Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Theo Đuổi Tự Do

Chương 3



7.

Ngày hôm đó, bố mẹ tôi vô cùng vui mừng.

Tôi biết gần đây họ đang bận rộn chuẩn bị một hạng mục vô cùng quan trọng, xem ra hợp đồng thành công rồi.

Bố mẹ nói muốn tổ chức một bữa tiệc nội bộ mời nhà họ Cố hợp tác với mình và nhân viên phụ trách hạng mục lần này đến tham gia.

Bọn họ đặt phòng ở nhà hàng sang trọng nhất, nói tôi tan học thì lập tức qua.

Tôi hỏi bố: “Đã đặt nhà hàng rồi sao ạ? Hạng mục của bố xong rồi sao?”

Giọng bố tôi không che giấu được sự vui vẻ: “Đã trúng thầu rồi, chẳng mấy chốc sẽ ký hợp đồng và giao tiền cọc. Nhân viên đều rất vất vả, cũng nên mời họ một bữa to rồi.”

Bố tôi dừng lại một chút rồi từ ái vỗ vai tôi: “Đình Đình, bố và chú Cố của con lần này đúng là phải dốc hết sức lực mới hoàn thành được hạng mục này, bây giờ thì ổn rồi, có hạng mục này làm nền móng, công ty chúng ta lại bước thêm được một bước nữa về phía trước.”

“Bố mẹ đã lớn tuổi rồi, bố mẹ chỉ muốn cố gắng thêm để con và Mạn Mạn có cuộc sống không vướng bận.”

Trong hội trường, một nhà ba người bên chú Cố cũng đã đến.

Cố Triển vừa nói chuyện với tôi vừa thỉnh thoảng nhìn ra cửa hội trường.

Tôi trêu anh: “Nóng lòng gặp Phương Mạn như vậy sao?”

Anh ngại ngùng cười: “Lúc đầu anh muốn đi đón cô ấy nhưng cô ấy lại nói muốn làm nốt công việc, nói anh đến trước.”

“Lần này nhóm của Phương Mạn là nhóm chính, anh nghĩ phải tặng cho cô ấy một món quà thật to.”

Nói rồi anh thần bí lấy ra hai tấm vé cho tôi xem: “Đây là vé vào cửa lễ hội âm nhạc cô ấy muốn xem tháng sau, anh tốn rất nhiều công sức mới có thể mua được.”

Woa, người ta hẹn hò động chút là xem lễ hội âm nhạc này nọ, tôi đây ngay cả rạp chiếu phim cũng chưa đi được mấy lần.

Kim đồng hồ điểm sáu giờ, buổi tiệc sắp bắt đầu.

Phương Mạn vẫn chưa đến.

Tôi gửi WeChat cho cô ta, cô ta nói mình đang tắc đường.

Bố mẹ tôi thương cô ta gần đây vất vả nên cũng không nói thêm gì.

Theo trình tự, đầu tiên sẽ là video giới thiệu tóm tắt lại hạng mục của công ty nhà tôi và nhà họ Cố phụ trách.

Trong lòng tôi hơi căng thẳng, tôi chạy đến phía sau yêu cầu xem lại video tư liệu một lần nữa.

Nhân viên tổ chức sự kiện có hơi bất mãn nói nhỏ, đây không phải là đồ bên mấy người đưa sao, sắp đến giờ rồi…

Tôi không quan tâm đến anh ta, trực tiếp mở USB lên xem.

Nhìn qua mấy phút, nội dung không có vấn đề gì, xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi.
Đúng lúc này mẹ gọi tôi, bà nói muốn giới thiệu cho tôi quản lý của mấy công ty trong các lĩnh vực khác nhau, vừa nói được hai câu điện thoại mẹ đã đổ chuông.

m thanh trong hội trường rất lớn, mẹ ra bên hông hội trường nghe điện thoại.

Tôi thấy người bà hơi nghiêng ngả, sắc mặt cũng tái đi.

