Quên Đi Em, Thành Toàn Cho Anh - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:07:16
Giai Giai nghiến răng, trừng mắt Cận Nhũng.
Nguyễn Mai cũng thấy chúng , ngạc nhiên xuống đối diện :
"Trùng hợp thật, các cũng đến đây ăn mì ?"
"Cả Cận Nhũng cũng quán ngon, nhất định đòi đưa đến thử."
Cô tự nhiên trò chuyện, còn Cận Nhũng đối diện chỉ thờ ơ chơi điện thoại.
giữ chặt Giai Giai, để cô lên tiếng.
"Lộ Dao, vẫn đổi chút nào nhỉ. quả thật nhạt nhòa, điểm nhấn." Nguyễn Mai .
nhạt nhòa ?
Hồi xưa, trong khoa chúng từng trêu và Nguyễn Mai là hoa hồng trắng và hoa hồng đỏ.
Người thích cũng ít.
Cô thế, chẳng qua là chọc giận thôi.
Chủ quán bưng mì , liếc Nguyễn Mai, biểu cảm vô cùng khó tả.
"Đủ ." Giai Giai đập bàn, chỉ thẳng Nguyễn Mai.
"Đôi tra nam tiện nữ các sống nữa ? Một đứa thì giả mất trí nhớ, một đứa thì giật bồ khác, còn mặt mũi đối diện bọn ?"
"Cút xa một chút , ngửi thấy mùi thối hai , nôn đấy."
Mặt Nguyễn Mai biến sắc, cô chỉ tay Giai Giai: "Cậu nữa xem, ai là thứ ba?"
“ chỉ tay mặt cô, đương nhiên là chửi cô , Nguyễn Mai!”
"Cô!" Nguyễn Mai đỏ mắt, bất ngờ tát thẳng mặt Giai Giai.
Giai Giai lập tức dậy đánh trả, Cận Nhũng giữ chặt cổ tay.
Cận Nhũng là đàn ông, dùng lực, Giai Giai căn bản phản kháng .
"Đủ đó." Anh , : " thực sự mất trí nhớ, nhớ cô là ai. Hôm nay xin . Nguyễn Mai thứ ba, cô bảo bạn đừng linh tinh nữa, cô cũng đừng tiếp tục dây dưa."
Cận Nhũng, bốn cách một cái bàn.
Không lời nào, chống tay lên bàn, tát một cái lên mặt Nguyễn Mai.
“Trả giúp bạn .”
Nhân lúc bọn họ còn sững sờ, cầm bát mì ăn hai miếng, hất thẳng Cận Nhũng, đó ném luôn cái bát .
Cận Nhũng bỏng, buông tay Giai Giai .
chỉ Cận Nhũng, lạnh lùng : "Bạn linh tinh, và cũng sẽ dây dưa với nữa."
"Cận Nhũng, còn yêu nữa. Sau , nếu thấy , ơn tránh xa , đừng tự chuốc lấy nhục."
Cận Nhũng đột nhiên ngước lên , trong mắt ánh lên thứ cảm xúc gì đó, nhưng cố sức kìm nén.
Hồi lâu , khàn giọng : "Thế… là nhất."
6.
Lúc về đến nhà muộn, bật đèn mà chỉ cuộn ghế sofa, cảm thấy nặng nề trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quen-di-em-thanh-toan-cho-anh/chuong-4.html.]
Lúc đánh Tiêu Duật, thực sự cảm thấy thoải mái chút nào.
Ngày xưa, là một coi trọng thể diện, cũng . hôm nay, chúng đánh công khai.
Trước đây, mối tình gần như là tất cả đối với . Lúc cần tiền gấp, thậm chí còn hai công việc, ngày đêm điên đảo nhưng chẳng hề mệt mỏi.
Vì yêu mà vất vả là đáng giá, giờ nghĩ lẽ mù quáng, nhưng trong cảm xúc lúc , hề một lời oán giận.
bây giờ…
Hành động của khiến cảm thấy hối hận.
Sao một mất trí nhớ thôi thể đổi đến thế?
Khui một chai rượu cất lâu năm, uống một chút xóa Cận Nhũng, ép bản quên quá khứ.
Bắt đầu từ đầu , Lộ Dao.
Một tuần , đến công ty mới báo cáo.
Phương Thiên là công ty thiết kế tầm trung, tuy mới nhưng nổi tiếng trong nước.
Tiêu Duật là một trong ba sáng lập, nhưng hai còn chỉ sở hữu cổ phần chứ việc tại công ty, vì thế, chủ của Phương Thiên chính là Tiêu Duật.
Tại công ty , đồng nghiệp của cảm xúc khá phức tạp về Tiêu Duật, một mặt cảm thấy quá nghiêm khắc, mặt khác ngưỡng mộ năng lực của .
"Khách hàng giao cho em." Ngày thứ ba , Tiêu Duật đưa cho một dự án: "Ba ngày nữa xem bản thảo."
cố nén kích động, mỉm : “Vâng, ba ngày nữa em sẽ đưa ."
Tiêu Duật , gật đầu rời .
Ba ngày, đối với một mới nghề như là thời gian ngắn, nhưng đây là khởi đầu mới của , nắm bắt cơ hội.
Ba ngày , nộp bản thảo, Tiêu Duật xem xong thì vô cùng ngạc nhiên.
"Chẳng trách thầy kỳ vọng em như ." Tiêu Duật hài lòng, gọi đồng nghiệp : “Cậu gặp khách hàng cùng Lộ Dao, hướng dẫn cô quy trình một ."
gặp khách hàng, chuyện diễn thuận lợi, ký hợp đồng, về đến công ty, tiền thanh toán còn của khách hàng chuyển đến.
"Lộ Dao." Tiêu Duật gọi văn phòng, lo lắng, nhưng mỉm : "Tối nay mời ăn cơm, chào mừng em gia nhập Phương Thiên, cũng chúc mừng em đơn hàng đầu tiên."
"Hay để em mời ?"
Tiêu Duật đồng ý: "Mai còn dài, em hẵng mời."
Đã lâu dịp tụ tập với nhiều như thế, tâm trạng cực kỳ , uống ít rượu.
vẫn thế, mỗi uống rượu là trở nên vui vẻ, đây Cận Nhũng cho uống.
hôm nay , nên tự do say bí tỉ.
Sáng hôm tỉnh dậy, đầu đau như vỡ , bóp thái dương, bước khỏi phòng giật , Tiêu Duật đang bàn ăn chuẩn chén đĩa, thấy ngoài, mỉm đầy ẩn ý.
"Đầu đau lắm ? Uống nước mật ong ăn sáng ."
lùi phòng, đóng cửa , cố gắng hồi tưởng chuyện tối qua, và nhớ vài cảnh.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
rót rượu cho Tiêu Duật.
bảo rằng việc chấp nhận Nguyễn Mai là đúng.
còn gì nữa ? nhớ rõ. Thậm chí cũng về bằng cách nào.