Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Siêu Năng Lực Của Tôi Có Chút Kỳ Lạ~ - 4

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385

[Làm được, nhưng có phải hơi vô đạo đức không?]


Tôi lặp lại lời của Giang Vũ Thần:


[Không sao, kiếm tiền phải dùng lương tâm.]


[Nhưng mà không có đạo đức và lương tâm thì kiếm được nhiều hơn]


Hệ thống: "..."


Tôi lại tung ra một đòn chí mạng:


"Mày không muốn tiếp tục đứng chót bảng thành tích đấy chứ!"


Hệ thống im lặng một lúc rồi nói:


[Ting! Siêu năng lực đã có hiệu lực!]


Hihi! Quả nhiên là kế khích tướng quá đỉnh!


Tôi chỉ vào viên đá vừa chọn lúc nãy.


"Ông chủ, lấy viên đó."


Một ông lão đang đi dạo, cầm quạt tiến lại gần.


Ông ta nhìn lướt qua, cười với tôi:


"Cô gái chơi lần đầu phải không."


Tôi gật đầu.


"Vâng."


Người đàn ông phẩy tay, khuyên nhủ:


"Cô gái, tôi đã chơi đá mấy chục năm rồi, viên này nhìn vào là biết đồ bỏ đi, thậm chí còn không thể làm được một miếng ngọc bội, đừng mua, chắc chắn lỗ."


Chủ cửa hàng vất vả lắm mới gặp được một con gà mờ như tôi, sợ tôi bỏ đi mất.


Ông ta cười tươi như hoa tiến lại: "Cô gái thử một lần đi, biết đâu lại may mắn? Lấy viên này phải không? Tám trăm."


Tôi gật đầu chắc nịch.


Ông lão hơi sốt ruột:


"Cô gái, tôi thấy có duyên với cô mới khuyên cô đấy, bỏ tám trăm cho viên đá bỏ đi này không đáng đâu!"


Tôi cố tỏ ra thoải mái, cười cười:


"Không sao, tôi không rành, lỗ thì lỗ, cứ cắt chơi cho vui."


14


Sau khi chủ cửa hàng vạch đường xác định vị trí, đầu tiên cắt một đoạn khoảng 1 cm.


Ông lão ban nãy còn tức giận đứng bên cạnh xem, nhưng khi kết quả vừa có, ông ta lập tức hét lên:


"Ra ngọc rồi! Còn là lục bảo thủy tinh chủng!”


"Màu này đẹp quá!"


Những người xung quanh chợ lập tức vây lại xem.


Ông chủ nuốt nước bọt, giọng hơi run:


"Cô gái, cắt nữa không?"


"Cắt."


Lần cắt này một đoạn khoảng 4,5 cm.


Mọi người nín thở chờ đợi, sau khi cắt xong, tiếng kinh hô tiếp tục vang lên!


Vẫn là ngọc lục bảo cực phẩm!


Đã có người bắt đầu tranh nhau trả giá.


"Tôi trả tám vạn, nhường viên đá này cho tôi đi!"


"Mười vạn bán không?"


"Tôi trả mười lăm vạn!"


Tôi im lặng, không nói gì.


"Hai mươi lăm vạn!"


Một giọng nói đầy khí thế vang lên, tiếng ồn ào xung quanh lập tức bị đè xuống.


Mọi người đều nhìn về phía đại ca lớn tuổi vừa lên tiếng.


Người này trông rất có khí thế.


Đầu trọc, xăm hình, hình xăm đầy lưng, sợi dây chuyền vàng trên cổ còn to hơn ngón út của tôi!


Tôi lắc đầu từ chối.


Đại ca dây chuyền vàng thấy tôi vẫn không lay chuyển, tiến lên khuyên nhủ:


"Cô gái, bây giờ cô chỉ mới mở một chút, tôi trả hai mươi lăm vạn, cô quyết định sớm đi! Trò đổ đá này, thứ mình lấy ra chơi chính là vận may, một nhát nghèo một nhát giàu! Biết đâu nhát tiếp theo cắt ra toàn là đá vụn thì chẳng đáng giá một xu!"


Tôi vẫn lắc đầu.


Tất cả những người trả giá đều cúi đầu chán nản.


Tôi nhìn chằm chằm vào người bán hàng.


"Ông chủ, ông có muốn lấy viên đá này không?"


