Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:45:55

Không còn là thể lạnh lẽo cứng đờ trong ký ức nữa.

Ánh mắt Hoắc Giác sâu thẳm, đuôi mắt bắt đầu dâng lên sắc đỏ dị thường, sâu trong con ngươi là sự cố chấp và điên cuồng mà thường thể nào nhận .

Lang quân tuấn tú nhẹ nhàng đặt tay lớn lên bàn tay nhỏ của nàng, nhẹ nhàng ấn xuống, đặt một nụ hôn lên lòng bàn tay nàng.

Khương Lê chỉ cảm thấy lòng bàn tay ngứa, còn kịp phản ứng xảy chuyện gì, Hoắc Giác liền lùi một bước, giọng mang theo chút khàn khàn: “A Lê, còn luyện chữ nữa, thì trời sắp tối .”

***

Vào đêm khuya khi an giấc, tay Khương Lê cầm những chữ của Hoắc Giác hồi lâu.

Trên giấy chính là tên của hai bọn họ: Khương Lê, Hoắc Giác.

Hai cái tên đặt cạnh , càng càng thuận mắt, càng càng xứng đôi.

Nàng là tầm thường, hiểu gì về phong thái cao quý trong chữ nghĩa. Chỉ đơn thuần thích tên nàng và tên đặt cạnh , hai cái tên cứ như tướng phu thê.

Khóe môi Khương Lê càng lúc càng cong lên.

Vui mừng một hồi, chợt nhớ đến buổi chiều nàng nhất thời nóng lòng che tay lên môi .

Lòng bàn tay dường như vẫn còn lưu cảm giác ngứa ngáy ấm áp đó, lúc hôn lên tay nàng ?

Chắc hẳn là , thanh lãnh đoan chính như , thể chuyện như thế?

Chắc là vô tình chạm thôi.

, mặt Khương Lê vẫn nóng bừng.

Nàng giường, ngó kỹ lưỡng xung quanh.

Cửa phòng đóng chặt, bên ngoài cũng yên tĩnh vô cùng, chỉ tiếng gió đêm xào xạc.

Khương Lê cúi đầu chằm chằm lòng bàn tay, trong lòng giằng xé hồi lâu, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.

Nhanh chóng “chụt” một cái thật mạnh ở chỗ Hoắc Giác chạm , vội vàng kéo chăn che kín mít từ đầu đến chân.

Từ đó, Khương Lê bắt đầu những ngày tháng miệt mài luyện chữ.

Hoắc Giác đóng cho nàng mười mấy quyển vở tập mỏng, để nàng noi theo, tìm một cành cây mài nhẵn bóng. Hễ nàng lơ là tư thế chuẩn, liền dùng cành cây gõ nhẹ nàng.

Khương Lê thường giật , khỏi trừng mắt , ngoan ngoãn cầm bút lên tiếp tục luyện.

Cứ như , đến giữa tháng ba, nét chữ mềm mại yếu ớt của Khương Lê cuối cùng cũng thể xem .

Khương Lê hớn hở cầm chữ mới đến tìm Lưu Yên. Trong hiệu sách ngoài Lưu Yên còn Trương Oanh Oanh. Hai bài chữ, trầm trồ hồi lâu.

Lưu Yên : “Đã lâu cô đến hiệu sách, còn tưởng cô định luyện chữ nữa, ngờ mới nửa tháng gặp, chữ của cô tiến bộ nhiều đến .”

Trương Oanh Oanh cầm tờ giấy lên ngắm nghía, cuối cùng nhịn , hỏi: “A Lê, thật sự là Hoắc Giác dạy cô luyện chữ ?”

Khương Lê gật đầu lia lịa: “Đương nhiên là , khi nào lừa các cô ?”

Trương Oanh Oanh và Lưu Yên , thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-16.html.]

Thật , mấy hôm , khi A Lê với họ rằng Hoắc Giác đồng ý hôn phu từ bé của nàng, hai họ mấy tin tưởng.

Luôn cảm thấy là Khương Lê hiểu lầm.

Thiếu nữ hoài xuân nên hiểu lầm vài lời cử chỉ của trong lòng là chuyện thường tình.

Đặc biệt là tiểu cô nương hoạt bát như Khương Lê, lẽ chỉ là một câu vô ý của Hoắc Giác khiến nàng hiểu lầm.

Theo Trương Oanh Oanh, Hoắc Giác lạnh lùng như tảng băng, lúc từ chối các cô nương càng lạnh lùng tàn nhẫn chút lưu tình.

Làm thể động lòng?

Nếu lạnh nhạt với họ như , nàng và A Yên cũng sẽ nhanh chóng từ bỏ.

A Lê dối.

Chuyện vị hôn phu thể là hiểu lầm, nhưng chuyện luyện chữ thì thể là hiểu lầm .

Nếu Hoắc Giác thật sự bằng lòng dạy A Lê luyện chữ, dù tình cảm nam nữ , ít nhất đối xử với A Lê cũng khác với khác.

vấn đề là, Hoắc Giác sắp trở thành rể hiền của vị Tiết Sơn trưởng ở Thư viện Chính Đức, và A Lê rốt cuộc là quan hệ gì?

Khương Lê thấy hai bạn vẻ mặt do dự lo lắng, trong lòng bỗng dưng dấy lên một dự cảm chẳng lành.

“Hai cô chuyện gì giấu ?”

Trương Oanh Oanh vốn giỏi giấu giếm, Khương Lê hỏi, nàng liền nhanh nhảu đáp: “Hai hôm hai cô nương đến cửa hàng trang sức, là nha của vị Tiết Chân Tiết cô nương, đến lấy trâm cài cho nàng . Ta loáng thoáng họ , khi Hoắc Giác thi Hương xong, tiểu thư nhà họ sẽ đính hôn với Hoắc công tử, hình như là Tiết Sơn trưởng sớm ước định với Hoắc công tử .”

Lưu Yên đợi Trương Oanh Oanh xong, cắn môi, tiếp lời: “Cha hôm qua đến Tiết phủ đưa giấy mực, cũng lời tương tự. Nghe Tiết Sơn trưởng sớm nhắm Hoắc công tử con rể, Hoắc công tử hình như… cũng bằng lòng.”

Mặt Khương Lê bỗng chốc trắng bệch.

Hèn chi mấy hôm , nàng gặp nha tên Tuỳ Vân ở phố Chu Phúc.

Lúc đó còn thắc mắc, nàng xuất hiện ở phố Chu Phúc. Bây giờ nghĩ , hẳn là nàng Tiết tiểu thư đến tìm Hoắc Giác.

***

Về đến nhà, Khương Lê lo lắng lấy một tờ giấy , một bên chữ “Khương”, một bên chữ “Tiết”.

Nàng cắn đầu bút, ở mục gia thế đánh dấu “X” cho , đánh dấu “O” cho chữ “Tiết”.

Phía tiếp tục vài cái “X”“X”“O”“O”. Khương Lê càng càng buồn.

Cuối cùng đến mục dung mạo, run rẩy đánh dấu “O” đầu tiên cho . tâm trạng chẳng khá hơn chút nào.

Khương Lê bực bội gấp tờ giấy , nhét bừa quyển vở tập bên cạnh. Rồi chống cằm lên bàn, như quả cà sương giá, ủ rũ héo hon.

Tiểu cô nương khẽ thở dài.

Vất vả lắm mới theo đuổi Hoắc Giác. Mới hơn một tháng, sắp mất ?

Nếu Hoắc Giác thật sự hôn phu của nàng nữa, nàng hình như… cũng nỡ trách điều gì.

Loading...