Chẳng lẽ Phương Mạn xảy ra chuyện gì trên đường đi đến đây sao?

Tôi vội vàng chạy đến đỡ bà, người ở đầu dây bên kia vẫn chưa cúp máy.

Là phòng tài vụ của công ty.
Cô ấy lắp bắp nói Phương Mạn di dời ba trăm vạn từ dòng vốn của công ty!

Tôi nổi giận, chất vấn phòng tài vụ vì sao không làm việc theo quy trình, đầu dây bên kia nhỏ giọng nói: “Phương Mạn là con gái tổng giám đốc Phương, hơn nữa lại là người trực tiếp tham gia dự án lần này, cô ấy nói người bên phía dự án có chút vấn đề, cần ứng trước một khoản… Nhân viên tài vụ mới tới không dám đắc tội cô ấy nên, nên đã cho ứng…”

Mẹ cúp điện thoại, vẫn còn cố gắng gượng: “Ba trăm nhỏ cũng không phải số tiền gì lớn, đứa nhỏ này cần sao không trực tiếp hỏi mẹ chứ, phòng tài vụ của công ty đâu phải là két sắt của nhà mình…”

“Mẹ!” Đến lúc nào rồi mà mẹ vẫn còn cố bao biện cho cô ta chứ! Tôi tức giận nói to, đúng lúc này nội dung của video trên màn hình lớn đột nhiên thay đổi.

Bên trong là một người đội mũ đeo khẩu trang, trang bị đầy đủ, đang chất vấn kết quả của lần đấu thầu này.

Anh ta nói nhà họ Phương và nhà họ Cố kết hợp với nhau làm giả số liệu, dùng thủ đoạn bỉ ổi nên mới ăn được món hời này.

Vì để mang về lợi nhuận kếch xù mà nhà họ Phương còn bắt ép nhna viên tăng ca, đúng là nhà tư bản thối nát độc ác.

Về nhà họ Cố, vì sao nhà họ lại cố gắng giúp nhà họ Phương như vậy, là vì tổng giám đốc Cố thị, Cố Kính Niên bị nhà họ Phương biết được bí mật đen tối của mình.

Thậm chí anh ta còn vô cùng hào phóng, trực tiếp công bố “bí mật” này.

Đó là video Cố Kính Niên đi cùng với một cô gái trẻ tuổi.

8.

Hội trường chìm vào yên lặng, sau đó bắt đầu ồn ào bàn tán.

Mọi người châu đầu kề tai thấp giọng bàn luận, tiếp đó là mấy phóng viên và blogger xuất hiện, hơn nữa còn càng ngày càng nhiều.

Bọn họ nâng cao điện thoại để livestream, cũng bắt đầu tùy tiện phỏng vấn nhân viên có mặt tại hội trường.

“Xin hỏi anh có biết rõ nội tình là như thế nào không?”

“Mọi người đánh giá như thế nào về hành động của quý công ty?”

“Bình thường công ty của mọi người có thường xuyên có hành động cạnh tranh không lành mạnh hay chèn ép nhân viên không?”

Ai đi đến đuổi là bọn họ sẽ chuyển ống kính về phía người đó, người bên ngoài cũng không dám tiến lên.

Từ tác phong làm việc của họ, tôi thấy được một bóng dáng quen thuộc.

Trương Ly.

Lần này là bữa tiệc liên hoan nội bộ, người có mặt cơ bản đều là nhân viên liên quan đến công ty, phải đưa ra thẻ làm việc mới có thể vào.

Trừ khi…

Trừ khi có người trong công ty làm giả thẻ nhân viên cho họ.

Chuyện này không cần nghĩ, đây là lí do Phương Mạn không chạy nữa.

Tôi nhìn về phía Cố Triển bên kia, anh vội vàng bảo vệ bố mẹ, người luôn có cảm xúc ổn định như anh lúc này lại có chút không kiềm chế được.

Tôi bước lên phía trước mấy bước, giật lấy điện thoại của một người gần đấy.

