Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:10

Hôm nay, thành Đồng An định sẵn là một ngày yên ả.

Hoắc Giác bước đường lớn, vô nam nữ già trẻ hối hả chạy ngang qua , tất cả đều hướng về một ngàn lượng hoàng kim.

“Nhanh lên, nhanh lên! Đó là cả ngàn lượng hoàng kim đấy!”

“Nghe là một ái mộ nào đó treo giải thưởng, chỉ sợ Tiết cô nương thể sống sót trở về…”

“Chậc, nếu ái mộ như thế, tự tìm?”

“Sao ngươi tìm? Có khi đêm qua tìm thấy nên mới treo giải thưởng.”

Cả thành Đồng An đều bàn tán xôn xao về việc Tiết Chân bắt cóc. Sắc mặt Hoắc Giác nhàn nhạt, bình tĩnh xuyên qua đám đông, đôi mắt đen láy sâu thẳm như mực.

Trong tiệm chè phía Đông thành, bà chủ thấy bóng dáng Hoắc Giác, lập tức tươi niềm nở: “Hoắc công tử, sữa dê hấp đậu đỏ đặt xong, dùng hộp đựng dày nhất, mang về ăn cũng vẫn nóng đấy.”

Hoắc Giác mỉm nhẹ: “Làm phiền bà chủ .”

Bà chủ càng thêm niềm nở, đôi mắt tinh ranh khéo léo liếc Hoắc Giác: “Công tử, công thức món chè ngọt …”

“Nếu bà chủ thích thì cứ lấy.” Hoắc Giác mấy để tâm, món chè là công thức của ngự thiện phòng trong cung, nếu A Lê ăn chè sữa đông mà ăn đồ lạnh, cũng chẳng nhớ đến.

Bà chủ mừng rỡ, nhét thêm hai gói bánh nhỏ hộp: “Đa tạ Hoắc công tử! Sau Hoắc công tử đến tiệm chúng ăn chè thì miễn phí hết!”

Hoắc Giác gật đầu, xách hộp chè rời khỏi tiệm. Vừa vài bước, gọi giật .

“Hoắc công tử!”

Hoắc Giác , thấy một nhóm tráng hán phong trần mệt mỏi nhanh chóng tiến về phía , dẫn đầu chính là Tôn Bình, gần hai tháng gặp.

Hoắc Giác khẽ nhướn mày, chắp tay thi lễ: “Tôn đại đương gia.”

Tôn Bình cảm thấy bóng trong tiệm chè trông giống Hoắc Giác, nhưng trong lòng thầm nghĩ thể nào.

Một vị công tử cao quý như , ăn mấy thứ chè mà con gái thích?

Thế nhưng, thật sự thấy Hoắc Giác xách hộp chè , đột nhiên cảm thấy: Chè mà Hoắc công tử để mắt đến, nhất định là một bát chè câu chuyện, ông cũng đến thử một .

Tôn Bình sảng khoái: “Chuyến trại Bạch Thủy nhờ công tử

mà chúng mới trở . Tất cả ở đây đều nợ công tử một mạng, công tử việc cần đến chúng thì cứ việc . Ân cứu mạng, chúng nhất định sẽ báo đáp!”

Hoắc Giác : “Tôn đại đương gia quá lời , chỉ là việc nhỏ thôi.”

“À, đúng , thư của công tử!” Tôn Bình vỗ đầu, lấy từ trong n.g.ự.c áo một bức thư: “Ngày chúng rời Thịnh Kinh, một lão ma ma họ Đồng đưa đến một bức thư, là gửi cho công tử.”

Hoắc Giác nhận lấy thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-27.html.]

Trên phong bì mấy chữ “Hoắc công tử tự tay mở”, nét chữ thanh tú mà vẫn khí phách.

Đôi mắt thiếu niên nheo , liếc mắt nhận đây là chữ của tỷ tỷ , Vệ Xuân.

***

Trong rừng sâu, gió rít gào.

Tiết Chân điên cuồng chạy trốn, dáng vẻ cuồng loạn, như phía mãnh thú đang đuổi theo nàng .

Chạy một hai khắc đồng hồ, thấy phía xuất hiện một điểm sáng, sắc mặt nàng mừng rỡ, tăng tốc chạy thẳng về phía đó.

“Lối , tìm thấy lối !”

Tiết Chân suýt nữa thì mừng đến phát , nhưng chạy đến nơi mới thấy, đó nào lối , rõ ràng chính là cái hang động nàng tỉnh dậy lúc .

Trong mắt Tiết Chân hiện lên một tia tuyệt vọng. Tại về đây?

Nàng nửa đêm tỉnh dậy trong hang động, đói rét, nhưng dám rời khỏi hang, sợ ngoài sẽ mãnh thú tha , rơi cảnh tan xương nát thịt.

Vất vả chờ đến trời sáng, nơm nớp lo sợ chạy trong rừng sâu bấy lâu, nào ngờ căn bản tìm thấy lối .

Đây thứ tư .

Giống như ma ám, chạy thế nào cũng thoát . Ma?

Trước mắt Tiết Chân bỗng hiện lên nhiều khuôn mặt, những con vật nhỏ nàng chôn sống, những nha nàng trút giận, còn cả những cô nương nàng tiện tay hãm hại vì mắt.

Từ xa vọng tiếng mèo kêu cùng tiếng trong trẻo của thiếu nữ. Toàn Tiết Chân run rẩy, ôm đầu xổm xuống đất.

“A!!”

“Đừng đến tìm !”

“Cha! Mẹ! Mau đến cứu con!!!”

***

Khương Lê tin tức Tiết Chân tìm thấy từ miệng Dương Huệ Nương.

“Nghe lúc mới tìm thấy, cô nương như điên, la hét om sòm, trong tay nắm chặt một cây trâm, tóc tai rũ rượi che mặt, ngay cả mặt mũi cũng rõ. Sau đó, Tiết Sơn trưởng cùng phu nhân chạy đến, nàng mới tỉnh táo , lâu Tiết Chân, mà là nha Tùy Vụ của tiểu thư Tiết gia.”

Khương Lê ăn sữa dê hấp đậu đỏ Hoắc Giác mang đến, hai má phồng lên: “Vậy rốt cuộc là Tiết Chân bắt cóc Tùy Vụ bắt cóc?”

“Tin tức truyền từ Tiết phủ , lúc bọn cướp đến, nha tên Tùy Vụ bảo vệ chủ, mặc áo choàng của Tiết Chân dẫn bọn cướp , cho nên bắt cóc là nha trung thành bảo vệ chủ.” Dương

Huệ Nương dừng một chút, ngập ngừng : “Nếu Tiết gia , thì cứ tin như , dù những chuyện là thật giả cũng liên quan đến chúng .”

Loading...