Ông chủ lập tức cứng đờ.


Cơ mặt ông ta giật giật, ánh mắt không giấu được sự phấn khích.


"Cô... cô muốn bao nhiêu tiền!"


Chỉ cần tôi không hét giá quá cao, bất kể ai nhận viên đá này cũng đều có thể kiếm được một khoản kha khá.


Sao ông ta có thể không động lòng chứ?


"Năm vạn." Tôi bình tĩnh nói.


Ông chủ tỏ vẻ không thể tin nổi.


"Thật sự chỉ cần năm vạn thôi sao??!!"


Tôi gật đầu: "Năm vạn, nhưng tôi còn muốn lấy một thứ trong cửa hàng của ông."


"Cô nói đi, cô nói đi!"


Tôi chỉ tay.


"Tôi muốn cái kia."


Mọi người tưởng là thứ gì ghê gớm, nín thở nhìn theo hướng tôi chỉ.


Thì ra chỉ là một cái bình ngọc nhỏ không đáng chú ý trên giá.


Không phải đồ sưu tầm của Càn Long, cũng không phải là chất liệu cao cấp.


Nói cho cùng cũng chỉ đáng giá khoảng một vạn tệ.


Ông chủ thở phào nhẹ nhõm, cười lớn:


"Cái đó á! Cô thích thì cứ lấy đi! Lấy đi!"


Đại ca dây chuyền vàng thực sự có chút sốt ruột, giơ tay lau mồ hôi trên trán.


"Cô gái, tôi đã trả hai mươi lăm vạn, sao cô không chịu bán cho tôi?!


"Tôi trả ba mươi vạn! Ba mươi vạn! Cô gật đầu, tôi quẹt thẻ ngay!"


Chỉ là ông ta không biết, tôi đang lừa chủ cửa hàng.


Một tháng sau, siêu năng lực này sẽ mất hiệu lực, đến lúc đó lục bảo trị giá hai mươi lăm vạn sẽ trở thành đậu chủng.


Mua bán tự nguyện, một lời đã định, ông ta muốn khóc cũng không có chỗ khóc.


Tôi cười với đại ca dây chuyền vàng:


"Đồ cổ mà, không quan trọng giá, chỉ quan trọng duyên.”


"Ông chủ, từ cái nhìn đầu tiên tôi đã thấy chúng ta rất có duyên, viên đá này, năm vạn, cộng thêm món đồ kia, ông có đồng ý không?"


Chủ cửa hàng kích động đến mức tay chân run rẩy:


"Được! Được!"


Chúng tôi ký hợp đồng giao dịch tại chỗ công chứng đồ cổ.


Hai bên tự nguyện, không hối hận.


Mọi người đều vui vẻ.


Tôi đưa bình ngọc nhỏ cho dì Vương, rồi chuyển năm vạn tệ cho mẹ của Trần Dương.


[Ting! Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ: Làm việc thiện mỗi ngày.]


[Nhận được phần thưởng: 20 điểm.]


[Ting! Chúc mừng ký chủ lên lv.3! Mở khóa siêu năng lực mới: Thu nhỏ 5 cm; Thời gian hiệu lực: Vĩnh viễn.]


14


Đúng như tôi nói, Vương Húc khóc lóc tìm chúng tôi!


Anh ta bịt kín khẩu trang, không chịu tháo ra.


Tôi cười đắc ý:


"Ồ, không phải là bạn học 'Đồ ngu biến đi' đây sao?"


Anh ta nước mắt nước mũi giàn giụa, nói không rõ ràng, ư ử a a, không biết tại sao, hôm đó sau khi mắng chúng tôi, không lâu sau, lưỡi anh ta bỗng dưng dài ra, miệng không ngậm lại được!


Trên đường về và mấy ngày nay, người đi đường đều nhìn anh ta như nhìn quái vật.


Tôi cười khinh bỉ:


"Thế nào? Thích bịa đặt tin đồn lắm đúng không, cảm giác trở thành quỷ dài lưỡi thế nào?"


Anh ta van xin hết lời, chỉ cần để anh ta trở lại bình thường, anh ta sẽ làm bất cứ điều gì.


"Được thôi." Tôi khoanh tay, ánh mắt kiêu ngạo: "Giúp anh trở lại bình thường cũng được.


"Yêu cầu của tôi là, anh phải livestream thừa nhận với mọi người, anh chính là người tung tin đồn, là thủ phạm khiến mẹ con Trần Dương bị bạo lực mạng!"


