Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Không Phải Hí Thần - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:50:50

"Hôi giới giao hội?"

Trần Linh khẽ nhíu mày. Cụm từ xa lạ với lẽ nguyên chủ từng đó.

Bác sĩ Lâm dậy, chậm rãi đổ chất lỏng đỏ sẫm trong cái vạc xuống ống thoát nước, mới lên tiếng:

"Đừng với là ngươi đến cả Hôi giới cũng quên?"

Ông ngừng một chút, ánh mắt sâu xa, tiếp tục:

"Trước Đại Tai Biến, từng một giả thuyết rằng trong vũ trụ tồn tại vô thời song song. Những dòng thời gian giống như ánh sáng từ một ngọn nến — toả bốn phương tám hướng, kéo dài vô tận, nhưng mãi mãi giao ."

" kể từ khi Sao Băng Đỏ xuất hiện, thứ đổi."

"Những thời bắt đầu d.a.o động, chồng lấn lên thế giới chúng . Một thế giới xám xịt, dị thường — tên, gốc gác — bắt đầu tràn thực tại."

Nói , Bác sĩ Lâm rửa cái vạc . Không đổ phần nước bên trong, ông đặt nó lên bàn. Do động tác mạnh tay, mặt nước bắt đầu gợn sóng lăn tăn.

Ông rút một tờ giấy, đặt lên mặt nước. Từng giọt nước thấm dần giấy, lan thành từng mảng ẩm đậm nhạt, loang lổ như vết mực.

"Ban đầu chỉ là một vài điểm giao hội nhỏ. theo thời gian, thế giới xám dần lấn sâu. Vật chất, sinh vật, thậm chí cả quy luật kỳ dị từ nơi đó bắt đầu hiện hữu trong thế giới chúng ."

"Giờ đây, phần lớn lãnh thổ từng là chốn cư ngụ của con thế giới chiếm lĩnh. Chỉ còn chín khu vực đặc biệt — chín Vực — là nơi duy trì hỏa chủng cuối cùng của nhân loại."

Ông dừng một chút :

"Vì bầu trời của thế giới màu xám, nên chúng gọi nó là 'Hôi giới'."

"Khi Hôi giới giao hội với thực tại, sẽ dẫn đến nhiều hiện tượng dị thường — từ ảo giác, biến dị, đến các sinh vật kỳ quái xuất hiện. Chúng gọi những hiện tượng là 'Tai Ách'."

"Và trong những sống sót các đợt giao hội, hoặc Tai Ách ảnh hưởng, thì đến 80% xuất hiện triệu chứng rối loạn tinh thần. Phần lớn thể hồi phục."

Ánh mắt Bác sĩ Lâm trở nên nghiêm trọng:

"Ta nghi ngờ tình trạng của ngươi cũng liên quan đến Hôi giới."

"Hãy nghĩ thật kỹ — ngươi từng tiếp xúc với khu vực giao hội ? Có từng cuốn bên trong?"

Trần Linh trầm mặc, cố gắng lục tìm ký ức của nguyên chủ, nhưng... trống rỗng. Từ tối hôm qua, tất cả là một mờ mịt.

" ..." — Hắn cay đắng .

Bác sĩ Lâm lặng lẽ gật đầu, như dự đoán câu trả lời. Sau một hồi suy nghĩ, ông mở ngăn kéo, rút một phong thư giấy, nhanh tay vài dòng.

"Tình trạng của ngươi vượt khỏi phạm trù tâm bệnh bình thường. Ta... giúp nữa. một , thể sẽ cách."

"Một vị ‘Bác Sĩ’ chân chính."

Mắt Trần Linh lập tức sáng lên:

" tìm ông ?"

"Hắn sống ở Cực Quang Thành, nhưng hiếm khi ở yên một chỗ. Nghe nơi nào bệnh nan y, đều tới. Đó là con đường ‘thành thần’ của bọn họ."

"Ngươi cầm phong thư , đến cổng thành, đưa cho chấp pháp. Để tên và địa chỉ, trong ba ngày, sẽ tìm đến ngươi."

"Cảm ơn ngài!" — Trần Linh cúi đầu cảm kích.

Thật , từ lúc tận mắt thấy hạt muối tan ngược, Trần Linh linh cảm điều gì đó sai trái. Những gì xảy với , rõ ràng thể giải thích bằng bệnh lý thông thường. Việc đến phòng khám ... cũng chỉ là nước cờ tạm thời.

giờ, từ lời bác sĩ Lâm, vẻ như vị “Bác Sĩ” đặc biệt. Ông còn nhắc đến "con đường thành thần"...

Chẳng lẽ thế giới thật sự tồn tại hệ thống tu luyện nào đó?

Nếu , như lời Bác sĩ Lâm, nhân loại thể còn sống sót Đại Tai Biến?

