Quên Đi Em, Thành Toàn Cho Anh - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:07:15
Vì khó ngủ, nên đây Cận Nhũng luôn cho uống cà phê. giờ nếm thử, thấy tinh thần thư thái vô cùng.
bật .
Những hình ảnh về và Cận Nhũng, từng cảnh, từng cảnh, hiện lên tan biến…
"Làm việc thôi, chỉ tiền mới là chân ái."
cúp máy, mở những bản thiết kế còn dang dở suốt mấy năm qua, đeo tai , một nữa tìm đam mê thuở .
…
Ngành thiết kế nội thất cạnh tranh khốc liệt, mới nghề thu nhập ít ỏi, định.
Lúc Cận Nhũng khởi nghiệp, chúng cần nhiều tiền, kiên nhẫn để chậm rãi xây dựng sự nghiệp, nên chuyển sang lĩnh vực khác.
Bây giờ chỉ một , áp lực cuộc sống nhẹ nhàng hơn, thử nữa.
Thời gian trôi qua nhanh.
Thỉnh thoảng, vài bạn chung của và Cận Nhũng gửi tin nhắn hỏi thăm về hai đứa.
[Cậu xem , bài đăng của Nguyễn Mai đấy.]
Bên trong ảnh chụp màn hình của bạn đấy là vòng bạn bè của Nguyễn Mai, trong ảnh, Cận Nhũng mặc quần áo ở nhà, cạnh bếp, Nguyễn Mai để tiêu đề là: [Chân ái liệu sẽ phai mờ.]
Cận Nhũng chu đáo và dịu dàng, luôn khiến khác vô thức dựa dẫm .
Trước đây, cũng từng chìm đắm trong sự bao bọc của như thế.
bây giờ còn bên nữa, cũng chính là lúc học cách trưởng thành.
sắp xếp thứ, đến một công ty thiết kế để phỏng vấn.
…
Đẩy cửa văn phòng , thấy một đàn ông trẻ tuổi đang bên trong.
Nghe tiếng động, ngẩng đầu , nở một nụ nhẹ.
"Lộ Dao, đúng là em thật ."
Anh , .
"Đàn ?"
Nhìn thấy Tiêu Duật, ký ức của lập tức về bảy năm .
Tiêu Duật hơn chúng hai khóa, là đàn nổi bật trong trường.
Ấn tượng sâu sắc nhất của về là giành giải thưởng lớn, trở về trường phát biểu trong lễ kỷ niệm. Trong đầu lúc đó chỉ tám chữ để hình dung: Lạnh lùng kiêu ngạo, ưu tú tài giỏi.
"Ngồi ."
Tiêu Duật đích rót cà phê cho , mỉm :
"Lúc thấy hồ sơ của em, cũng thấy bất ngờ."
"Anh giáo sư em là học trò xuất sắc của ông , khi nghiệp chuyển ngành?"
"Em vội, thể kiên nhẫn đợi." cảm ơn, hỏi: "Anh mới về nước ạ?"
"Anh về từ nửa năm ." Anh lật sơ yếu lý lịch của : "Xem vị trí nhất định giao cho em . Rất mong chờ tài năng của em."
“Cảm ơn đàn cho em cơ hội, em nhất định sẽ cố gắng việc!"
Niềm vui gần như bao trùm lấy , ngờ buổi phỏng vấn suôn sẻ như .
Tiêu Duật , trong mắt lộ ý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quen-di-em-thanh-toan-cho-anh/chuong-3.html.]
"Tuần nhàn rỗi , cầm đơn hàng về nghiên cứu ." Anh đưa cho một tập tài liệu, tiện tay lấy áo khoác: "Anh cũng việc ngoài, tiễn một đoạn ?”
Lời mời của sếp mới, đương nhiên thể từ chối.
Lên xe, lòng phấn khởi, kìm tò mò.
Vì Tiêu Duật quá xuất sắc, năm ba đại học, trở thành du học sinh trao đổi sang Mỹ. Khi nhiều cô gái lóc tiễn .
Mà trong đó, phản ứng dữ dội nhất, cũng là lớn chuyện nhất… chính là Nguyễn Mai.
Cô đá Cận Nhũng, nghỉ học, đuổi theo Tiêu Duật sang tận Mỹ.
Hôm Nguyễn Mai bỏ là một ngày mưa, cũng chính hôm đó, cổng nhà ăn, Cận Nhũng hỏi :
"Em nguyện ý bạn gái ?"
, đó Tiêu Duật lay động với Nguyễn Mai, hẹn hò với cô .
"Đàn , ở Mỹ suôn sẻ ?" thăm dò.
Tiêu Duật nghiêng đầu , nhướng mày: "Em gì? Cứ hỏi thẳng ."
5.
Hồi còn học, và Tiêu Duật thật quá .
Chỉ một thi đấu trong trường, tình cờ thành viên nhóm của , hai bên cũng chỉ trao đổi vài câu.
Giờ hỏi chuyện , vẻ thiết quá với mối quan hệ chỉ quen sơ như .
"Em hỏi về Nguyễn Mai ?" Tiêu Duật đột nhiên lên tiếng.
kinh ngạc , nhưng tỏ vẻ đoán , giọng điệu nhẹ nhàng như .
"Không cần ngạc nhiên, vì nhiều hỏi câu ."
thở phào một .
"Bọn hẹn hò. Anh kiểu dễ cảm động." Tiêu Duật lái xe, giọng bình thản, chút gợn sóng: "Không thích thì chính là thích."
Thế mà hẹn hò , chợt nhớ đến dáng vẻ đắc ý của Nguyễn Mai, đột nhiên thấy chút hả hê.
Cận Nhũng, nốt chu sa của , với Tiêu Duật chỉ là vết m.á.u muỗi mà thôi.
"Cười gì thế?" Tiêu Duật hỏi .
lập tức chột , sợ tâm tư nhỏ nhen của thấu, vội xua tay: “Em nghĩ tới hồi học, một vài chuyện thú vị hồi đó.”
…
Tâm trạng , nên hẹn Giai Giai dạo phố, mua quần áo mới cho công việc mới, tiện thể cắt mái tóc dài nuôi mấy năm qua.
Cận Nhũng thích tóc dài. Anh từng , nhưng vẫn để tóc theo sở thích của , còn nhuộm màu, uốn xoăn gợn sóng.
Bây giờ, chỉ sống cho chính , chỉ khiến chính vui vẻ.
Xách theo một đống túi lớn túi nhỏ, và Giai Giai đến quán mì yêu thích tầng.
Giai Giai lớn tiếng gọi món: "Hai bát mì tuyết thái, thêm gấp đôi tiết vịt!"
"Cô bé, bạn trai cháu ? Lâu lắm thấy ."
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Vì thường đến nên chủ quán quen mặt .
"Tụi cháu chia tay ." mỉm , cúi đầu ăn mì. Chủ quán "ồ" một tiếng, đó "hử" lên một cái. đang vui, ngẩng đầu lên thấy Cận Nhũng và Nguyễn Mai bước .
Hai nắm tay , Nguyễn Mai ngọt ngào.
" là oan gia ngõ hẹp, đôi tra nam tiện nữ."