Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Muốn Kết Đạo Lữ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:41:53

liếc xéo , vẻ mặt lên tất cả.

 

"Mục đích là gì..." Ta lắp bắp.

 

"Nàng dùng phận bán yêu để mang thai dòng m.á.u Thần tộc, ngày sinh nở cũng là ngày yêu đan cạn kiệt. Nàng đến Tàng Phong Cốc, chỉ là tìm một con đường sống cho đứa bé." Ánh mắt sư trầm xuống, "Cây trâm là nàng trộm, viên ngọc cũng do chính tay nàng bẻ, từ khi chúng chú ý đến cây trâm, rơi bẫy của nàng ."

Dưa Hấu

 

Lời sư như tiếng chuông cảnh tỉnh, khiến nửa ngày thốt nên lời.

 

Chỉ là một nữ tử yếu đuối, mà bày mưu tính kế sâu xa đến .

 

"Hôm nay nàng đến Tàng Phong Cốc gì?" Ta xoa dịu n.g.ự.c .

 

"Nàng chuẩn một món quà lớn cho Mộ Vân, chắc chắn thể giúp xả cơn giận ." Khóe môi sư nở nụ nhạt, "Đây cũng là giao dịch giữa và nàng."

 

"Nàng là bán yêu, xuất hiện mặt chúng thần, sẽ gặp nguy hiểm chứ?" Ta hỏi.

 

"Ta thi triển chướng nhãn pháp lên nàng, bảo vệ nàng bình an vô sự." Sư liếc một cái, "Ta đối với tình địch, cũng lòng từ bi đấy."

 

Ta rụt cổ , "Nàng yêu Mộ Vân sâu đậm, thể sánh bằng..."

 

liếc , gì.

 

"Đứa bé ..." Ta ấp úng hỏi.

 

"Đó là huyết mạch của Mộ Vân, Tàng Phong Cốc sẽ để nó lưu lạc nơi khác." Ánh mắt sư trầm xuống, "Tiểu Như Ý, nhớ kỹ, từng gặp A Cửu nào cả, chuyện hôm nay, luôn giữ ngoài cuộc."

 

Ta , theo sư đến tham gia hôn lễ.

 

"Trâm cài sửa xong, bây giờ ở trong tay A Cửu, nếu nỡ..." Sư ngập ngừng.

 

"Tặng cho nàng ." Ta cẩn thận nắm lấy vạt áo rộng của sư .

 

Hiện tại, còn chấp niệm gì với cây trâm nữa.

 

Yêu một , dù đáp cũng cam tâm tình nguyện, cuối cùng thản nhiên đón nhận cái chết, tự nhận .

 

Cho nên, từ tận đáy lòng bội phục A Cửu. Cây trâm , nếu nàng thích, tặng nàng thì chứ.

 

Trong hôn lễ, từ lúc nắm tay đến bái tế trời đất, Liên Sinh luôn Thanh Lâm cẩn thận che chở.

 

Trong mắt họ chỉ , cử chỉ điệu bộ tràn đầy vẻ dịu dàng, khiến mắt cay xè.

 

Ta cha , ký ức của bắt đầu từ đáy biển sâu thẳm, từ thể đầy thương tích, từ tiếng gào thét trong đầu: "Như Ý, nguy hiểm! Mau trốn , vĩnh viễn đừng lên bờ..."

 

Thanh âm điên cuồng cứ vang vọng mãi trong đầu , khiến sợ hãi tột cùng.

 

Vậy nên, từ khi ký ức, luôn ẩn đáy biển sâu, cô độc lẻ loi, nơi nương tựa.

 

Ta quá sợ cái lạnh lẽo vô tận của đáy biển .

 

Sau khi thành tiên, mới , Giáo nhân bọn dệt nước thành lụa, rơi lệ thành châu. Một khi rơi tay Nhân tộc, hoặc là tan xương nát thịt, hoặc là sống bằng chết.

