RUNG ĐỘNG NHƯ THUỞ BAN ĐẦU - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:08:04
14
lâu, đến đỏ cả mắt.
Bỗng nhiên, nhận rằng, từ nhỏ đến lớn, ngôi nhà dù khiến ngột ngạt, nhưng cũng cho nhiều điều.
Về vật chất, từng chịu khổ.
từng thiếu ăn thiếu mặc.
Cũng thể theo đuổi sở thích của .
cả đời càm ràm, theo chân bố , sống hề vui vẻ.
Cuối cùng, vẫn thương hại bà.
nảy sinh cảm giác tội mãnh liệt.
Như một chiếc áo bông ướt sũng, mặc thì lạnh, cởi cũng lạnh.
ghét cảm giác , cũng ghét tính cách của .
Ở Kỳ An, thấy hình bóng của chính .
Vì , , nuôi dạy Kỳ An một nữa.
Ba triệu đối với là một con trời.
Không thể gom đủ trong thời gian ngắn, cũng thể cắt đứt quan hệ với gia đình.
Khi tìm đến bác Giang, bà ngạc nhiên.
cúi đầu bà.
"Cảm ơn bác, tiền coi như cháu vay, nhất định cháu sẽ trả bác."
Vào ngày cuối cùng của kỳ báo danh nguyện vọng đại học, chọn một thành phố cách xa nhất.
Vì bắt đầu, nên chia tay cũng chẳng khó khăn.
15
Đêm khi rời , Giang Dịch Thần hẹn gặp .
Anh thi xong một cuộc thi ở nước ngoài, mới về nước.
Học giỏi, gia thế , tương lai rộng mở.
Khoảng cách giữa và ngày càng xa.
Khi Giang Dịch Thần tìm thấy , uống nhiều rượu.
Anh ôm lòng, tựa cằm lên trán .
"Sao thế, nhớ ba ?"
"Sau ở bên em."
Lúc đó, chỉ rằng ba đột ngột qua đời.
vùi đầu cổ , khẽ nức nở.
Rõ ràng là đến để lời chia tay, nhưng cuối cùng thể thốt nên lời.
Một vật lạnh lẽo đặt lên cổ .
Một sợi dây chuyền.
"Quà nghiệp, ?"
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Thấy mãi lên tiếng, bổ sung thêm:
"Anh mua bằng tiền thưởng cuộc thi, đắt ."
nhận thương hiệu , e rằng tiêu hết tiền thưởng nó.
cố gắng mỉm : "Ừm, ."
Khi bốn mắt giao , bầu khí bỗng trở nên kỳ lạ.
"A Duệ, vẫn nợ em một câu ."
"Anh thích em, bên nhé?"
Một câu , dậy lên muôn vàn con sóng.
Trái tim như ai đó đập mạnh một cái.
Nước mắt cứ thế lăn dài má.
"Sao thế? Sao nữa ?"
Giang Dịch Thần, xin , em nuốt lời.
Tương lai của , em thể cùng tiếp.
trả lời.
Chỉ vòng tay ôm lấy cổ , một chuyện táo bạo.
chủ động hôn .
Anh cứng đờ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/rung-dong-nhu-thuo-ban-dau/chuong-6.html.]
Lúc tách , trêu chọc: "Sao thế? Chưa từng hôn ai ?"
Anh nhéo eo : "Chẳng lẽ em từng ?"
Nụ hôn tiếp theo ập đến, cuồng nhiệt và dữ dội hơn.
Dựa men rượu, quấn lấy , cùng qua đêm bên ngoài.
Khi giường, ánh mắt cháy bỏng.
Giọng khàn : "Em nghiêm túc chứ?"
khẽ gật đầu.
Đêm đó…
chỉ nhớ rằng lâu.
Sáng hôm , nhân lúc ngoài mua bữa sáng, chạy trốn.
Lựa chọn rời mà từ biệt.
16
Dư vị cơn say bao giờ cũng khó chịu.
Lúc tỉnh dậy, gần trưa.
Lập Xuân cuộn tròn bên gối .
dậy, ôm nó lòng.
Gần đây, nó thích ngủ trong ổ nữa nhỉ?
cầm điện thoại lên, đó dán một mẩu giấy nhớ.
[Mua nhiều đồ ăn sáng quá, dậy thì ăn , ở trong nồi.]
[Cháo trong nồi áp suất ăn hết, em giúp ăn nhé.]
khẽ nhíu mày.
Anh … phòng ?
nhắn tin cho Tiểu Kỳ.
[Cho xin cách liên lạc của đạo diễn Từ .]
Cô trả lời nhanh.
[Còn cần gì nữa mà liên lạc chứ!]
[Tổng Giám đốc Giang sa thải đạo diễn Từ .]
[Mình đang hỏi đây, với tổng Giang quan hệ gì thế?]
[Ai cũng thể thấy rõ nổi giận vì mỹ nhân mà!]
[Giang thị tiến giới giải trí, chẳng lẽ thật sự là vì ?]
Vì… ?
Sao thể chứ…
Cổ họng khô khốc.
bắt đầu vùi đầu ăn uống ngấu nghiến, cố che giấu cảm xúc của .
Tiếng chuông điện thoại reo lên khi đang đổ thức ăn cho mèo.
Là hộ lý.
Mẹ lên cơn động kinh.
Hai năm , bà ngày càng dễ dàng chìm đắm trong quá khứ.
Thường xuyên mắng chửi khí.
Mắng ba , mắng em trai , cũng mắng .
Ánh mắt bà m.ô.n.g lung, khi tỉnh khi mê.
Bác sĩ khuyên bà nên nhập viện điều trị.
bà chịu thừa nhận bệnh, đành để bà ở nhà.
Mãi đến khi chẩn đoán chính thức, bà mắc bệnh Alzheimer.
thuê một giúp việc để trông chừng bà ở nhà.
Một năm , bà lên cơn động kinh.
Viêm phổi kèm sốt cao.
Dù cấp cứu kịp thời nhưng chức năng cơ thể suy giảm nghiêm trọng.
Bác sĩ khuyên chúng chuyển đến Bắc Giang, nơi viện dưỡng lão nhất và bệnh viện hàng đầu cả nước.
Thế là đưa họ trở về thành phố năm xưa.