Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trạch Đấu Ký - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:43:45

4

Từ khi thành ,

luôn một mực dịu dàng săn sóc Tần Chi Hằng.

Có lẽ vì thế mà sinh lòng coi thường,

cho rằng là quả hồng mềm dễ nắn.

Chỉ là, năm năm giữ việc trung lưu trong phủ,

khắp nơi đều ngấm ngầm là của .

Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Hắn giả bệnh sang ngày thứ hai,

manh mối.

Ta còn nhớ năm đầu thành ,

vô tình thương trật chân.

Hắn từng đau lòng đến mất ngủ mấy đêm,

tự tay bưng thuốc, thổi nguội từng ngụm đút uống.

Ôm sân phơi nắng ngắm hoa.

Ta khi còn thẹn thùng:

“Người đang kìa!”

Hắn vô cùng chân thành:

“Nàng là thê tử của ,

tất nhiên đối với nàng.

Mai đầu bạc răng long,

vẫn nguyện chăm nàng như thế.”

Một ,

tình nghĩa đổi nhanh đến ?

Ta hiểu nổi,

khóe mắt thoáng ngân ngấn lệ.

Đêm đó, thuốc đưa cho Tần Chi Hằng chính thức đánh tráo.

Hắn là khỏe mạnh,

mà ngày ngày uống thuốc dưỡng bệnh thật,

mới thật sự rước họa .

Ta giả bộ đau lòng thương tiếc,

ngày ngày đích bưng thuốc tới an ủi ,

nhăn mày uống cạn một bát,

mới chịu lui xuống.

“Nhược Thư, nàng khổ quá , nỡ để nàng thế .”

“Không cả, Phu quân,

, chịu đắng cay gì cũng cam lòng.”

Xem ,

liệt giường cả tháng,

mà mặt mày hồng hào tròn trịa,

là ăn mấy cái giò heo đại bổ đấy.

Tần Chi Hằng ngoài mặt giả bộ chịu đựng,

trong lòng dằn vặt,

nhưng vì áy náy chuyện đồng ý cho nạp Cố Thiến Thiến ,

đành nuốt nước mắt uống thuốc đắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trach-dau-ky/4.html.]

Nhìn thống khổ,

thấy hả vô cùng.

Những ngày ,

ung dung phủ treo đèn kết hoa,

chồng tự móc tiền riêng mua đồ cưới cho Cố Thiến Thiến,

ngoài mặt hề lộ vẻ bất mãn.

Người trong phủ đều khen yêu phu quân đến tận xương tủy,

là vị thiếu phu nhân dịu dàng lương thiện nhất.

Khi hỉ sự cận kề,

Tần Chi Hằng cũng vẻ chuyển biến .

Mẹ chồng vui mừng hợp tác:

“Nhược Thư, quá ,lễ cưới quả nhiên hữu hiệu!”

Ta mỉm :

“Phải đó, xem Hư Không đạo trưởng cũng chút bản lĩnh.”

Mẹ chồng ấp a ấp úng,

liền định bày trò.

Quả nhiên, uống xong ngụm ,

mở miệng:

“Nhược Thư, mẫu còn một việc, nhờ con.”

“Nương, nặng lời , là chuyện gì ạ?”

“Con cũng đấy, Thiến Thiến gia cảnh sa sút,

nay vì mà chịu uất ức,

vốn lập đại công cho phủ Hầu Gia,

mà chỉ là cái danh thất, cũng đáng thương.”

“Mẫu nghĩ,

con hồi môn phong phú,

bằng cho Thiến Thiến mượn một ít,

để ở phủ cũng chẳng mất mát gì,

cũng đỡ để ngoài chê con bé.”

Ta suýt nữa sặc nước .

Nạp mà còn đòi chính thê xuất của hồi môn,

đúng là chuyện thiên hạ!

Nói là mượn,

nhưng thứ cho ,

gì còn ngày lấy ?

Một tấm lụa may áo choàng,

chẳng lẽ đòi về mà mặc?

Vả , một thất thôi,

lấy hồi môn gì,

khó một câu,

nàng phủ còn chẳng bằng một chủ tử.

Ta lặng im, chồng mất kiên nhẫn:

“Nhược Thư, chẳng lẽ con bằng lòng?

 

Loading...