 

Chỉ là, ngờ rằng, đến tận Cửu Trọng Thiên, tìm kiếm cả ngàn năm, vẫn thể tìm một thật lòng yêu thương, bảo vệ ...

 

Ngay khi còn đang thất thần, tay nắm lấy.

 

Ta ngơ ngác đầu—

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-muon-ket-dao-lu/chuong-5.html.]

đang , ánh mắt dịu dàng tĩnh lặng như mặt nước, dường như thấu hiểu suy nghĩ trong lòng .

 

Hơi ấm từ lòng bàn tay ngừng truyền đến, từng chút một xoa dịu sự hoang vu trong lòng .

 

10

 

Hôn lễ phỏng theo lễ nghi nhân gian, Liên Sinh phu phụ bái thiên địa, tạ khách xong, cuối cùng cũng động phòng.

 

Những tham dự hôn lễ vui vẻ nâng chén, giữa đám đông, tiếng ồn ào náo nhiệt xung quanh, bất giác uống hết một vò rượu.

 

"Kịch bắt đầu ." Uống vài tuần rượu, sư ngẩng đầu sắc trời, .

 

Ta chậm mất nửa nhịp mới hiểu gì.

 

"Đi, xem náo nhiệt thôi." Ta loạng choạng dậy.

 

đỡ , đưa cho một viên giải rượu. Sau khi uống xong, sư bèn dẫn ẩn đến ruộng hoa.

 

Ta cứ tưởng sẽ xem màn A Cửu gửi gắm con thơ, ai ngờ thấy một cảnh tượng hoa hòe hoa sói thế .

 

"Đây... đây là đại lễ?" Lưỡi líu .

 

Liếc mắt qua, ít nhất cũng hai ba chục mỹ nhân, mà ai nấy đều xinh tuyệt trần. Bỗng dưng thấy, chút nhan sắc của chẳng đáng là bao.

 

hiệu im lặng, truyền âm cho : "Mộ Vân Sinh giỏi, thêm tài ăn , ở ngoài cốc lòng các cô nương lắm. Đây đều là hồng nhan tri kỷ của ."

 

"Đến hết ư?" Ta chớp mắt.

 

khẽ : "Đây mới chỉ là những A Cửu thôi, chắc chỉ là một phần nhỏ."

 

Ta suýt chút nữa sặc nước bọt – may mà sư nhanh tay bịt miệng .

 

Ta dám lơ đãng nữa, chỉ dám lén lút xem náo nhiệt.

 

Mộ Vân quỳ đất, đám mỹ nhân xung quanh ai nấy mặt mày hậm hực, thi tố khổ. A Cửu ôm con quỳ một bên, lặng thinh .

 

Vô Lượng Thiên Tôn vị trí chủ tọa, vẻ mặt thản nhiên, chẳng là đang giận .

 

Quả hổ là gừng càng già càng cay.

 

Ta và sư nấp trong bóng , xem một màn thanh tẩy trời đất đặc sắc.

 

Nửa canh giờ , xong tuồng, Vô Lượng Thiên Tôn vung tay lên.

 

Ta hoa mắt, khi , trong phòng chỉ còn Thiên Tôn, A Cửu và đứa bé .

 

"Người ?" Ta trợn tròn mắt hỏi.

 

liếc quanh phòng, sờ mũi : "Bị Thiên Tôn nhốt ảo cảnh hết . Ngày lành của Mộ Vân... chắc là bắt đầu đấy."

 

Ta nghi hoặc , xác định là... ngày lành ư?

 

Vô Lượng Thiên Tôn giơ tay, chỉ cục bột nhỏ: "Đứa bé , giữ ."

 

"Đa tạ Thiên Tôn." A Cửu vội vàng dập đầu, vẻ mặt mừng rỡ như điên.

 

Còn cục bột nhỏ vẫn ngơ ngác, xem chẳng hiểu chuyện gì đang xảy với .

 

Loading...