Thấy điện thoại bị ném xuống đất, anh ta lập tức nằm xuống: “Mau đến chụp đi, nhà tư bản lòng dạ độc ác đánh người!”

Mấy người còn lại lập tức chuyển ống kính về phía tôi.

Tôi không sợ hãi đối mặt với ống kính, cười lạnh nói: “Anh ta trộm ba trăm vạn của công ty, anh ta chia cho các anh được bao nhiêu?”

“Một vạn? Hai vạn? Tôi đoán… nhiều nhất cũng không quá năm vạn đâu nhỉ?”

Tôi giơ tay lên tính toán: “Kế này khá hay đấy, người cầm đầu trốn phía sau, chỉ cần bỏ ra chưa đến 10% đã đạt được mục đích, để lại mấy người làm dê thế tội, đúng là không lỗ xu nào.”

Mấy người họ nhìn nhau, dường như đã bị tôi thuyết phục.

“Có biết chúng tôi có thể kiện các người tội tổn hại uy tín doanh nghiệp, cho các anh đi ăn cơm nhà nước hai năm không?”

Một người khác vẫn mạnh miệng: “Các người làm giả số liệu, chúng tôi đã thấy bằng chứng rồi!”

Một người khác lại đột nhiên thốt lên: “Cmn! Thằng khốn Trương Ly kia cầm ba trăm vạn thật sao?”

Tôi nhíu mày, từ chối cho ý kiến.

“Chứng cứ mà các người này chỉ là mấy tờ giấy với một tập tài liệu thôi. Có tác dụng chứng minh được gì sao?”

“Vậy có phải tôi cũng có thể tùy tiện photoshop một bức ảnh rồi nói đây là bằng chứng chứng minh các người giết người phóng hỏa không?”

Tôi cũng không tin mấy tên lưu manh này có năng lực đọc hiểu bảng báo cáo kinh doanh và số liệu chuyên nghiệp.

Quả nhiên tên đang cứng miệng cãi lại cũng bắt đầu sợ hãi.

Cho dù giải quyết kịp thời nhưng phần livestream kia vẫn gây một làn sóng lớn cho dư luận.

Có một số người cố ý biên tập lại video theo chiều hướng ác ý, cắt bỏ đoạn phản kích của tôi mà đăng lên trên mạng khiến một số cư dân mạng không hiểu rõ đầu đuôi đã đi công kích Phương thị và Cố thị.

Còn có người nhắc lại chuyện xưa ở quán cà phê: [Tôi biết nhà mấy người này, không chỉ áp bức nhân viên mà ngay cả con gái mình cũng ép buộc, thời đại nào rồi mà còn cấm cản con gái tự do yêu đương chứ]

[Trái tim nhà tư bản còn đen hơn cả than nữa!]

Bố tôi tức đến mức bệnh tim tái phát, đêm đó đã phải nhập viện theo dõi.

Nghe Cố Triển nói, chú Cố cũng không tốt hơn là bao, dì Cố đóng cửa lại là cãi nhau ầm ĩ với ông ấy, cũng may ông ấy đã tìm một chuyên gia đến nói đoạn video đó lợi dụng người có dáng người tương tự rồi dùng Al đổi mặt mà thôi.

Chứng cứ phạm tội của Trương Ly lại nhiều thêm một cái.

Nhưng cho dù như thế nào thì chúng tôi cũng đã bị ảnh hưởng, hạng mục đã trúng thầu cứ như vậy bị tạm dừng, chờ điều tra.

Phương Mạn đã chặn số điện thoại của chúng tôi, gọi thế nào cũng không được.

Tôi đoán cô ta đã lấy ba trăm vạn rồi cùng Trương Ly chơi trò mất tích.

Không sao, cô có kế Trương Lương, tôi cũng có mưu Hàn Tín.

Tôi biết Phương Mạn quan tâm nhất là gì.

Các người có video chứ gì, tôi cũng có!

Chương trước Chương tiếp
Loading...