15


Để trở lại bình thường, Vương Húc đồng ý mọi điều kiện.


Chúng tôi mở phòng livestream, tiêu đề:


[Trừng phạt nghiêm khắc người tung tin đồn nhảm - Sự thật về Trần Dương lừa đảo tiền quyên góp!]


Ảnh bìa phòng livestream là hình Vương Húc thè lưỡi, trông rất thảm hại.


8 giờ tối, buổi livestream bắt đầu.


Vì chuyện này xôn xao mấy nay nên ngay khi buổi livestream bắt đầu, đã có ba trăm người đổ vào.


"Ô wow! Các bạn ơi, các bạn của tôi ơi!"


Giang Vũ Thần chắp tay trước ống quay, giả vờ nghiêm túc:


"Chắc hẳn mọi người đều đã nghe đến truyền thuyết về quỷ dài lưỡi, nhưng các bạn đã thực sự nhìn thấy ngoài đời chưa?”


"Hôm nay chúng tôi sẽ mang đến cho mọi người một con! Nào, các bạn muốn xem, hãy gõ hai chữ 'muốn xem' đi!"


Ngay khi nói xong, ở trái bên dưới màn hình, vô số bình luận "Muốn xem" nhanh chóng tràn ngập.


Lúc đầu, không khí trong phòng livestream còn hơi nhạt nhẽo, nhưng sau màn trình diễn này của Giang Vũ Thần, khán giả đã bị vẻ mặt của hắn chọc cười.


Không khí nhanh chóng trở nên sôi nổi, lượng người xem trong phòng livestream tăng nhanh chóng mặt.


[Thú vị quá!]


[Bị hấp dẫn rồi, rất mong chờ xem phần tiếp theo, tuyệt đối không tha cho kẻ tung tin đồn!]


Tôi dùng một bản PPT ngắn gọn để giải thích diễn biến sự việc, sau đó đẩy Vương Húc ra phía trước!


"Anh phải nói gì, anh tự biết rồi đấy!"


Vương Húc sợ sệt nhìn vào ống kính.


Lưỡi anh ta thè ra rất dài, nước bọt nhớt nháp không kiểm soát được nhỏ xuống.


"Tôi... là Vương Húc."


Anh ta khó khăn nói.


"Tôi... trước đó đã tung tin đồn mẹ con Trần Dương lừa đảo... xin lỗi…”


"Vì trước đó tôi theo đuổi bạn học Trần Dương nhưng bị từ chối nên trong lòng không phục... nhất thời bốc đồng, khi Trần Dương quyên góp tiền chữa bệnh thì tung tin đồn, gây ra phiền phức và phiền toái cho mẹ con Trần Dương, cho mọi người... Tôi thật sự hối hận, mong mọi người có thể tha thứ..."


Anh ta cúi đầu rất thấp.


Nhưng khán giả trong phòng livestream không tin vào dáng vẻ đáng thương của anh ta.


[Bốc đồng cái gì, đây rõ ràng là xấu tính!]


[Không theo đuổi được thì trả thù? Đồ cặn bã!]


[Bây giờ bị trời phạt mới biết nhận sai? Đáng đời!]


[Tuyệt đối không tha thứ! Tuyệt đối không tha thứ! Kẻ tung tin đồn phải vào tù!]


Tôi bước đến trước ống kính:


"Đúng vậy, chúng ta tuyệt đối không tha thứ cho người tung tin đồn! Nếu không thể khiến người tung tin đồn phải trả cái giá tương xứng sẽ càng có nhiều người bị tung tin đồn hơn!"


"Với sự hỗ trợ của mọi người, mẹ của Trần Dương đã thu thập đủ tài liệu, chuẩn bị khởi kiện anh ta tội vu khống!


"Theo Điều 246 của Bộ luật hình sự, người nào dùng bạo lực hoặc phương pháp khác công khai làm nhục người khác hoặc bịa đặt sự thật vu khống người khác, nếu tình tiết nghiêm trọng, sẽ phải đối mặt với mức án tù dưới 3 năm!"


Để tránh trường hợp thẩm phán bị con quái vật này dọa sợ khi ra tòa, tôi đã dùng 30 điểm để xóa bỏ hiệu ứng siêu năng lực trên người anh ta.

 

Loading...