Thậm chí Trần Linh nghi ngờ, cả thứ sóng khoa học dị thường mà thế giới gặp cũng liên quan đến thảm họa .

Bác sĩ Lâm chợt :

"Không cần cảm ơn. Có dịp, gửi lời hỏi thăm của ngươi."

"Cậu vẫn còn viện ở khu hai... Lần thăm sẽ chuyển lời."

Trần Linh gật đầu, chào tạm biệt, rời khỏi phòng khám.

Khi bóng lưng khuất dần bầu trời lấp lánh ánh Cực Quang, ánh mắt bác sĩ Lâm híp .

"Con hát ..." — Ông lẩm bẩm.

"Giá trị kỳ vọng của Người Xem là 29% khi thấy màn hình."

"Lúc chạy trốn, nó nhảy lên 30%."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-khong-phai-hi-than/chuong-5.html.]

"Trên đường đến đây, tụt xuống còn 27%."

"Khi bác sĩ Lâm ‘chơi khăm’ một chút, nó tăng lên 29%."

Trần Linh suy nghĩ, từng bước bước giữa làn gió lạnh đầu ngày, áo bông dày kéo sát cổ.

"Nếu Người Xem thực sự tồn tại trong đầu ... thì điều gì đang điều khiển sự lên xuống của con ?"

Sân khấu, Người Xem, giá trị kỳ vọng...

Mỗi đổi, đều kèm theo một ‘sự kiện’.

"Có ... đây chính là các ‘tình tiết’ của vở kịch mà đang diễn?"

"Nếu tình tiết hấp dẫn, Người Xem sẽ hứng thú hơn, giá trị kỳ vọng tăng?"

Màn hình từng cảnh báo: nếu giá trị kỳ vọng thấp hơn 20%, sẽ mất ‘an tính mạng’.

Không rõ đó là kiểu nguy hiểm gì, nhưng nếu Người Xem thể can thiệp hiện thực, thì khả năng cao, sẽ biến thành trò chơi sống động của chúng.

Một diễn viên tra tấn ngừng, cho đến chết.

"Có lẽ... nên thử tạo ‘tình tiết’." — Trần Linh khẽ lẩm bẩm

"A Linh! Ăn sáng ?"

Một giọng vang lên từ quán ăn nhỏ bên đường. Trong cửa tiệm, Triệu thúc đang quạt lò than, đầu quấn khăn, nhiệt tình gọi.

Một tia sáng vụt qua trong đầu Trần Linh.

"Cháu ăn Triệu thúc."

Hắn mỉm , tiến quán.

"Tối qua trời mưa, khí lạnh nhiều. Không ăn chút gì nóng bụng là ."

Triệu thúc nhanh tay múc sữa đậu nành, đưa thêm một cái bánh quẩy.

Trần Linh cảm ơn, rút ba đồng tệ đưa , nhưng Triệu thúc đẩy :

"Thôi, chú lấy tiền của cháu . Lo học hành , rảnh thì kèm Tiểu Ất học thêm. Chú lo điểm tâm cho cháu mỗi ngày luôn!"

"Không Triệu Ất nghiệp ? Còn học gì nữa?"

"Với điểm đó thì cũng từ chối. Chú định cho nó học . Không lẽ cả đời bốc vác?"

Triệu thúc khổ.

"A Linh , cháu thông minh, ngoan ngoãn. Giá mà Tiểu Ất như cháu, thi đậu đội chấp pháp... Chú mơ cũng ."

Trần Linh lặng , tay cầm đũa khựng . Sau một lúc do dự, khẽ:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Triệu thúc... chú Triệu Ất học kém ?"

"Hả? Sao hỏi ?"

Trần Linh như gì đó, nhưng trầm mặc. Một lát , thở dài:

"Coi như cháu từng hỏi. Cháu hứa với là sẽ giữ bí mật..."

"A Linh!"

Tim Triệu thúc như nhảy lên cổ. Ông vội vàng đặt thêm một quả trứng muối bát sữa đậu nành của Trần Linh.

"Cháu gì thì cho chú . Chú là cha nó mà, thể ngơ . Một chú nuôi nó lớn, chỉ mong nó tương lai. Có chuyện gì... chú !"

Trần Linh ngập ngừng một lát, như đang giằng xé. Cuối cùng, gật đầu:

"Được ... Triệu thúc đúng. Là bạn bè, cháu cũng thể Tiểu Ất tiếp tục lún sâu như ."

"Nó... nó sa đọa ư? Làm chuyện gì ?"

Trần Linh chậm rãi :

"Nó yêu đương."

Triệu thúc sững .

"Thằng bé đó mà cũng duyên như ?"

Trần Linh nhai bánh quẩy, mặt cảm xúc, lạnh nhạt buông ba chữ:

"Với con trai."

Loading...