam chính và nữ chính mà đoán chẳng những xảy .
Mà giữa Thẩm Chiếu và Cố Nguyệt Ca, thậm chí còn phát triển thành tình trạng là ghét.
Lúc ăn cơm, nam nhân vốn trầm mặc hôm qua bỗng nhiên lên tiếng châm chọc: "Cố cô nương rời nhà hơn một tháng, chẳng lẽ sợ nhà lo lắng ?"
Khóe môi Cố Nguyệt Ca nhếch lên, nhưng giọng trầm thấp: "Người nhà đều còn nữa, giờ còn chốn để về."
Sao chọc vết thương lòng của thế chứ?
Ta đưa chân đá đá Thẩm Chiếu bàn, vắt óc suy nghĩ cũng chẳng tìm lời an ủi nào, dứt khoát cắn răng với Cố Nguyệt Ca: "Hay là… vẫn cứ ở chung phòng với ?"
11
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-mu-khong-muon-lua-chon/chuong-3.html.]
Nói thật nhé.
Làm vẫn là nên quá lương thiện.
Nhất là cái kiểu vì nhất thời mềm lòng với khác mà khiến bản xuống giường nổi, càng thể chấp nhận .
Hương thơm đặc trưng của gỗ tràn chóp mũi, chợt nhớ một chuyện.
"Nói mới nhớ, Tống Minh từng bảo , vốn là một gã nghèo rớt mồng tơi mà?"
"Vậy thì lấy bạc để xây nhà?"
Từ khi gả đến đây, hình như từng thấy Thẩm Chiếu phiền não vì chuyện tiền bạc bao giờ.
Bàn tay phía đang cầm lược chải tóc cho thoáng khựng .
Không cần đầu cũng , chắc chắn đang nghĩ xem nên viện cớ gì để cho qua chuyện.
Ta lạnh, ánh mắt vô hồn : "Đừng mong qua mặt , ngu!"
Thấy tức giận, Thẩm Chiếu thở dài một , ngập ngừng hồi lâu mới chịu giải thích: "Không giấu nàng, chỉ là nên thế nào."
"Không nên thế nào?"
Ta ngạc nhiên tột độ: "Tối qua chẳng miệng lưỡi trơn tru lắm ?"O Mai Dao Muoi
Lật tới lật lui thì thôi , còn cứ nắm lấy mà hỏi xem so với thế nào.
Chỉ cần một câu hợp ý, thì đừng mong ngủ ngon.
Thời buổi , nam nhân ghen với chính ?
Bị vặn hỏi, phía câm như hến.
Bên ngoài, Cố Nguyệt Ca gọi chúng ăn sáng, cũng chẳng buồn đôi co với Thẩm Chiếu nữa.
Dù thì cũng thành .
Việc phát hiện cái đuôi hồ ly của chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
mà…
Ta cũng dạy cho cái tên một bài học mới .
Liên tiếp mấy ngày, khi tắm xong, liền chạy sang phòng Cố Nguyệt Ca, mặc kệ Thẩm Chiếu cứ ấp a ấp úng níu kéo.
Dưỡng thương suốt hai tháng, vết thương của Cố Nguyệt Ca gần như lành hẳn, nhưng nàng chẳng chút ý định rời .
Vừa khéo, cũng tìm hiểu về hướng của cốt truyện , nên giả vờ như nhận bầu khí khó xử giữa hai họ.
Thẩm Chiếu ngoài việc, thì tranh thủ những chuyện trong khả năng.
Vừa dọn dẹp nhà cửa, tiện tay giấu riêng ít bạc.
Lỡ chuyện gì , còn thể tùy thời bỏ trốn.
12
Sắp đến rằm tháng tám, lên kế hoạch từ sớm, tính mua ít hạt khô và bột mì, chuẩn bánh trung thu ăn thử.
Trong bếp, hai đang phân công nhào bột và xử lý hạt khô hình như đang cãi đến mức quên cả trời đất, ngay cả khi bước đến gần cũng phát hiện .
Một : "Đừng tưởng ngươi là ai! Về với ả, năm đó tuyệt tình rời , bây giờ còn giả bộ đáng thương đến mặt gì?"
Người phản bác: "Ngươi đúng là tảng đá cứng đầu, dầu muối thấm! Nếu nàng gặp ngươi, còn lâu mới bám dính ở đây !"
"Vậy thì cút !"
"Dựa chứ? Cho dù , cũng nhất định đưa Tống tỷ tỷ theo! Tuyệt đối để ngươi tiếp tục lừa gạt tỷ nữa!"O Mai Dao Muoi
Được lắm!
Quả hổ danh nữ chính, nghĩa khí vô cùng!
Ta còn đang định nhân lúc hỗn loạn bếp dò xét Thẩm Chiếu, thì giọng nam vang lên từ cổng viện thu hút sự chú ý.
"Quản gia Thẩm Dịch của phủ Trường Tín hầu, phụng mệnh đến nghênh đón thế tử hồi kinh!"
Ngay đó, đội hộ vệ phía đồng loạt hô lớn:
"Cung nghênh thế tử hồi kinh!!!"
Hàng trăm đồng thanh hô, dọa đến mức bước chân lảo đảo.
Sau lưng đỡ lấy , thấy giọng Thẩm Chiếu lạnh lẽo vang lên:
"Nếu về thì ?"
Người đến càng thêm cung kính: "Hầu gia bệnh tình triền miên, e rằng còn bao lâu nữa. Lão phu nhân rằng, bất luận thế nào cũng đưa ngài trở về!"
Thẩm Chiếu lên tiếng.
Quản gia bèn chuyển chủ đề: "Lão phu nhân cho mời bộ nhà đẻ của phu nhân đến phủ hầu, bà hôn nhân đại sự, dù thế nào cũng sự chứng kiến của trưởng bối hai bên, chẳng thế tử thấy đúng ?"