TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:11
Khương Lê cúi đầu gì.
Đều là nữ tử, chuyện như dù xảy với ai, cũng đều đáng thương.
Thế nhưng nàng chợt nhớ cái ngày hôm , Tiết Chân bên bờ ao, mỉm nàng vùng vẫy trong nước.
Nụ ẩn hiện trong màn đêm, tựa như rắn độc thè lưỡi giữa bóng tối.
Miệng thì lời dịu dàng, nhưng trong lòng chất chứa mưu đồ hiểm ác.
Hôm đó nếu nàng bơi, e rằng mất mạng , cũng nàng dùng thủ đoạn hại bao nhiêu ?
Dương Huệ Nương cùng Khương Lê trò chuyện một lúc trở quán rượu bận rộn.
Buổi tối nay quán rượu ăn đặc biệt , chung quy cũng là nhờ ngàn lượng hoàng kim .
Tiết Chân nhiều cùng lúc tìm thấy, khi những đó chia đều tiền thưởng thì chẳng tìm chỗ uống rượu khoe khoang ?
Những nhận tiền thưởng cũng tò mò về chuyện trong rừng, vây quanh những thưởng, hỏi hết câu đến câu khác, cả quán rượu chật kín , náo nhiệt như ngày hội.
Cách một cái sân, Khương Lê vẫn thể thấy tiếng cụng ly, rôm rả bên trong.
So với sự náo nhiệt của quán rượu Dương Ký, hiệu thuốc bên cạnh vẻ vắng lặng hơn nhiều.
Lúc trong căn phòng phía Tây, giữa chiếc bàn đặt một ấm và hai chén thô kệch, một nam tử trẻ tuổi đang đối diện với Hoắc Giác.
Nam tử dung mạo tuấn tú, đáng tiếc vì hai vết sẹo kéo dài từ đuôi mắt đến mang tai khuôn mặt tuấn phá tướng, thêm vài phần du côn.
Hoắc Giác nhấc ấm từ trong lò, rót một chén , đẩy đến mặt nam tử, mỉm : “Thẩm Thính, nếm thử Vân Vụ đặc sản của Đồng An xem.”
Thẩm Thính run tay nhận chén : “Tiểu công tử…”
Tiểu công tử Vệ Cẩn của Vệ gia Thanh Châu ngày hai tiểu đồng cận, một tên là Thẩm Thính, một tên là Hạ Giác.
Nói là tiểu đồng, kỳ thực ba cùng lớn lên, tình nghĩa sâu đậm hơn những đôi chủ tớ khác.
Thẩm Thính do ông ngoại Hoắc Diễm của Vệ Cẩn ban tặng, tính tình trầm , võ nghệ cao cường, lớn hơn Vệ Cẩn sáu tuổi.
Hạ Giác là con trai của nhũ mẫu của Vệ Cẩn, cùng tuổi với Vệ Cẩn, sinh môi hồng răng trắng, miệng ngọt đầu óc lanh lợi, các nha bà v.ú trong phủ yêu thích.
Ngày Hoắc gia và Vệ gia gặp nạn, Hạ Giác thế phận của Vệ Cẩn, bình tĩnh chịu chết.
Vệ Cẩn từ đó đổi tên thành Hoắc Giác, lấy họ của mẫu và tên của Hạ Giác.
Nhìn Thẩm Thính vẻ mặt kích động mặt, trong lòng Hoắc Giác dâng lên chút xúc động.
Kiếp , năm Thành Thái thứ mười, nạn thổ phỉ ở trại Bạch Thủy hoành hành nghiêm trọng, tất cả các đội tiêu cục qua trại Bạch Thủy hầu như đều mà về, thậm chí ngay cả đội hộ vệ áp tải bạc của triều đình cũng tổn thất vài đội binh mã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-28.html.]
Mấy trăm vạn lượng bạc trắng cánh mà bay, là rơi túi của đám thổ phỉ .
Lúc đó Hoắc Giác trong cung vươn lên, nhận lệnh tiêu diệt thổ phỉ, ngờ tình cờ gặp Thẩm Thính.
Khi Thẩm Thính mới tiếp nhận vị trí trại chủ trại Bạch Thủy từ tay nghĩa phụ, đang chuẩn tập hợp các nhóm giặc cỏ đối đầu với triều đình.
thế nào cũng ngờ tới thái giám đến tiêu diệt thổ phỉ chính là Thiếu gia mà cùng lớn lên từ nhỏ.
Lần đó, Hoắc Giác thành công phá tan bộ trại Bạch Thủy, còn Thẩm Thính dẫn theo đám thổ phỉ bí mật đầu quân trướng , trở thành một lưỡi d.a.o sắc bén trong tay .
***
Lúc Hoắc Giác và Thẩm Thính chia tay mới chỉ mười tuổi, vóc dáng còn thấp hơn một đoạn.
Giờ đây sáu năm trôi qua, Thiếu gia của trưởng thành .
Thẩm Thính thiếu niên mặt cao lớn ngang bằng , mắt khỏi cay cay: “Tiểu công tử chịu khổ .”
Hoắc Giác ôn tồn : “Ta ở đây, thể chịu khổ gì? ngươi và tỷ tỷ, một ẩn náu ở trại Bạch Thủy, một giam cầm trong phủ Quốc Công, còn gian nan hơn nhiều. Tỷ tỷ ngươi đến thành Đồng An ?”
“Đương nhiên là , thấy tượng gỗ của công tử, sợ bẫy nên âm thầm bám theo đội tiêu cục Thịnh Kinh. Sau đó nhận tin tức Đồng ma ma đưa , mới thì công tử thật sự còn sống.”
Thẩm Thính xong, bỗng nhiên quỳ xuống mặt Hoắc Giác, đầu đập “ầm” một tiếng chạm xuống sàn nhà, nghẹn ngào : “Tiểu công tử, là Thẩm Thính vô năng, thể cứu Hoắc lão tướng quân, cũng thể bảo vệ Đại công tử, thậm chí ngay cả tiểu thư… Hơn ba trăm của hai nhà Hoắc, Vệ đều còn nữa!”
Thẩm Thính , nhớ cảnh tượng ngày hôm đó hai nhà Hoắc, Vệ g.i.ế.c hại thê thảm, nước mắt tuôn trào.
Hắn hận! Ông trời bất công như !
Hai nhà Hoắc, Vệ tận trung với Đại Chu, rơi kết cục như thế !
Hoắc Giác mặc cho Thẩm Thính trút bỏ nỗi đau trong lòng, đợi đến khi bình tĩnh , mới đỡ dậy, bình tĩnh : “Vệ gia sụp đổ thì xây dựng một Vệ gia khác, phủ Tướng quân sụp đổ thì xây dựng một phủ Tướng quân khác. Thẩm Thính, ngày còn dài.”
…
Sau khi Thẩm Thính rời , Hoắc Giác dậy đẩy cửa sổ , ánh mắt về phía quán rượu bên cạnh.
Giờ Tý một khắc , chắc A Lê ngủ nhỉ?
Buổi chiều Thẩm Thính lặng lẽ xuất hiện ở phố Chu Phúc, cùng A Lê vài câu vội vàng rời .
Tiểu cô nương rời , ánh mắt chút mất mát, cũng nàng giận ?
Hoắc Giác sờ túi thơm bên hông, chợt nghĩ đến một chuyện khác, trong thư tỷ tỷ ngày mồng một tháng tư sẽ đến thành Đồng An.
Lúc chắc lên đường , tỷ tỷ đến, cũng nên cầu hôn .